Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa hè tình nguyện: gói ký ức, trao yêu thương

2022-10-15 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Bùn đất có là gì, sình lầy có là gì khi chúng ta cùng nhau vun vén làm nên những món quà trao tặng cho bà con. Năm ấy nắm tay nhau, chúng ta đi xây cầu, đi với nhau, chúng tôi đem đem ánh sáng qua mọi nẻo đường.

***

Cậu… đã vẽ mùa hè bằng bao nhiêu sắc màu?

Mùa hè 2022 của tớ được vẽ nên từ màu vàng oi ả của ánh nắng giữ mùa hạ miền quê. Khẽ đung đưa trong làn gió là chút xanh lơ của lá có, có chút thơm thoang thoảng từ cánh đồng quê xanh ngát. Mùa hạ của tôi - một bức tranh được điểm nên từ ngàn nỗi nhớ, một mùa hè tình nguyện rực cháy gam màu đỏ của tuổi trẻ nhiệt huyết. Và chỉ chúng tớ - những chiến sĩ áo xanh tình nguyện mới được sống, được hòa vào và nhớ mãi từng phút giây ấy

Dưới cái nắng chói chang của bầu trời Vũng Liêm - một huyện nghèo tại một tỉnh miền Tây Nam Bộ, bỗng có điều mới lạ và đặc biệt, có một màu xanh ướt áo, một màu tình ấm tim, khiến hôm nay dù đã xa rồi nhưng những kí ức ấy chẳng thể nào phai.

Vũng Liêm xa lạ

Sớm hôm ấy, Sài Gòn đón những tia nắng chan hòa và rải nhẹ trên những tòa san sát nhau, có một hành trình dài bắt đầu theo tiếng nổ của máy xe, mang theo những hi vọng, khát khao của tuổi trẻ trên chiếc balo nặng trĩu trên vai.

Nhớ những ngày đầu, khi bản thân vốn đã quen cái sung sướng nơi phố thị, tớ cứ mãi buông lời kêu ca than vãn về cái khó, cái khổ, than thở về cái nắng cháy da cháy thịt Vũng Liêm. Da sẽ đen hơn, có khi lắm muỗi cắn đỏ chân tay và cả những sự bối rối đến đỏ mặt khi lần đầu đi cầu cá. Nhiều lúc tớ băn khoăn tự hỏi, liệu lựa chọn đi mùa hè xanh của mình là đúng hay sai?

Vũng Liêm cho tớ một gia đình

Vũng Liêm vẫn luôn hiểu lòng người đến thể, đã cho tớ những vị thương, vị nhớ trong từng làn gió, đồng lúa, tàu dừa, và trong cả tình cảm gia đình, đồng đội.

Vũng Liêm cũng cho tớ một gia đình nhỏ và ở đó tớ gọi những người anh, người chị chỉ lớn hơn mình vài ba tuổi bằng tiếng gọi tiếng gọi tía má thân thương. Là những con người xa lạ, bọn tớ đến với nhau bằng trách nhiệm chở che bảo ban nhau, nhưng lại ở lại, gắn bó với nhau bằng cái tình thương vô giá của gia đình. Vũng Liêm đã cho tớ một vị cay cay mắt mỗi khi ngồi trước khói bếp, khói bếp làm cả nhà tớ ho sặc sụa, cũng chính cái khói bếp ấy sưởi ấm cả nhà tớ trong những ngày mưa tầm tã.

Và cũng chính Vũng Liêm đã cho tớ được chiêm ngưỡng cái đẹp của màu xanh cây có và bầu trời miền Tây, nhất là cái đường chân trời, ngăn cách đồng lúa óng ánh vàng ươm với sắc xanh vời vợi mênh mông. Cũng đồng lúa ấy, khoảng trời ấy đã chứng kiến những giọt mồ hôi ướt đẫm trên tóc mai. Bùn đất có là gì, sình lầy có là gì khi chúng ta cùng nhau vun vén làm nên những món quà trao tặng cho bà con. Năm ấy nắm tay nhau, chúng ta đi xây cầu, đi với nhau, chúng tôi đem đem ánh sáng qua mọi nẻo đường.

Tớ đã có những ngày hè thật đáng nhớ, đến nỗi tớ quên rằng mình đã từng trách móc bạn thời gian, để rồi bạn ấy đỏng đảnh rút ngắn tháng 7 lại, và mọi thứ giờ đây chỉ gói gọn trong 2 từ kỷ niệm.

Là cô dì chú bác đã cho con mấy buồng dừa giải khát, cho chúng con chén cháo nóng hổi ấm bụng những khi trời mưa tầm tã. Là đàn em thơ luôn tròn xoe mắt ngây ngô dễ thương vô cùng, nắm tay em nắn nót từng con chữ mà lòng chộn rộn chẳng rời.

Tạm biệt Vũng Liêm - tạm biệt những ngày hạ xanh biếc

“Mai ta đi xa, về miền đất cũ, còn đâu những giấc ngủ cùng nhau, để lại tiếc nuối cho những ngày hạ sau xanh biếc…”

Hành trình nào rồi cũng sẽ đi đến hồi kết, có những cái tên sẽ phải ghi nhớ, những ngày cùng nhau dạo bước trên con đường lắm sình lầy ngập nước mưa, những bữa cơm, những đêm thủ thỉ với nhau những điều chất chứa sẽ mãi ấm nóng tràn đầy trong trái tim này.

Nhật ký dần khép lại, chuyến xe lại lần nữa lăn bánh, áo xanh rời xa chốn thân thuộc về lại Sài Gòn. Tạm biệt nhé, Vũng Liêm nắng gió mưa phùn. Tạm biệt nhé, nụ cười em thơ. Tạm biệt nhé, tình thương cô chú bạn bè và tạm biệt nhé, Mùa Hè Xanh.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 693: Cứ đi thôi khi chúng ta còn trẻ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lỡ một nhịp thương

Lỡ một nhịp thương

Người con trai từng ôm cô mỗi đêm, từng hứa sẽ không bao giờ buông tay, giờ đây lại là người tàn nhẫn đẩy cô xuống vực sâu nhất. Anh ấy đã từng bảo rằng giúp cô nhặt tình mảnh vỡ của con tim. Thật nực cười, khi chính anh ta lại là người khiến nó tan nát thành từng mảnh vỡ, hết lần này tới lần khác.

Bốn mùa và em!

Bốn mùa và em!

Một cánh én liệng Bẻ cong vành trời Một cơn mưa ướt Khóc ngày chia phôi

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi

Chỉ là quá khứ mà thôi

Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài

Tiếng thở dài

Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Thì ra, ranh giới giữa tình yêu không nằm ở giàu nghèo, không nằm ở danh phận hay định kiến. Mà nằm ở việc chúng ta có đủ yêu thương để bước tiếp cùng nhau, có đủ dũng cảm để không buông tay—dù là trong những ngày nắng đẹp hay giữa cơn bão tố cuộc đời.

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Charlotte Kasl đã kết hợp những kiến thức tinh hoa giữa triết lý Phật giáo và tâm lý học phương Tây để cung cấp cho độc giả một “hướng dẫn sử dụng” tình yêu tập trung vào sự chân thành và chánh niệm.

Con là người lính hôm nay

Con là người lính hôm nay

Chị cũng đã chờ anh suốt bao tháng ngày dài, từ khi còn là người con gái thanh xuân, từ khi còn là cô gái với sắc xuân phơi phới cho đến bây giờ mái tóc chị đã điểm màu tóc bạc và cả những dòng nước mắt đã âm thầm chảy mãi trên gương mặt đã bị thời gian lấy đi tuổi trẻ. Chị vẫn mòn mỏi chờ anh trong hy vọng, rồi trong vô vọng, mà chị vẫn chờ.

back to top