Mùa hè năm 17 tuổi
2022-08-09 01:15
Tác giả:
Asvychan Trúc Nguyễn Thanh
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi nguyện từ bỏ cả thế giới,
Chỉ để được say giấc trong vòng tay của cậu.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi tình nguyện làm cá voi mắc cạn,
Chết khô bãi cát, tim vỡ rơi biển, vì chạy theo tình.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi ngẩng cao đầu mãi đến đau cổ,
Chỉ để nhìn một tình yêu không thành tựa cá trên trời.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi vừa đi giày cao vừa cúi xuống,
Để cậu dù khiêm tốn vẫn thấy được tôi.
Mùa hè năm 17 tuổi
Chúng ta hai người ăn một cây kem,
Sô cô la cứng để tôi còn matcha thì cho cậu hết.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi một người ôm cậu từ phía sau,
Cũng may được cậu một người kéo tay tôi lại gần hơn.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi cầm một bông hoa đỏ thắm,
Dùng cả hai tay mà nhẹ nhàng cài lên tai cậu,
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi một kẻ ngái ngủ không chịu dậy,
Được cậu đánh thức vẫn dựa vào người say giấc.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi hứa với cậu một vầng trăng,
Mặc cho lời hứa, bao năm sau này, vẫn không làm được.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi cùng cậu hai tay che một chiếc ô,
Màu cam mùa thu nổi nhất sân trường.
Mùa hè năm 17 tuổi:
Tôi đeo cho cậu một bên tai nghe,
Mình đeo bên kia, tựa nhau mà ngủ.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi tay giương lên như bắn cung,
Môi mím một tiếng, gửi cậu một tim.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi nắm tay cậu trèo bốn tầng lầu,
Ba năm kỷ niệm, cùng nhau trèo thang, mệt mỏi không thở nổi.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi ra sẵn kéo lúc oẳn tù tì,
Để cậu ra búa, ai thắng cũng thua.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi đưa cậu cầm chiếc điện thoại dở chứng,
Chụp lại mái đầu, xương cá cài hoa, tết chỉ cậu ngắm.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi nói hoàng hôn về cậu,
Thay lời nói yêu, chẳng gửi gắm được.
Mùa hè năm 17 tuổi
Tôi viết tặng cậu một bài thơ nhỏ,
Hai người bạn thân cùng tái hiện lại tình yêu dịu dàng.
© Asvychan Trúc Nguyễn Thanh- blogradio.vn
Xem thêm: Khoảng cách giữa chúng ta không thu hẹp được nữa rồi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương
Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.