Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu em yêu một bác sĩ…

2014-01-17 01:00

Tác giả:


Yêu 24/7 - Ngày cuối tuần người ta cùng với người yêu đi chơi chỗ này chỗ kia. Những ngày lễ, người ta rủ nhau nắm tay đi khắp nơi. Còn riêng anh thì hẹn hò với màu trắng, với ống nghe, với gang tay,.. Rồi những bữa cơm vội vàng, không trọn vẹn.

***

Khi còn bé, cho tới trước khi gặp được anh, em luôn ghét bác sĩ. Em cũng không biết lý do tại sao mình lại ghét bác sĩ đến vậy. Nhưng dường như ghét của nào trời lại trao của ấy thì phải. Và em đã gặp được anh. Từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy anh trong một ca cấp cứu, em đã hiểu ra mình muốn yêu một người đàn ông như thế nào.

Dáng anh cao gầy, anh ít cười và mang dáng vẻ lạnh lùng. Nhưng đôi bàn tay thì mềm và thật ấm. Mẹ em bảo dường như ông trời luôn kiến tạo đôi bàn tay của bác sĩ thật đẹp. Còn em tin rằng những người có đôi bàn tay ấm áp là những người có trái tim ấm áp. Anh cũng vậy phải không? Cái cách anh quan tâm bệnh nhân khiến em phải thực sự thay đổi cách nhìn của mình về bác sĩ. Đúng là ở đâu cũng có người tốt, người xấu. Sau này, khi đã hiểu anh hơn, em cũng hiểu được sự tâm huyết với nghề của anh ra sao.

Ngày ấy vì có người nhà bị ốm nên em phải ở lại viện rất lâu. Em bắt đầu quan sát anh nhiều hơn, trong lòng bắt đầu thắc mắc mỗi khi không nhìn thấy anh. Anh đang ở đâu nhỉ? Anh đang làm gì nhỉ? Đêm nay anh có phải trực hay không?

yêu một bác sĩ

Ngày đông giá rét, người ta thì nằm trong chăn ấm, anh thì phải trực thâu đêm. Nhiều ca bệnh cấp cứu khiến anh căng thẳng và mất ngủ. Thực sự, em rât thương anh, thương người bác sĩ.
Ngày cuối tuần người ta cùng với người yêu đi chơi chỗ này chỗ kia. Những ngày lễ, người ta rủ nhau nắm tay đi khắp nơi. Còn riêng anh thì hẹn hò với màu trắng, với ống nghe, với gang tay,.. Rồi những bữa cơm vội vàng, không trọn vẹn.

Em càng thương anh hơn, càng muốn được chăm sóc và hiểu anh hơn.

Em muốn được nấu cơm đem cho anh vào những ngày anh trực. Dù tài năng của em cũng chỉ có hạn thôi.

Em muốn tự tay đan và quàng cho anh chiếc khăn vào những đêm lạnh giá.

Em muốn cho dù phải đi mải miết cả ngày trời nhưng sẽ tìm được cho anh một đôi gang tay đi xe máy ưng ý, để bảo vệ đôi tay ấm áp của anh. Đôi tay đó sẽ để nâng niu bệnh nhân, để sưởi ấm đôi tay em, trái tim em.

Em muốn sau một ngày làm việc mệt mỏi và căng thẳng, em sẽ chuẩn bị cho anh một chậu nước ấm ngâm chân vào buổi tối để xua tan tất cả.

Em muốn giặt cho anh những chiếc áo blouse mà anh yêu, phẳng phiu và thơm phức.

Và em muốn hét thật to với cả thế giới này anh là chàng bác sĩ tốt bụng nhất em từng gặp trong đời.

Em đã từng nói rằng nghề của anh thật vất vả. Người yêu anh cũng sẽ vất vả. Cô ấy chắc chắn phải có một tấm lòng bao dung để khỏi hờn dỗi khi anh bù đầu trong bệnh án mà không thế đi chơi cùng cô ấy, đủ sâu sắc để chia sẻ vất vả cùng anh. Còn bây giờ, em không biết mình đã đủ bao dung và sâu sắc chưa, nhưng có một điều chắc chắn là em sẽ luôn ở bên ủng hộ anh, và luôn muốn chăm sóc anh. Em có ngốc không anh nhỉ? Khi anh là bác sĩ cơ mà, sẽ biết nhiều hơn em đấy. Nhưng mà sự chăm sóc chân thành này, từ con tim của em này, anh nhất định sẽ không biết bằng em đâu. Bác sĩ của em ạ!

•    Gửi từ Wind Monster


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.





Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top