Cha ơi, cảm ơn những gì cha gồng gánh để con được ấm no
2021-09-19 01:25
Tác giả:
Tầm Nhiên
blogradio.vn - Cha đã vì tôi hy sinh cả thanh xuân tuổi trẻ, tất bật làm việc để lo cơm áo gạo tiền cho gia đình. Mong rằng sau này, tôi có thể dành cả tuổi trẻ của mình bù đắp những tháng ngày mệt nhọc vất vả mà cha đã gồng gánh.
***
Những giọt nước mắt không lời cứ thế tuôn rơi trên khuôn mặt sạm nắng, trên đôi má gầy gò của cha. Tôi chỉ dám đứng ngoài ô cửa sổ liếc nhìn bóng hình thân thuộc trong căn phòng không ánh đèn điện. Bên trong là cha tôi, trên tay cha là cuốn sổ cũ nát ghi lại những ngày công đã qua, cha lật đi tính lại vài chục lần. Thứ anh sáng loe hoe của ánh trăng trên trời chiếu vào, cho tôi nhìn rõ trên khóe mi của người cha già đang ướt nhòe.
Đây cũng là số ít lần tôi thấy cha khóc, không kìm được lòng, theo bản năng tôi cũng cứ thế mà khóc. Ừ thì, tôi đang khóc thương cho người cha già hy sinh bao năm tuổi trẻ, “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” để chăm lo cho chị em tôi có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cha mỗi ngày mỗi già đi, sức khỏe cũng không được như những ngày xưa, tôi nhìn thấu qua đôi mắt, thấy được sự mệt mỏi trong cha. Ấy thế mà ngày nào cha cũng tất bật đi làm từ 5 giờ sáng đến tối muộn mới thấy về.
Ngày nào tôi cũng mở lời hỏi “Cha ăn cơm tối chưa”, đã là 8 giờ tối mà cha vẫn nhẹ nhàng nói với tôi “Cha chưa con ạ”. Những lúc ấy chỉ muốn òa khóc thật lớn. Thương cho cha nhưng chẳng thể làm gì, tôi chỉ biết nén đi cơn khóc, nỗi đau để cha an tâm hơn.
Thương cha là thế, nhưng đôi lần cái bồng bột của tuổi trẻ, tôi đã không ít lần khiến cha lo lắng nhọc lòng về tôi. Những lần cha lớn tiếng với tôi, nhưng cũng trong ngày ấy lại nhẹ nhàng dạy bảo những sai lầm và an ủi khi thấy tôi rưng rưng nước mắt. Lúc ấy, cũng không hiểu sao, chỉ cần cha cất lời là nước mắt cứ thế mà tuôn. Muốn gào lên hai chữ “xin lỗi” với cha, nhưng tôi mãi vẫn không làm được.
Tôi của ngày hôm nay đã khác, đâu còn ở cái tuổi bồng bột năm xưa, muốn nói gì thì nói thích làm gì thì làm. Trước những lời nói phải chú ý suy nghĩ trước sau, biết đâu vài ba lời nói lại làm thương tổn một con người. Ừ thì tôi cũng sợ, sợ làm thương tổn người cha già tần tảo nhọc lòng cưu mang nuôi dưỡng cả gia đình. Giờ đây tôi cũng không thể thích làm gì thì làm như những ngày trẻ dại, phải biết toan tính suy nghĩ để bớt đi nỗi lo, gánh nặng cho cha.
Tôi của ngày hôm nay đã trưởng thành hơn, trở thành một cô sinh viên biết lo biết nghĩ cho cuộc sống gia đình và tương lai mai sau. Mỗi ngày nhìn cha một già đi, đầu bắt đầu ngả hai màu tóc mà lòng đầy nghẹn ngào. Chỉ mong rằng sự nỗ lực và thành công của bản thân sẽ chạy nhanh hơn tốc độ già đi của cha. Để khi ấy có đủ bản lĩnh chăm nuôi cho cha những tháng ngày về sau.
Cha đã vì tôi hy sinh cả thanh xuân tuổi trẻ, tất bật làm việc để lo cơm áo gạo tiền cho gia đình. Mong rằng sau này, tôi có thể dành cả tuổi trẻ của mình bù đắp những tháng ngày mệt nhọc vất vả mà cha đã gồng gánh.
© Tầm Nhiên - blogradio.vn
Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại
Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.