Mạnh mẽ lên em đừng vì một người mà buông xuôi tất cả
2020-06-23 01:28
Tác giả: Ngoc Nguyen
blogradio.vn - Có lẽ trong mỗi chúng ta khi còn trẻ đều sẽ có một mối tình sâu đậm, để rồi khi xa nhau sẽ đau đến xé lòng, đau đến mức cảm thấy trên đời này không còn điều gì để có thể hi vọng. Nhưng chúng ta hãy mạnh mẽ lên, cha mẹ cho ta hình hài không thể vì một người mà buông xuôi tất cả.
***
Ngân gặp Lâm lần đầu tiên khi cô mới bước chân vào trường Đại học, anh là tình nguyện viên hướng dẫn cô tham quan trường và làm thủ tục nhập học. Anh nhiệt tình chia sẻ cho cô những điều thú vị ở trường, những thầy, cô giáo nổi tiếng khó tính, cách để thi được điểm cao. Ngay khoảnh khắc ấy, Ngân đã ấn tượng với chàng tiền bối có gương mặt tuấn tú, cao ráo và có lúm đồng tiền rất duyên. Ngân chợt nghĩ “Hóa ra trường Đại học cũng không đáng sợ như mình tưởng tượng”.
Sau hôm đó, cô và Lâm nhắn tin nói chuyện đôi lần nhưng cũng chỉ xoay quanh chủ để trường lớp mà không đả động gì thêm. Có lẽ chỉ mình Ngân thích anh còn anh thì chẳng mảy may nghĩ đến cô bé đen nhẻm, quê mùa từ tỉnh lẻ mới lên đâu. Nhưng kệ, Ngân cũng không có thói quen đơn phương ai bao giờ, cô cũng hồn nhiên quên mất anh.
Bẵng đi hai năm, Ngân lên năm ba đại học, cô cùng với vài người bạn thân hùn vốn nhập hoa về bán ngày lễ. Và anh nhắn tin nhờ cô giao hoa đến tặng mẹ. Anh bảo đang đi thực tập, tuần sau anh về sẽ trả tiền. Cô sảng khoái đồng ý, cũng không sợ bị quỵt tiền.
Đúng một tuần sau, anh gọi cô hẹn đi cà phê để trả tiền.
“Phù, may quá”. Cô thở phào nhẹ nhõm.
Khi cô đến, Lâm đã ngồi đợi trước. Anh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, trông thật lịch lãm, trông anh có vẻ già dặn hơn hai năm trước rất nhiều. Anh ngước lên nhìn cô, trông anh lộ vẻ ngạc nhiên và lúng túng. Hôm đó anh đã hỏi han cô rất nhiều. Cũng đúng thôi, con vịt xấu xí ngày nào giờ đã lột xác. Ngân đã trở nên duyên dáng và tự tin rất nhiều.
Sau đó anh chủ động theo đuổi Ngân, tự tay làm những món quà nhỏ dễ thương, đến nỗi bạn bè anh ai cũng ngạc nhiên vì lần đầu thấy anh tâm huyết đến vậy.
Phải đến lần tỏ tình thứ ba sau sáu tháng cưa cẩm thì Ngân mới đồng ý trở thành người yêu của Lâm.
Biết bao cô gái ngưỡng mộ Ngân vì được làm bạn gái của chàng nam thần trường đại học. Lâm đang học y năm cuối, vừa đẹp trai, học giỏi lại con nhà gia thế. Nhiều người không hiểu tại sao một cô gái bình thường như Ngân lại được Lâm si tình đến vậy.
Tuy có xinh đẹp nhưng ở giữa rừng hoa của khoa kinh tế thì Ngân cũng chỉ xếp ngoài top 10 mà thôi. Nhưng Lâm vẫn thường hay hỏi Ngân 1 cách ngớ ngẩn làm cô không biết phải trả lời như thế nào: "Tại sao 1 cô gái tuyệt vời như em lại bằng lòng làm người yêu của anh nhỉ?".
Hàng ngày Lâm đều dậy sớm chạy qua đưa đón cô đi học, buổi chiều thường nấu nhiều món ngon mang đến cho cô. Khi Ngân ốm anh xuống phòng nấu cháo cho cô, chăm sóc tận tình. Nhưng cô thì vẫn rất thờ ơ, lúc nhận lời là vì cô thấy cảm động. Hơn nữa anh tỏ tình nhiều lần quá mà cô là kiểu người sợ phiền phức, trong lúc không suy nghĩ kĩ đã gật đầu.
Đồng ý rồi về đến nhà lại hối hận, cô thầm nghĩ: “Thôi xong rồi, chưa yêu người ta mà đã đồng ý, chả lẽ mai lại bảo chia tay đi. Thôi kệ, đến đâu hay đến đó”.
Tưởng chừng cuộc tình sẽ ngắn ngủi nhưng mất bao công sức mới có được người trong mộng nên Lâm rất trân trọng. Anh luôn chở cô đi đến bất cứ nơi nào cô muốn, cô bảo thích món nào là anh nghiên cứu nấu bằng được, cô bảo không thích đi chơi bằng tiền của ba mẹ thì lần đầu tiên một cậu ấm như Lâm tìm việc làm thêm.
Anh đi dạy gia sư thậm chí nhận trực giùm sinh viên học liên thông 3,4 ngày liên tục không nghỉ chỉ để có đủ tiền dẫn cô đi chơi, mua tặng cô những món quà lãng mạn. Anh có thể sửa bất kì đồ gì bị hư trong phòng cô.
Anh chưa bao giờ cãi nhau tay đôi với cô, cô giận dữ la hét thì anh chỉ im lặng. Thậm chí cô bỏ đi chơi với bạn thì anh đứng dưới mưa chờ cô về.
Dần dần, cô đã bị anh làm cho cảm động. Ngân vô thức nghĩ về một chàng trai tài giỏi, có khí khái lại yêu thương mình vô vàn.
Hôm đó, kỉ niệm 1 năm yêu nhau, anh tạo cho cô bất ngờ bằng một chuyến du lịch ở Đà Lạt.
Cô đã trao cái quý giá nhất cho anh. Trong đêm tối, cả hai đều run rẩy. Anh hỏi cô:
“Em có sợ không?”
“Em tin anh”.
Cô nép vào lòng anh nói khẽ. Anh ôm chặt cô thì thầm:
“Trước đây anh cứ nghĩ phải ngoài 30 tuổi mới kết hôn nhưng từ khi gặp em anh lại chỉ mong đến ngày em tốt nghiệp, anh sẽ cầu hôn và đón em ngay. Vì anh rất sợ mất em”.
Rồi anh trở thành bác sĩ trẻ ưu tú, anh bận việc nhiều hơn. Anh có nhiều đồng nghiệp, thực tập sinh.
Anh ra ngoài giao lưu ngày một nhiều. Ngân luôn đợi anh về đến nhà nhắn cho cô một tin rồi mới yên tâm đi ngủ nhưng những tin nhắn cứ thưa dần. Nhiều đêm cô học bài xong ngồi đợi tin nhắn của anh đến nỗi ngủ gục trên bàn. Có lẽ Ngân không hiểu được rằng cô đang để tâm đến anh quá nhiều, ngược lại với trước đây mà càng để tâm càng khiến anh không còn trân trọng cô nữa.
Cảm giác lúc trước không thể nắm bắt được cô giờ đã thay bằng sự phiền chán. Những trận cãi vã xảy ra ngày một dày đặc, Lâm thường kiếm cớ để gây chuyện rồi cả hai lại im lặng nhiều ngày. Ngân thấy anh nhắn tin với bạn khác giới nhiều hơn, có đi chơi, hẹn hò nhưng anh chẳng hề nói lời chia tay.
Ngân lại càng không dám nói, cô thật sự không thể tưởng tượng được nếu một ngày không có Lâm bên cạnh thì sẽ như thế nào. Thế giới của cô dường như chỉ có mình anh. Cứ dùng dằng như vậy khiến trái tim Ngân khô kiệt, héo hon từng ngày.
Cho đến một ngày, Lâm đi chơi cả đêm không hề liên lạc, khi Ngân gọi nhiều thì anh thẳng tay tắt máy. Cô thức trắng đêm vì lo lắng. Hàng loạt câu hỏi cứ hiện lên “Hay anh ấy có chuyện gì? Hay anh đang ở với ai?”.
Sáng hôm sau, khi Ngân sang nhà riêng của Lâm thì thấy anh mới về. Cả hai đã tranh cãi một trận thật lớn.
Sau cùng, cô nức nở:
“Anh đã chán em lâu rồi, tại sao không buông đi. Như thế này mệt mỏi lắm”.
“Em tưởng anh không muốn chia tay à? Em phiền lắm, em có biết không? Vì các chị anh bảo con gái đã mất đi điều quý giá nhất, thì người đến sau rất khó chấp nhận nên anh mới cố gắng ở bên cạnh em, sao em không biết điều tí nào cả”.
Ngân ngẩn ngơ không tin vào tai mình nữa. Hóa ra, lí do chỉ vì như vậy, không phải vì anh còn yêu cô nên mới ở lại, anh chỉ vì trách nhiệm, chỉ vì trách nhiệm.
Ngân nói rõ ràng từng chữ khô khốc như chẳng có chút cảm xúc nào:
“Vậy thì, chúng ta chia tay đi”.
Ngân quay đi thật nhanh như không thể đứng đây thêm một phút giây nào nữa. Cô chạy đến cái hồ lớn mà lúc trước Lâm và cô vẫn hay hẹn hò. Cô đã định nhảy xuống vì quá đau lòng, nhưng cô không thể làm được. Ngân còn ba mẹ, còn các em luôn yêu thương cô. Cô không thể chết được.
Trời bỗng nhiên trút một cơn mưa lớn. Có lẽ ông trời cũng muốn khóc cùng cô, khóc cho một tình yêu khờ dại chỉ vì yêu mà hết lòng hết dạ. Trong nỗi đau tận cùng, cô như nghe thấy lời hứa đêm ấy: “Đợi em tốt nghiệp anh sẽ đón em ngay”.
Có lẽ trong mỗi chúng ta khi còn trẻ đều sẽ có một mối tình sâu đậm, để rồi khi xa nhau sẽ đau đến xé lòng, đau đến mức cảm thấy trên đời này không còn điều gì để có thể hi vọng. Nhưng chúng ta hãy mạnh mẽ lên, cha mẹ cho ta hình hài không thể vì một người mà buông xuôi tất cả.
Sau cơn mưa trời lại sáng và cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh của khác mở ra, hãy học cách yêu bản thân mình trước khi yêu một ai đó. Đâu đó vang lên bài thơ của tác giả Linh Linh:
“Ngủ đi em đừng lo chuyện ngày mai
Ai của ai, chẳng còn quan trọng nữa
Tình yêu, suy cho cùng, cũng là một lời hứa
Nên lắm người quên, em nhớ để làm gì?’’…
© Ngoc Nguyen - blogradio.vn
Xem thêm: Cuộc đời sẽ không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu