Phát thanh xúc cảm của bạn !

Liệu khi nào đủ trưởng thành để bắt đầu yêu thương?

2017-04-07 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi yêu anh bằng tất cả những gì tôi có ở cái tuổi 18 mơ mộng, yêu điên cuồng, mọi điều diễn ra trong cuộc sống hằng ngày tôi đều nghĩ tới anh. Tôi yêu mọi thứ liên quan đến anh, từ thành phố này đến vị cà phê anh thích đến những câu chuyện vu vơ anh hay kể tôi nghe.

***

Sau khi thi đại học xong, tôi xách balo đi du lịch đây đó cho thoải mái tâm trí sau một mùa thi căn thẳng được tôi coi là lớn nhất cuộc đời mình khi vừa sang tuổi 18. Tình cờ tôi gặp anh tại Huế, nơi tôi chọn để khám phá văn hóa và đời sống con người nơi đây. Tôi và anh cùng ở chung một khách sạn ngay trong nội thành Huế. Ấn tượng ban đầu về anh có lẽ là anh cười rất đẹp, nụ cười khá buồn chứ không vui vẻ như tôi mặc dù anh rất hay cười.

Anh ngồi một mình ở sảnh chờ của khách sạn, uống cà phê và nhìn ra phố. Tôi thấy anh cười, nụ cười rất đẹp. Rồi tôi gặp lại anh trên phố Huế, và cả sau đó là ở một quán cà phe ven sông Hương. Vẫn bóng lưng đó, vẫn dáng ngồi thư thả và nụ cười buồn mọi khi. Tôi không biết anh có nhận thấy có ai đang lén nhìn anh hang tiếng đồng hồ rồi hay không, nhưng anh vẫn mãi đuổi theo suy nghĩ của mình và mặc kệ mọi thứ xung quanh. Trong một khoảnh khắc nào đó tôi thật muốn chạy đến hỏi anh rằng điều gì khiến anh cười buồn đến vậy nhưng rồi lại thôi vì tôi không nhiều tự tin đến vậy. Đến ngày cuối cùng ở lại Huế, tôi lại gặp anh một cách tình cờ hoặc có thể không tình cờ như tôi nghĩ. Anh bắt chuyện với tôi ngay tại sảnh khách sạn khi tôi đang ngồi chờ bạn làm thủ tục check out bằng một câu không thể nào ngố hơn.

- Em… có thích cà phê không?

Và bắt đầu từ đó tôi thích cà phê, thứ thức uống tôi luôn cho rằng vô vị và chán ngắt, là thứ chưa bao giờ là lựa chọn của tôi mỗi khi gọi thức uống. vậy mà chỉ vì một câu hỏi của anh, nó đã thành thói quen mà đến bây giờ khi đã xa anh rồi tôi vẫn nghiện.

Liệu khi nào đủ trưởng thành để bắt đầu yêu thương

Sau câu hỏi bất ngờ đó, chúng tôi bắt đầu trò chuyện rất nhiều về mọi thứ trên đời nhưng không mảy may nhắc đến việc tại sao anh lại bắt chuyện với tôi hay những ngày qua anh có biết tôi đã âm thầm theo dõi anh nhiều lần. Chúng tôi trao đổi thông tin liên lạc và tình yêu chúng tôi bắt đầu vào một ngày hạ vàng ươm.

Chúng tôi gặp nhau và yêu nhau tại Huế nhưng cả 2 đứa đều xuất phát từ 2 thành phố khác nhau vậy nên sau khi có điểm thi đại học tôi đã không ngần ngại mà chọn ngay Huế làm nơi tôi sẽ học trong vòng 4 năm sắp tới. Thế nhưng anh không vậy, anh chỉ đến với Huế mỗi lúc rảnh rỗi hoặc lúc anh đi công tác ở đây. Vậy là chúng tôi yêu xa.

Tình yêu đầu đời khiến tôi có rất nhiều bỡ ngỡ và tò mò, tôi quan tâm anh và cũng bám riết anh không ngừng. Bản tính trẻ con và mới lần đầu đắm chìm trong tình yêu với một người giống như hình mẫu lí tưởng mình từng tưởng tượng, tôi lao vào yêu anh bằng tất cả những gì tôi có ở cái tuổi 18 mơ mộng, yêu điên cuồng, mọi điều diễn ra trong cuộc sống hằng ngày tôi đều nghĩ tới anh. Tôi yêu mọi thứ liên quan đến anh, từ thành phố này đến vị cà phê anh thích đến những câu chuyện vu vơ anh hay kể tôi nghe. Có lẽ tình yêu trong tôi dần dần lớn lên, lớn hơn tình yêu trong anh, hoặc tôi kiểm soát anh quá nhiều trong tình yêu của mình, cũng có thể tôi đã đòi hỏi quá nhiều ở anh hơn một tình yêu bình thường hay có chăng là tình yêu anh đã vơi đi đã không còn trao về tôi nhiều như trước. Tôi như cảm thấy anh khác trước...

Vào một ngày cuối đông rét buốt, anh chia tay tôi và nói anh đã thực sự tìm được người anh cần. Mắt tôi như nhòa đi trong cơn mưa tầm tã nơi xứ Huế. Tôi im lặng không đáp lại tin nhắn của anh, lòng tôi như tê buốt vì những lời nói nơi anh, vài con chữ hiện trên màn hình làm tôi giá lạnh hoặc có thể do ngoài kia đang là đợt rét buốt cuối mùa làm trái tim tôi co ro. Tôi chìm sâu vào giấc ngủ mà như mê man suy nghĩ đến anh, nghĩ về những ngày đầu gặp nhau đến kết thúc này. Mọi thứ thoáng qua mơ hồ như một cơn gió nhưng là một cơn gió ào ạt và giá lạnh khiến tôi bất giác tỉnh giấc.

Tôi bình tĩnh gọi cho anh hỏi anh về lí do, tôi đã sai những gì, cô ấy tốt ra sao, thứ anh cần là gì mà tôi không thể cho anh được sao lâu nay không nghe anh nhắc đến. Anh đáp trả hang loạt câu hỏi của tôi chỉ bằng một câu trả lời ngắn ngủi.

- Chỉ là…. Cô ấy thực sự trưởng thành.

- Vậy còn em, mất đi anh rồi em sẽ còn lại gì đây?

- Em đừng lo, rồi em sẽ ổn, sẽ trưởng thành, sẽ có người phù hợp với em hơn anh. Anh nghĩ chỉ là duyên chưa thực sự đến với hai chúng ta.

- Anh nghĩ rồi đây em sẽ tìm được một người khác anh yêu em sao, nhưng em không muốn, thứ em nhất định cần là anh mà không là ai nữa.

- Rồi em sẽ thấy khác. Con người ai cũng vậy mà em. Không phải là sợ mất đi mà sợ mất đi rồi sẽ không tìm được một người hoặc một thứ gì đó tốt hơn thay thế thôi. Rồi em sẽ trưởng thành, rồi sẽ có một ngày em hiểu ra những điều mà anh nói.

Liệu khi nào đủ trưởng thành để bắt đầu yêu thương

Thì ra cái giá của sự trưởng thành là phải đánh mất, tôi luôn tưởng chỉ có những thứ ta không nâng niu, không gắn bó trân trọng mới dễ dàng đánh mất. Tình yêu đầu tiên của tôi bắt đầu vào một ngày nắng hạ rực đỏ cháy lòng nhưng lại tan đi trong một chiều đông âm u ẩm ướt chỉ bằng một khái niệm gì đó thật mơ hồ về sự trưởng thành. Ta yêu nhau là do duyên vừa chạm ngõ nhưng lại chia tay vì đối phương cho rằng mình chưa thật sự trưởng thành để nắm bắt lấy một tình yêu. Thương yêu nhau và gắn bó ngần ấy thời gian là do sự tình cờ lặp đi lặp lại với tâng suất quá cao tại một mùa hè nào đó rồi lại vỡ tan như bọt biển với duy chỉ một lí do thật sự thuyết phục nhưng lại mơ hồ quá đỗi và càng trừu tượng hơn với một người yêu lần đầu như tôi.

Đến bây giờ, sau 4 năm đã trôi qua, tôi không biết mình đã trưởng thành hay chưa, chỉ là lòng tôi vẫn chưa tha thiết về một tình yêu mới. Mỗi khi gặp gỡ một người mới tôi đều tự hỏi rằng mình đã đủ trường thành để bắt đầu một tình yêu khác hay người đó liệu có tốt hơn anh. Rồi nếu mọi chuyện lại đổ vỡ có phải tôi sẽ lại tự trách mình, trách người, trách duyên số?

Nhưng rốt cuộc thật sự trưởng thành để bắt lấy yêu thương là khi nào?

© Chênh vênh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top