Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày nhạt nắng bình yên

2018-03-28 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Ngày đó, cô không đủ can đảm để nhận sai của mình, cô đã nhắm mắt đưa chân bắt đầu một cuộc hôn nhân mới vì lòng kiêu hãnh, vì nỗi sợ, vì nỗi xấu hổ. Và cô từng nghĩ, biết đâu khi người chồng thứ hai lấy cô rồi anh ta sẽ thay đổi, nếu không yêu cô chắc anh ta đã không dùng nhiều thủ đoạn đến vậy? Cô sai, sai từ cuộc hôn nhân này đến cuộc hôn nhân khác.

***

blog radio,  Ngày nhạt nắng bình yên

“5 năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng…”

Cứ mỗi lần nghe câu hát đó, lòng cô lại lâng lâng; câu hát như những cơn sóng ngầm trong lòng hồ đang yên.

Năm năm, cô đã không gặp anh năm năm rồi, chỉ khác chăng ở đây, anh của cô là chồng cũ… Cuộc hôn nhân đầu của cô nhanh chóng tan vỡ một năm sau đám cưới chỉ vì cái tôi quá lớn của cả hai. Chồng cũ của cô, giám đốc một công ty tư nhân, trở về nhà sau 12h đêm là chuyện quá đỗi bình thường, thậm chí có lúc cả đêm không về và không liên lạc được cô cũng chẳng biết đi đâu. Thế nhưng, sự kiêu hãnh và nông nổi của tuổi trẻ, cô chưa từng một lần thử níu giữ anh, thử cứu vớt cuộc hôn nhân non nớt của mình.

Ngày ra tòa, vị thẩm phán ngạc nhiên hỏi cô: “Sao chị thấy hai em đối xử với nhau rất nhã nhặn, không đến nỗi gì, sao lại ly hôn?” Cô im lặng không nói gì, vì cô chẳng biết phải nói thế nào.

“5 năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng…”

Đúng 5 năm rồi, sau ngày cưới cuộc hôn nhân thứ hai của cô; ngày cưới, mọi người đều trầm trồ, lấy chồng lần hai mà đầy đủ, sung sướng, vậy là nhất rồi. Ai cũng quên, trước khi giông bão, trời thường trong xanh. Cuộc hôn nhân đầu êm đềm, chia tay lặng lẽ bao nhiêu, thì cuộc hôn nhân sau lại ồn ào bấy nhiêu. Cuộc hôn nhân thứ hai của cô tan vỡ sau bao nhiêu xô xát, chửi rửa, thậm chí cả bạo lực.

Người thân trách cô, hàng xóm thương hại cô, sao có thể chọn sai lần thứ hai, chọn một người mà khi nóng giận lên sẵn sàng đem cả bà con dòng họ cô ra chửi, sẵn sàng làm náo loạn cơ quan của cô, sẵn sàng chà đạp thể diện của cô. Chua xót, cũng quẫn, bế tắc, không phải vì cô không hiểu con người này, mà vì cô không thể chọn lựa trong cuộc hôn nhân này.

blog radio,  Ngày nhạt nắng bình yên

Ngày đó, cô không đủ can đảm để nhận sai của mình, cô đã nhắm mắt đưa chân bắt đầu một cuộc hôn nhân mới vì lòng kiêu hãnh, vì nỗi sợ, vì nỗi xấu hổ. Và cô từng nghĩ, biết đâu khi người chồng thứ hai lấy cô rồi anh ta sẽ thay đổi, nếu không yêu cô chắc anh ta đã không dùng nhiều thủ đoạn đến vậy? Cô sai, sai từ cuộc hôn nhân này đến cuộc hôn nhân khác.

Giá như ngày đó, cô đừng quá kiêu hãnh, đạp đổ cuộc hôn nhân đầu. Hoặc, giá như ngày đó, cô cũng đừng quá nhịn nhục trong cuộc hôn nhân thứ hai vì suy nghĩ mình đã lỡ một lần đò, mà ngồi lại nói chuyện thẳng thắn cứu vớt cuộc hôn nhân thứ hai. Hơn nửa đời người, hành trang bên mình của cô chỉ nỗi oán trách bản thân mình, là nỗi dị nghị về một người hai lần đổ vỡ, là ánh mắt thương hại của người thân.

“Mẹ, chiều mẹ rước con về chở con đi chơi nhé?” Cô giật mình chợt nhớ là chiều nay mình có hứa đưa con đi chơi. Gấp lại tài liệu, đứng dậy rời văn phòng, đường ra bãi xe, cô nhìn những vệt nắng chiều trải dài, tuy không rực rỡ, chói chang, nhưng ấm áp và yên bình; cũng như cô sau bao sóng gió, tổn thương.

Ngày nhạt nắng, cô nắm tay con, bình yên đi giữa sân trường.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.

back to top