Phát thanh xúc cảm của bạn !

Liệu có còn tình bạn chân thành?

2019-03-19 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Liệu có phải riêng cá nhân tôi nhận ra tình bạn dần thay đổi theo độ tuổi? Như khi ở độ tuổi học tiểu học và trung học cơ sở, tôi muốn một người bạn có thể chia sẻ đồ ăn, chia sẻ bài tập, không bỏ tôi đi theo người bạn nhỏ khác, không chơi xấu tôi, luôn cùng tôi nói xấu về một đứa bạn khác. Đến độ tuổi trung học phổ thông, tôi lại muốn có một người bạn có thể cùng học tập, cùng tôi ôn luyện, cùng tôi đi trên con đường khó khăn trước khi bước vào ngưỡng cửa đại học. Và đến thời gian này, tôi chỉ thật sự cần người bạn có thể nói với tôi những lời chân thật, không bắt tâm tư phải sàng lọc.

***



Lắng nghe bài hát Gặp bạn đúng lúc (Nhạc Trung Quốc)
Hà Nội, một ngày chủ nhật se lạnh tháng 3...

Đã có ai từng cảm thấy lạc lõng giữa chốn đô thị đông đúc xa hoa? Tôi tin chắc rằng ai cũng sẽ có những khoảnh khắc như vậy dù ít hay nhiều. Vì giữa xô bồ cuộc sống, giữa những áp lực và gánh nặng trên vai, không phải ai những lúc yếu lòng cũng có người bên cạnh và sẻ chia. Nếu bạn có một người để san sẻ những gánh nặng ấy, vậy tôi thực sự rất ngưỡng mộ bạn. Vì thật sự tôi không giỏi kết bạn, không có nhiều bạn. Tại sao ư? Đơn giản vì tôi sợ bị tổn thương và bỏ rơi. Cảm giác đó thật sự rất khó chịu.

Tôi đã từng có một cô bạn cũng coi là thân từ những ngày tháng tôi còn học trung học. Cô gái ấy rất tốt, tính tình cũng rất lương thiện. Nhưng rồi bỗng nhiên một ngày tôi chợt nhận ra tình bạn của chúng tôi bắt đầu có những sự thay đổi nhỏ kỳ lạ khi tôi và cô ấy bắt đầu không còn đi chung một con đường làng nhỏ, không còn câu chuyện cùng một chủ đề về một đứa mà chúng tôi không thích khác. Đột nhiên có một giai đoạn khi tôi và cô ấy cùng cô đơn trên Hà Nội, những tâm sự về cuộc sống, về việc học tập, về tình yêu... tôi và cô ấy trở nên thân thiết hơn bất kỳ ai trên thế giới này. Và rồi, khi cô ấy bắt đầu có mối quan tâm về một chàng trai, chúng tôi không còn cùng chung hướng về nhau nữa. Những cuộc hội thoại online ngắn dần, nó không còn nhiệt huyết và vui như tôi vẫn tưởng tượng nữa. Chính những khoảnh khắc đó làm tôi nhận ra, tôi thật sự đã đánh mất đi thêm một tình bạn. Cả sau này, khi tôi và cô ấy cùng gặp lại nhau trong một cuộc gặp gỡ nhỏ, cuộc gặp gỡ đó thật sự làm tôi cảm giác gượng gạo và kì dị.

blog radio, Liệu có còn tình bạn chân thành?

Nhiều lần chính trong dòng suy nghĩ, tôi hay tự hỏi liệu bản thân có làm gì sai? Liệu mình có xứng đáng với tình bạn ấy? Liệu có phải lí do không phải bởi vì cô ấy có tình yêu với một chàng trai? Tôi không biết. Nhưng tôi chắc chắn một điều, ai rồi cũng sẽ khác. "Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông". Cả tôi và cô ấy đều đã thay đổi. Tôi không còn hiểu cuộc sống cô ấy khó khăn như thế nào? Và cô ấy cũng không hiểu được cuộc sống của tôi đã trải qua những gì. Cuộc sống mà! Đến chính bản thân tôi còn thay đổi. Bởi vậy, tôi không trách cô ấy vì đã quyết định bỏ qua tình bạn giữa chúng tôi. Vì vậy, tôi lựa chọn chôn giấu những cảm xúc riêng này cho bản thân tôi. Cô ấy không phải là người bạn duy nhất bỏ qua tình bạn với tôi. Và có lẽ quá nhiều lần như vậy làm tôi không còn tin tưởng vào hai chữ "bạn thân" nữa.

Nhưng không phải vì thế mà tôi quá bi quan về cuộc sống xung quanh. Có lẽ những cảm xúc đó cũng sẽ nguội lạnh dần theo thời gian. Bởi vì, tôi cũng phải tiếp tục cố gắng, tiếp tục trưởng thành và hoàn thiện. Trách nhiệm về xây dựng tương lai cho chính mình không cho phép tôi yếu đuối, không cho phép tôi chứa quá nhiều cảm xúc trong đầu. Nếu tôi không bước tiếp, tôi và cô ấy sẽ có khoảng cách ngày càng lớn.

Liệu có phải riêng cá nhân tôi nhận ra tình bạn dần thay đổi theo độ tuổi? Như khi ở độ tuổi học tiểu học và trung học cơ sở, tôi muốn một người bạn có thể chia sẻ đồ ăn, chia sẻ bài tập, không bỏ tôi đi theo người bạn nhỏ khác, không chơi xấu tôi, luôn cùng tôi nói xấu về một đứa bạn khác. Đến độ tuổi trung học phổ thông, tôi lại muốn có một người bạn có thể cùng học tập, cùng tôi ôn luyện, cùng tôi đi trên con đường khó khăn trước khi bước vào ngưỡng cửa đại học. Và đến thời gian này, tôi chỉ thật sự cần người bạn có thể nói với tôi những lời chân thật, không bắt tâm tư phải sàng lọc. Có lẽ sau này, tôi sẽ có nhiều tình bạn khác. Nhưng có lẽ sẽ không còn tình bạn đơn thuần như tôi đã có với cô gái ấy nữa.

Có lẽ bài viết tôi có hơi lan man và ngớ ngẩn. Nhưng đây thật sự là những suy nghĩ của tôi về tình bạn mà tôi có được sau khi có mặt hơn 20 năm trên cuộc đời này. Còn bạn thì sao? Nếu tới bây giờ bạn vẫn còn giữ tình cảm thật tốt với người bạn thời thơ ấu thì hãy trân trọng nhé. Tôi thực sự ngưỡng mộ bạn đấy.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top