Nắng tháng năm ùa về ký ức
2018-05-13 01:25
Tác giả:

Một thoáng ngẩn ngơ, nắng đưa tôi về với những miền xa xôi. Hồn tôi trở về trên con đường ngập tràn hoa và cỏ dại, với những kí ức chưa kịp đặt tên. Rồi thầm khóc cho những ngày nắng tháng năm chông chênh ấy, khóc bởi nỗi buồn thương nhớ loang dần theo những khoảng thời gian với một lớp bụi dầy là bộn bề, âu lo của cuộc sống. Đi trên đường thỉnh thoảng bắt gặp những đóa bằng lăng tím dịu dàng, những chùm phượng đỏ rực thì lòng lại rạo rực lạ thường, xen lẫn là một chút nuối tiếc. Ký ức một thời áo trắng đến trường với bao kỷ niệm cùng thầy cô, bạn bè.
Ôi nắng tháng năm! Nắng của sự ly biệt. Ai đã từng là học sinh chắc rằng mới cảm nhận được. Không biết các bạn thấy tuổi học trò ra sao nhưng đối với tôi nó đẹp lắm, hồn nhiên, thơ mộng lắm. Mọi thứ hiện ra thật sắc nét, tôi nhớ lại lần đầu tiên bước vào ngôi trường mới, lớp học mới, gặp được thầy cô mới, bạn bè mới. Tất cả dường như xa lạ, có một chút lo lắng, một chút sợ sệt, một chút ngại ngùng. Nhưng theo dòng thời gian, những cảm xúc đầu tiên ấy mất đi bao giờ cũng chẳng hay biết, mọi thứ dần trở nên thân thuộc, chắc có một mối lương duyên từ kiếp trước mà sát lại gần nhau trở thành những người bạn thân.
Tôi nhớ lắm những kỉ niệm cùng bạn bè đến trường, nô đùa, hò hét làm rộn ràng cả một con đường yên lặng. Tôi nhớ lắm những lúc bạn bè đoàn kết, giúp đỡ nhau mỗi giờ kiểm tra. Tôi nhớ lắm những lần bị phạt do mắc lỗi… Quên sao được màu trắng tinh khôi của chiếc áo sơ mi. Thương lắm hình ảnh của người thầy, người cô đứng trên bục giảng ân cần chỉ dạy cho học trò mặc bụi phấn rơi bạc mái đầu.
Nhớ những ngày nắng tháng năm, tháng của cuộc chia ly. Ai cũng cố tỏ ra vui vẻ nhưng không giấu nổi nụ cười gượng gạo.

Chia tay nhau, mỗi đứa chọn cho mình một hướng đi riêng. Hành trang khi bước vào cuộc sống mới là những kiến thức thầy cô đã dạy, là dòng lưu bút của đứa bạn thân, là tâm trạng nô nức phấn đấu để thực hiện ước mơ của mình.
Rời mái trường, lớp học, tôi bước vào cuộc sống mới với nhiều ấp ủ thật đẹp. Nhưng bài toán của dòng đời đâu phải đẹp như mình tưởng. Giữa bộn bề lo âu của cuộc sống, con người ta cứ lao theo những nhu cầu thiết thực và quên đi những năm tháng hồn nhiên của tuổi học trò. Giờ đây, tôi bất chợt nhận ra rằng tôi đã vô tình quên đi những kỷ niệm đó.
Tôi nên tự trách mình hay đổ lỗi cho hoàn cảnh? Không biết thời gian vô tình hay lòng người tẻ nhạt? Và nếu có một phép màu, tôi ước được sống lại những ngày tháng vô tư hồn nhiên ấy nhưng tuổi học trò đã qua đi có trở lại được đâu.
Kể từ ngày chia tay đến nay đã được một thời gian khá dài và cũng rất ít khi tôi được trở lại trường cũ. Tôi không biết bây giờ ngôi trường ấy, lớp học ấy có gì khác không? Những người thầy, người cô, những bạn bè ngày ấy như thế nào?... những câu hỏi đua nhau hiện ra trong trí óc.
Cảm ơn nắng tháng năm đã đánh thức tâm hồn của tôi, cảm ơn những ngày tháng xa xôi đã cho tôi biết bao kỷ niệm đẹp. Như một bài học của người bạn cũ, nắng đã dạy cho tôi biết trân trọng quá khứ hơn dù chịu cái gì ở cuộc sống hiện tại.
© Tào Đạt – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Thay đổi để không tự gây áp lực cho bản thân
Giữ hình ảnh cô gái năng động, tự tin, mạnh mẽ, độc lập trong mắt bạn bè, đồng nghiệp khiến Nguyễn Hoàng Anh (ở quận 5, TPHCM) thực sự mệt mỏi. Cô đã chọn cách thay đổi, không tự gây áp lực cho bản thân theo những cách sau đây.

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.