'Mình nói gì khi nói về hạnh phúc' - một góc nhìn nhỏ ấm áp về hạnh phúc của tình bạn
2020-06-29 01:20
Tác giả: NẮNG
blogradio.vn - “Mình nói gì khi nói về hạnh phúc” khi hạnh phúc của mỗi người là rất khác nhau. Còn hạnh phúc với mình giản đơn trong một góc ấm nhỏ ấm áp về tình bạn.
***
Đã bao giờ bạn thấy giật mình khi đọc một cuốn sách? Đã bao giờ, đọc những dòng đầu tiên bạn đã thấy mình trong đó? Đã bao giờ, khi bạn đang phải cố lừa dối mình để thoát khỏi những kỉ niệm thì bây giờ mọi sự cố gắng ấy hoá hư không khi những câu chữ kia kéo bạn về với miền nhớ? Và mình đang đọc "Mình nói gì khi nói về hạnh phúc" của Rosie Nguyễn.
Nhan đề cuốn sách như một lời tự vấn để mình nói về hạnh phúc của chính mình. Với mình hạnh phúc là có những người bạn và những người bạn ấy có thể giống như tác giả viết “ Những câu chuyện không đầu không cuối, có thể ngớ ngẩn buồn cười, có thể triết lý sâu sắc. Nhưng hơn bất kỳ điều gì khác, mình tin rằng những câu chuyện là thứ kết nối con người với nhau, tạo thành mối dây liên kết giữa những tâm hồn”.
Đó có thể là những câu chuyện bên ly cà phê, những câu chuyện về cuộc sống, về tình yêu...nhưng chắc chắn đó đều là những câu chuyện về hạnh phúc.
Mình đã nói những câu chuyện như thế, đã nghe những câu chuyện như thế khi mình và tụi bạn ngồi bên nhau trong một quán cà phê quen. Chúng mình nói với nhau từ những chuyện trên trời dưới đất, từ chuyện nhỏ xíu đến những chuyện rất to.
Chúng mình có thể phá lên cười khoái chá, cũng có thể thì thầm hoặc lặng im nghe tiếng giọt cà phê tí tách rơi để cảm nhận câu chuyện của nhau. Đó là những phút giây tuyệt vời bọn mình đã có thể nghe thấy tiếng lòng của nhau, hiểu nhau hơn, yêu thương nhau hơn.
Bọn mình đã có thể cùng sẻ chia những nỗi niềm, thấy được yêu thương và thấu hiểu. Những câu chuyện không đầu không cuối ấy khiến mình không còn cảm thấy cô đơn, những câu chuyện không đầu không cuối ấy khiến cuộc sống của mình luôn tràn trề năng lượng và hạnh phúc.
Chúng mình đã bên nhau như thế và hạnh phúc. Hạnh phúc là những ngày tháng an toàn, thoải mái và thân thuộc bên đám bạn. “Thấy có thể kể hầu như mọi chuyện với họ, có thể trò chuyện hàng giờ, hoặc ngược lại, ngồi im bên nhau hàng giờ mà vãn như vừa trò chuyện thật sâu. Thấy được thông hiểu thấy suốt và bạn cũng thấu suốt được vẻ đẹp bên trong của họ”. Và rằng “Cảm giác mỗi lần như thế rất dễ chịu, không cần phải che đậy hay tỏ vẻ, không sợ hiểu lầm, đơn giản chỉ là chính mình khi ở bên họ”. Đó là hạnh phúc.
Hạnh phúc là bọn mình đã có thể bên nhau từng ngày, chia sẻ với nhau trong từng khoảng khắc. Mình nhớ mỗi sáng mai thức dậy bọn mình chào nhau bằng những lời yêu thương, đơn giản là nhắc nhau ăn sáng, là đi xe chậm thôi vì đường trơn, là trời lạnh nhớ mặc ấm vào.
Mình nhớ sau một ngày làm việc cùng nhau, tối về bất kể lúc nào cũng vẫn cùng nhau nói chuyện, nói với nhau những câu chuyện phiếm, những lời trêu chọc, những sẻ chia. Và đó mình vẫn hay gọi là "những câu chuyện không đầu không cuối". Với mình đó là hạnh phúc giản dị.
Hạnh phúc là người này sẵn sàng hi sinh vì người kia. Người này lo lắng cho người kia đến cả thêm thức trắng. Người này có thể bỏ qua cả sĩ diện, tự trọng của bản thân để người kia có nụ cười ấm áp. Người này sẵn sàng để người khác ghét bỏ để yêu thương người kia hết mực. Đó là hạnh phúc lớn lao.
Chúng mình đã ở bên nhau, đã cùng nhau đi qua những giông bão cuộc đời. Người này vấp ngã, người kia nâng dậy. Người này đau đớn, người kia đưa tay lau nước mắt. Người này hạnh phúc, khuôn mặt người kia cũng rạng rỡ nụ cười. Với mình đó là hạnh phúc.
Cuốn sách đang nói về hạnh phúc cớ sao mình lại khóc. Có phải vì mình quá hạnh phúc không?
Chắc chắn là thế. Bởi mình hiểu ra rằng, để có được hạnh phúc quả thực không khó. Chỉ cần bạn yêu thương sẽ được yêu thương. Chỉ cần cho đi, chỉ cần sẻ chia mỗi ngày và trân trọng những điều đang có.
“Mình nói gì về hạnh phúc” khi hạnh phúc của mỗi người là rất khác nhau. Còn hạnh phúc với mình giản đơn trong một góc ấm nhỏ ấm áp về tình bạn.
Và bởi vì hạnh phúc nhẹ nhàng đơn giản nhưng vô cùng ấm áp. Nên mình mong tất cả chúng ta hãy luôn trân trọng những niềm hạnh phúc xung quanh mình.
© Mộc Miên - blogardio.vn
Xem thêm: Cuộc đời sẽ không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.