Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ ơi, con muốn trở về nhà

2022-06-17 01:20

Tác giả: Chân Đất


blogradio.vn - Nhà, đơn giản chỉ là nhà mà thôi. Những thứ đơn giản, thường chứa đựng những thứ phi thường đúng không mẹ?

***

Bỗng một ngày gọi là ngày “xấu trời”, mọi thứ cứ dần tồi tệ theo một hướng không mong muốn. Nối đuôi nhau với những cảm giác bất an, tệ hại. Từ tình cảm cho đến công việc và cả cuộc sống nữa. Đột nhiên mọi thứ cứ tối sầm lại như bầu trời sắp nổi mưa giông vậy đó. Phản xạ tự nhiên mà con muốn, đó là muốn tránh xa khỏi tất cả những suy nghĩ đang bủa vây lấy con. 

Những mệt mỏi của cuộc sống này, muốn chúng ngừng lại càng lâu càng tốt. Cho con được thở, vì chúng như đang bóp nghẹt lấy con trong cái gọi là áp lực. Có cả những áp lực hữu hình, cả những áp lực do con tự đặt ra nữa.. Những ganh đua với đời rồi cả những việc tưởng không liên quan đến con, nhưng sau cùng chẳng chừa con ra. Con muốn được dừng lại một vài nhịp. Nhưng mà “Khó thở quá”, con thấy khó thở và muốn buông, muốn bỏ mặc mọi thứ. 

Con muốn trốn chạy tất cả, trốn chạy những cảm giác bất ổn này. Muốn chúng buông tha cho con, muốn chúng không bám lấy con và cho con những khoảng lặng bình yên. Dường như nếu cứ quẩn quanh ở đây, chúng sẽ chẳng thể nào mà buông rời khỏi tâm trí của con. Vì chúng bám dai như đỉa vậy.

me_oi

Mẹ ơi, những lúc như thế này con muốn được về nhà. Con muốn về với nơi mà mình cảm thấy yên tâm nhất và an toàn nhất. Nơi con cảm giác mọi áp lực trở thành nhỏ bé lại. Đó là nhà, là gia đình và đơn giản chỉ như vậy thôi. 

Con muốn để lại mọi thứ tấp nập và xô bồ của phố thị ở lại. Rồi được “trốn” về nhà, trốn khỏi những áp lực kia. Con ra ngoài có thể là bất kì ai, làm bất kể ngành nghề gì trong xã hội. Nhưng khi về nhà vẫn cứ nhỏ bé như vậy, vẫn bị mẹ quát mắng hay là nhắc nhở. Hoặc chỉ đơn giản là chút hỏi thăm, chút quan tâm về những chuyện nhỏ nhặt.

Những áp lực kia ở nhà con chẳng nào có. Chỉ có khi xa nhà mới bị như vậy. Thật kỳ lạ đúng không mẹ? Con cũng chả nhớ rõ, con đặt tên cho chúng là gì nữa cả. Con cũng chẳng nhớ được những áp lực đó từ đâu mà ra, vì đâu mà có nữa. Cũng chẳng biết là từ khi nào, trông con lúc nào cũng mang nặng những suy tư đến vậy. 

Có lẽ, con đến tuổi cần phải lớn rồi. Không còn mang dáng dấp của những ngày vô tư như trước được nữa. Ngưỡng cửa phải lớn hơn, phải tự quyết định con đường đi cho mình. Tự quyết định mọi thứ thuộc về bản thân mình. Vậy nên mới thành những áp lực như vậy, phải không? Đôi khi con tự hỏi lòng rằng người khác có giống như con hay không? Hay chỉ có con mới vậy. Do con vẫn còn mơ hồ và mông lung giữa các lựa chọn và những lối đi hay là còn lý do gì nữa chăng?

Mẹ ơi, giữa muôn vàn những áp lực như vậy, tự dưng con chỉ muốn được nói câu: “Mẹ ơi, Con về rồi đây”. Cuộc sống, nhiều khi chỉ cần những điều bé nhỏ như vậy thôi nhưng lại vô cùng quan trọng để vực dậy một tâm hồn.

mẹ_a

Trong một bài hát con hay nghe có câu hát  “Bước ra ngoài mới biết, không ở đâu bằng ở nhà”. Nhà, nơi mà con có thể nhẹ nhàng mọi cảm xúc, nhẹ nhàng mọi suy nghĩ lại. Không cần phải tự gồng mình lên cho thật mạnh mẽ, hay là phải gai góc, xù xì trong vỏ bọc của mình giữa cuộc đời. Không đi nhanh hơn, cũng chẳng đi chậm hơn. Tuy vẫn phải suy nghĩ, vẫn phải hành động nhưng không phải tâm thế áp lực nhiều như vậy nữa.

Về nhà rồi, đôi dép cũng chẳng mấy khi xỏ vào chân mà toàn để một xó rồi đi chân đất. Mẹ vẫn còn phải nhắc nhở những điều nhỏ nhặt như vậy. Nhưng con lại không để ý, vì con thích khi được về nhà lại được là chính con. Với những thói quen trẻ con nhưng với con đó là sự thoải mái. 

Con chẳng nhận con lớn đâu, làm người lớn mệt lắm. Suy nghĩ nhiều lại áp lực nữa. Chẳng phải từ đâu, mà chính những nỗi lo cho tương lai, lo cho cuộc sống cũng đã là áp lực. Sau đó là nhiều nữa những áp lực từ cuộc sống của mỗi người. Ganh đua, so đo thiệt hơn, ai giàu, ai nghèo,... Nhưng mà ngặt nỗi, con biết con chỉ nói vậy để lòng mình được nhẹ nhàng hơn. Để mỗi khi mẹ hỏi chuyện, con sẽ nói rằng con vẫn ổn, cho mẹ đỡ lo lắng hơn về con. Nếu không, mẹ lại lo lắng qua thành sinh bệnh mất. Chứ con biết là mẹ vẫn sẽ để ý con nhiều lắm, vì mẹ là người đi trước nên mẹ cũng hiểu được những gì phải trải qua ở tầm tuổi này.

Về nhà rồi, món ăn ngon nhất là được mẹ nấu cho ăn. Không cần là sơn hào hải vị gì cả, chỉ cần là mẹ nấu thì món gì cũng là món ngon. Những khoảnh khắc vui nhất là lúc được mẹ kể chuyện về những ngày xưa cũ. Những câu chuyện về mẹ ngày xưa, về bố thuở đầu gặp mẹ. Hay là những câu chuyện về con thuở bé xíu, về nhà mình lúc mà còn nghèo, còn khó khăn...Trong lòng con dẫu có bộn bề đến mấy nhưng được nghe những câu chuyện như vậy. Cảm giác thật thích thú làm sao. Cuốn hút đến lạ thường.

nha_-_minh

Về nhà rồi, thấy mọi thứ thật bình yên.

Đôi lúc con thực sự muốn buông tất cả những áp lực kia, để được đúng nghĩa là “trốn chạy”, rồi về nhà. Nằm ườn trên chiếc giường cũ mèm nhưng thân thuộc. Được ăn cơm mẹ nấu, được nghe mẹ mắng con. Được tự mình đạp xe thong dong trên những con đường làng quê quen thuộc. Có những mái nhà, những ngọn cây, ngọn cỏ. Được làm những trò con nít mà chỉ có ở nhà mới làm được. Được là chính mình ở một phiên bản ít lo âu, ít áp lực và ít cả những sự ganh đua với đời.

Mẹ ơi, nhà là gì nhỉ?

Nhà, cái chỗ che mưa che nắng, che mưa. Che cả đi những muộn phiền của cuộc sống áp lực ngoài kia.

Nhà, cái chỗ chui ra chui vào. Ấm áp và thích nhất là chui vào lòng mẹ, rồi mẹ xoa xoa, vuốt vuốt tóc.

Nhà, đơn giản chỉ là nhà mà thôi. Những thứ đơn giản, thường chứa đựng những thứ phi thường đúng không mẹ?

© Chân Đất - blogradio.vn

Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?

Chân Đất

Thiếu và yếu nhiều thứ nên cần có thêm nhiều trải nghiệm. Viết lách giúp bản thân được là chính mình qua những câu chữ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top