Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ký ức ngày tựu trường

2018-09-04 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Thấm thoát những ngày hè rực lửa cũng đã đi qua nhanh chóng. Tôi đã nghe cái mơn man của khí trời đầu thu làm cho lòng người có những cảm giác thật khó tả. Đặc biệt là sự xôn xao, rạo rực, háo hức của các cô cậu học trò chuẩn bị cho một năm học mới làm cho tôi bỗng thấy nhớ lại ký ức của những ngày còn cắp sách đến lớp, những buổi tựu trường đầy thân thương của một thời tuổi hoa niên tươi đẹp.

Ký ức ngày tựu trường

Có lẽ tuổi thơ của ai cũng ít nhất một lần được sống trong cái cảm giác của ngày tựu trường. Và tôi nghĩ đó là những ngày vui nhất, đáng nhớ nhất của tuổi học trò. Có thể nào quên được những mùi hương hấp dẫn và đầy quyến rũ của quần áo mới, sách vở mới, cặp mới, dép mới... mà ba mẹ đã mua cho chúng ta để chuẩn bị hành trang cho một năm học bắt đầu. Chính từ những điều mới mẻ đó đã thôi thúc chúng ta muốn đến trường hơn. Nhưng trên hết ta mong đến trường là để được gặp những người bạn cũ, làm quen với bạn mới, thầy cô giáo mới và để khoe với họ những điều lý thú mà ta đã thấy được, học hỏi được trong những ngày tháng nghỉ hè. Đâu đó ta cũng sẽ bắt gặp được những ánh mắt ngơ ngác, hồn nhiên của những em học sinh khi bắt đầu bước vào một ngôi trường với tất cả đều mới lạ.

Có lẽ kỷ niệm khó quên nhất đối với mỗi người đó là ngày đầu tiên đi học. Sẽ có rất nhiều niềm vui, nhưng cũng không ít những giọt nước mắt, những tiếng khóc của các em bé nhỏ vì không muốn rời xa vòng tay yêu thương của ba mẹ để bước vào một môi trường mới. Nói đến đây tôi lại nhớ lại những kỷ niệm ngày ấy, ngày mà tôi bắt đầu bước chân đến trường. Buổi sáng hôm ấy, mẹ tôi gọi tôi dậy rất sớm và đưa tôi đến lớp. Ở đây có rất nhiều bạn nhỏ giống như tôi. Trước cửa lớp, cô giáo nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và nở nụ cười hiền từ vẫy chào tôi.

Ký ức ngày tựu trường

Mẹ bảo tôi vào lớp học với các bạn để mẹ về đi làm. Tôi đã khóc lên vì không muốn xa mẹ, không muốn đi học. Nhưng sau một hồi dỗ dành của mẹ và cô giáo, tôi cũng đồng ý bước vào lớp. Lúc đầu vẫn còn sợ hãi vì xa lạ, nhưng sau đó được chơi cùng các bạn và cô giáo tôi đã quên đi cảm giác ấy và bắt đầu yêu thích đến lớp hơn. Thế đấy, ngày đầu tiên đi học thì bao giờ cũng để lại trong ta nhiều cảm xúc khó quên. Bởi thế nên nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thiện mới viết nên những ca từ thật dễ thương và đầy cảm xúc trong bài “Ngày đầu tiên đi học” mà đến giờ nhiều khi tôi vẫn lẩm bẩm hát lại : “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương. Ngày đầu tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa. Cô vỗ về an ủi. Chao ôi! Sao thiết tha… Em bây giờ khôn lớn, bỗng nhớ về ngày xưa. Ngày đầu tiên đi học, mẹ, cô cùng vỗ về”.

Sân trường bây giờ đã không còn vắng lặng nữa. Tất cả như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài miên man của những ngày tháng hạ. Tiếng trống trường đã bắt đầu rộn rã. Tiếng bước chân, cười nói rôm rả của các cô cậu học trò xôn xao khắp mọi nơi làm cho mọi người ai cũng vui mừng, phấn khởi về một năm học mới với niềm hy vọng sẽ đạt được nhiều thành tích cao trong hoạt động dạy và học.

Tôi hôm nay đã đi qua cái tuổi mộng mơ thời học trò, nhưng những kỷ niệm về ngày ấy luôn cháy mãi trong tim tôi. Giờ đây trên cương vị là một thầy giáo, được gần gũi, được dạy dỗ các em, được sống lại với những ký ức thưở học trò, điều đó khiến tôi rất vui và hạnh phúc. Một mùa tựu trường mới nữa lại đến, tâm hồn tôi lại lâng lâng nhiều cảm xúc. Tôi bồi hồi nhớ đến những câu văn trong tác phẩm “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh : “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”; “Buổi sớm mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.”

Quảng Ngãi, ngày 18/08/2018

© Nguyễn Hoài Ân – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

back to top