Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa thu ở nơi em không biết, anh sống có tốt không?

2021-10-20 01:22

Tác giả: Đông Phương


blogradio.vn - Hoàng không đáp lại câu nói của Cẩm Hà, cả 2 chìm vào yên lặng, bóng của họ trải dài theo ánh tà dương, nếu như không có chuyện xảy ra cách đây 10 năm thì có thể Hoàng và Cẩm Hà đã trở thành vợ chồng và giờ đây họ không phải là 2 cái bóng lặng lẽ đi bên nhau thế này. 

***

Gió mùa thu đã về rồi, từng ngọn gió thổi qua em. Thổi qua nơi chúng ta từng đi, thổi qua nơi chất chứa kỉ niệm của anh và em. Mùa thu đến rồi, lá vàng rơi nhiều hơn trước, phủ kín cả con đường. Nhưng con đường này, bây giờ chỉ còn mình em bước đi. 

Anh bây giờ thế nào? Có ổn không? Có biết chăm sóc tốt cho bản thân mình không? Em thì khác, cảm thấy không ổn một chút nào cả. Không ổn, vì khi đi trên con đường không có anh.

Năm đó, cũng vào mùa thu, tiết trời chỉ hơi se lạnh thôi. Gió cũng thổi như vậy, lá vàng cũng rụng đầy, phủ kín con đường. Anh đứng đợi em dưới lầu công ty, chờ em tan làm, vì hôm đó là sinh nhật em, anh hứa dẫn em đi ăn, đi xem phim. 

Tối đó, vì em tan làm muộn, nên anh phải đứng đợi em suốt 2 tiếng đồng hồ, giữa trời se lạnh như vậy, nhìn anh em thương vô cùng. Tan làm, em vội thu dọn đồ, chạy thật nhanh xuống lầu công ty. Vì sợ anh lạnh, em chạy lại ôm chầm lấy anh. Em ôm anh thật chặt. Anh nói rằng “Có còn là trẻ con nữa đâu mà nũng nịu vậy?” Mặc kệ lời anh nói, giữa khung trời thu ấy, em vẫn ôm chặt anh, như thể không muốn xa rời.

Anh đã đặt vé xem phim, đưa em đi xem một bộ phim tình cảm. Một bộ phim lãng mạn đúng gu mà em thích. Ngồi trong rạp, anh nắm chặt tay em, ngay khoảnh khắc đó, em thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời này.

em_0

Lúc xem phim xong, em kêu đói. Anh bảo nhà hàng anh đặt cũng gần đây thôi, mình đi bộ cho lãng mạn nhé. Câu nói đó của anh, em thấy sao mà sến quá, chỉ biết đứng cười thôi. Cùng anh đi dạo trên con đường đầy lá vàng, cũng trên con đường ấy chuyện mà em không ngờ tới nhất lại xảy ra. Trên con đường đó, lúc mình đi cùng nhau, có xảy ra một vụ trộm cướp. Tên cướp chạy nhanh về phía chúng ta, anh khi ấy không muốn em bị thương đã đẩy em ra. 

Khi anh đẩy em sang một bên, em ngã chưa thể đứng dậy, lúc quay người lại nhìn. Anh đã nằm ở đấy. Em vội vàng chạy lại, đầu óc rối bời, không kịp suy nghĩ gì cả. Tay chân run lẩy bẩy, nước mắt cứ tuôn ra làm em không thể nhìn rõ anh. Anh nắm chặt tay em.

“My à, anh thật sự rất yêu em. Cuộc đời này của anh, được gặp em, chính là điều mà anh cảm thấy may mắn nhất”.

Lúc đó, anh đưa tay vào túi áo, lấy ra một cái hộp, anh đặt nó vào lòng bàn tay em, giọng anh khi ấy đã rất yếu.

“Chiếc nhẫn này, vốn dĩ để anh đeo vào tay em. Nhưng bây giờ, có lẽ, anh không làm được nữa rồi”.

Nói xong, anh nở một nụ cười nhẹ, đó là nụ cười đẹp nhất em được nhìn thấy suốt những năm tháng chúng ta yêu nhau, đó cũng là nụ cười cuối cùng anh dành cho em.

Em cầm hộp nhẫn trên tay, nước mắt không ngừng rơi, cuối cùng xe cấp cứu cũng đến, anh được đưa vào bệnh viện. Ngồi bên ngoài em không ngừng cầu nguyện, mong anh bình an. Và rồi, bác sĩ cũng bước ra khỏi phòng cấp cứu, bác sĩ nói rằng, anh được đưa vào bệnh viện quá muộn, vết thương sâu các bác sĩ đã cố hết sức, nhưng anh không qua khỏi. Em khi ấy như sụp đổ hoàn toàn, chỉ biết ngồi đó gào khóc thật to.

Vậy là anh để lại em một mình trên đời này thật rồi. Em biết phải làm sao đây, em làm sao có thể sống tiếp được. Lúc đó, điện thoại của anh đổ chuông, chính là nhà hàng mà anh đã đặt. Em nghe máy, rồi vội vàng bắt xe đến đó. Em vội bước vào nhà hàng, bước vào căn phòng anh đã đặt. Thì ra, ngày sinh nhật em, anh định cầu hôn em. Hoa, bánh, bóng bay, đèn, nến, anh đều chuẩn bị hết rồi, chỉ chờ anh đưa em đến, tạo điều bất ngờ cho em thôi. 

di_-_ben_-_nhau

Nhân viên nhà hàng đưa cho em một bó hoa, trên màn hình cũng đã bắt đầu chiếu phim. Bộ phim đó chính là chuyện tình yêu của chúng ta, là kỉ niệm của chúng ta, là lời nói bao lâu nay anh cất giữ gửi vào câu chuyện kia. Trên tấm thiệp mừng sinh nhật anh viết cho em, anh viết “Công chúa của anh sinh nhật vui vẻ nhé. Cảm ơn em đã bước đến cuộc đời anh, là động lực để anh phấn đấu hết mình. Anh yêu em rất nhiều.”  

Mọi thứ lúc đó trước mắt em sụp đổ hoàn toàn, trước mắt em khi ấy chỉ toàn là hình ảnh anh, em nhớ anh vô cùng. Tại sao lại như vậy cơ chứ? Tại sao chuyện đó lại xảy ra với anh? Tại sao ông trời lại chia cắt chúng ta?

Thế giới của em chính là anh, bây giờ anh đi rồi, thế giới của em cũng sụp đổ theo. Đám của anh, chỉ có bạn bè, vì anh là trẻ mồ côi nên không có người thân. Nhưng đám của anh, anh không hề cô đơn, có bạn bè đến để đưa anh về nơi nghỉ cuối cùng. Trước di ảnh anh, em không cầm được nước mắt. Chúng ta đã tính đến chuyện kết hôn, đã tính đến chuyện cùng nhau đi hết quãng đời này. Vậy bây giờ anh bỏ em đi trước, em biết phải làm sao?

Kể từ ngày anh mất, cũng đã được 3 năm. Em vẫn sống một mình, vẫn làm công việc văn phòng, vẫn sợ đi xem phim một mình, vẫn nhớ anh, vẫn giữ chiếc nhẫn anh đưa, em luôn mang nó theo bên mình như là có anh đi cùng vậy. 

Em vẫn đi qua con đường đó, con đường có lá vàng rơi kín vào mùa thu, là con đường cuối cùng anh cùng em đi, là con đường nơi anh mất. Có một câu hát tiếng Trung mà em rất thích “Em đón gió đêm, làn gió đã thổi qua anh, thế có tính là chúng ta ôm nhau không? Có thể tính là em đang ôm anh không”. Ở nơi em không biết, anh sống có tốt không?

© Đông Phương - blogradio.vn

Xem thêm: Anh có đủ can đảm để yêu em? | Radio Tình Yêu

Đông Phương

" Mối tình đầu như đi trên cát, bước thật nhẹ, nhưng in thật sâu"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

back to top