Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một bàn tay lạc một bàn tay

2017-04-26 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Những thứ không thuộc về mình thì mãi mãi không phải là của mình anh nhỉ? Anh và em mình chỉ thoáng bước qua nhau một lần trong đời rồi mãi mãi mất nhau. Giờ đây anh và em mình bước đi trên những lối rẽ cuộc đời ở đó mình không còn là gì của nhau nữa. Rồi đây bàn tay anh sẽ nắm lấy một bàn tay khác sẽ cùng nhau vẽ nên bức tranh về một gia đình hạnh phúc. Còn em liệu có thể an nhiên trên bước đường em đi hay chông chênh với những nỗi đau với những điều tiếng định kiến về một người “đàn bà đã cũ”

***

Liệu buông bỏ có thực sự dễ dàng như người ta vẫn thường nói hay không, cầm lên được bỏ xuống được?

Liệu quên có thực sự dễ dàng như ta vẫn thường nói hay không?

Liệu có mấy ai bước qua đời nhau mà không đau đớn khi bỏ lỡ nhau?

Mối nhân duyên giữa anh và em có phải đã sai ngay từ khi bắt đầu không hả anh? Đáng lẽ ngay từ ban đầu ông tơ bà nguyệt nên biết rằng anh và em không phải một nửa của nhau, đáng lẽ ngay từ đầu đừng se cho anh và em mối nhân duyên này. Đáng lẽ... đáng lẽ... rất nhiều đáng lý ra không nên ngay từ khi bắt đầu anh nhỉ? Là em người sai là em anh à. Em đã sai ngay từ khi bắt đầu quen biết anh. Là em đã sai khi nhận lời lấy anh. Là em đã sai tất cả. Những thứ không thuộc về mình thì mãi mãi không phải là của mình anh nhỉ? Anh và em mình chỉ thoáng bước qua nhau một lần trong đời rồi mãi mãi mất nhau. Giờ đây anh và em mình bước đi trên những lối rẽ cuộc đời ở đó mình không còn là gì của nhau nữa. Rồi đây bàn tay anh sẽ nắm lấy một bàn tay khác sẽ cùng nhau vẽ nên bức tranh về một gia đình hạnh phúc. Còn em liệu có thể an nhiên trên bước đường em đi hay chông chênh với những nỗi đau với những điều tiếng định kiến về một người “đàn bà đã cũ”




Đã bao lần em ép bản thân mình phải quên đi tất cả để an nhiên với đời vậy mà con tim em cứ “chòng chành” cứ nhớ về những điều đã cũ rồi đau một mình. Giữa hơn 7 tỷ người trên thế gian ngày em gặp anh em đã ngỡ mình là một nửa của nhau, em đã thầm cảm ơn số phận đã cho mình găp nhau em đã nghĩ mình sẽ cùng nhau đi chung đến cuối con đường vậy mà định mệnh chỉ cho anh và em đi chung với nhau một quãng đường ngắn. Duyên phận giữa anh và em thật quá ngắn ngủi. Không biết từ bao giờ mà duyên - phận trở thành nguyên nhân hoàn hảo cho những cuộc chia tay, không một lý do nào thuyết phục hơn rằng đã hết duyên với nhau. Cần lắm một chữ "duyên" nhưng có lẽ nhiều hơn là chữ "phận" để có thể giữ nhau lại bên đời.

Để mặc cho nước mắt rơi, em mỉm cười khi về duyên phận giữa anh và em. Em sẽ cố gắng để quên đi những ngày tháng cũ, quên những gì đã từng xảy ra. Không phải em cạn tình mà thực sự em không dám nhớ, không dám nghĩ rằng em và anh đã từng bước qua đời nhau rồi vội vã buông bỏ nhau như chưa từng quen biết. Đôi khi em thấy mình thật giỏi khi nói rằng em rất ổn mặc bao sóng gió đang gào thét trong em. Buông bỏ đối với em chưa bao giờ là dễ anh à. Cuộc sống của em từ ngày buông tay anh chưa bao giờ là ổn. Em phải đối măt với những nhớ thương, em đối mặt với chính bản thân mình với gia đình, người thân, bạn bè. Nỗi cô đơn làm bạn mỗi đêm, em thu mình nhỏ bé. Em lặng im trước giông bão cuộc đời. Đôi chân ngập ngừng tìm quên trong lặng lẽ, em chưa từng trốn chạy cô đơn và sẽ không bao giờ trốn chạy cô đơn. Em vẫn bước trên lối cũ, bàn tay vẫn tự đan vào nhau tìm hơi ấm cho bản thân, vẫn tự chúc mình ngủ ngon mỗi đêm.



Yêu thương chưa bao giờ là dễ và quên nhau lại càng không dễ chút nào. Cần bao nhiêu thời gian mới có thể quên anh? Giờ nơi đó có lúc nào anh nhớ đến em không? Một chút cao ngạo một chút tự trọng để rồi buông bỏ hạnh phúc không phải dễ tìm liệu có đáng không hả anh? Kỉ niệm chỉ thực sự còn đối với người muốn nhớ đã có bao giờ anh nhìn lại phía sau để thấy một ngừoi phải quằn mình với niềm đau. Làm sao anh thấy hình ảnh một người luôn làm bạn với nước mắt khi đêm về và nụ cười tẻ nhạt trên môi mỗi sáng mai. Dù đi đến tận cùng của nỗi đau vậy mà cô gái ấy vẫn phải cười phải vẫn một mình cất giữ kỉ niệm.

Một lần lướt qua đời nhau rồi để lại trong nhau vết thương hằn sâu trong tim. Vì hạnh phúc là vô hình nên bàn tay nhỏ bé của em không thể nào giữ được. Em không thể cố gắng một mình khi mà anh không vì yêu thương mà cố gắng cùng em. Duyên phận này em xin trả lại anh nhưng là sao để em có thể quay ngược thời gian để quay về với em của ngày tháng cũ. Quên đi với em là điều quá khó. Một bàn tay lạc mất một vòng tay.

© Đinh Thị Thanh Trúc – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo

Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo

Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.

Tổ ấm bắt đầu từ sự thấu hiểu

Tổ ấm bắt đầu từ sự thấu hiểu

Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”

Ba mẹ ơi

Ba mẹ ơi

Trân thấy bây giờ trẻ con hay là các con đang cấp hai cấp ba đều thông minh và các con luôn có những chính kiến riêng, rất đáng để ba mẹ để những người lớn chúng ta suy ngẫm. Mà đa số gần như các bậc ba mẹ đều áp suy nghĩ và ý muốn của mình vào con, nhiều ba nhiều mẹ còn mặc nhiên quyết định hết tất cả mọi việc liên quan đến con mà không thử nghe xem con muốn gì, con vui con buồn ra sao.

Trăng chê tiền

Trăng chê tiền

Đồng tiền sao dơ bẩn Sai khiến biển thế nhân Biển xanh buồn vô tận Sao trắng chuộng thanh bần

Đã từng yêu thế mà

Đã từng yêu thế mà

Giờ thì anh đang rất hạnh phúc với người con gái khác. Em nhận ra cô ấy yêu anh nhiều lắm và luôn để ý từng cái nhỏ nhặt nhất của anh. Và quan trọng cô ấy luôn tin tưởng tuyệt đối ở anh. Những điều mà em chưa từng bao giờ làm được với anh.

Khi cuộc sống của tôi là nốt trầm

Khi cuộc sống của tôi là nốt trầm

Có đêm, nhìn con ngủ say, tay ôm chặt con gấu bông sứt chỉ, Thanh bật khóc. Không vì buồn. Mà vì thương. Thương con phải lớn lên trong một thế giới không còn mẹ. Thương bản thân mình – một người đàn ông đã lạc mất tất cả, chỉ còn một chút tình phụ tử mong manh như khói.

Nếu bạn thấy cuộc sống mệt mỏi, hãy làm ngày 10 điều này

Nếu bạn thấy cuộc sống mệt mỏi, hãy làm ngày 10 điều này

Bạn có đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống không? Những guồng quay lặp lại có thể trở nên rất mệt mỏi, nhất là khi bạn không thấy mình tiến bộ. Bạn nhìn xung quanh và tự hỏi: "Cuộc đời chỉ có thế thôi sao?". Những cảm giác này có quen thuộc không? Làm thế nào để lấy lại niềm vui sống?

Sau những cánh cửa đóng kín - Nơi bí mật, tội ác và đam mê dần hé lộ (Shannon McKenna)

Sau những cánh cửa đóng kín - Nơi bí mật, tội ác và đam mê dần hé lộ (Shannon McKenna)

Đằng sau những ân oán, nhục dục, tội lỗi, “Sau những cánh cửa đóng kín” còn xoay quay vấn đề về sự tác động của môi trường, gia đình đến người trẻ, về tình cảm giữa cha mẹ với con cái, giữa họ hàng trong gia tộc, giữa tình anh em với nhau hay cả mối quan hệ của những người không cùng huyết thống nhưng vô cùng sâu sắc.

“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”

“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”

Ngày Vy khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, cô đã tin rằng mình là người may mắn nhất thế gian. Hải nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy tự hào. Bạn bè, người thân đều ngưỡng mộ: “Tình yêu thanh xuân của tụi nó thật đẹp, cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.”

Những đóa hoa bay

Những đóa hoa bay

Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.

back to top