Phát thanh xúc cảm của bạn !

Không cần phải vội, em sẽ chờ anh nói yêu em!

2018-01-16 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Lão đã hứa với tôi rằng lúc nào đó lão cảm thấy phù hợp lão sẽ chủ động nói yêu tôi, vậy nên tôi không cần phải vội, cứ bên nhau bình yên vậy đã. Thỉnh thoảng tôi sợ rằng lão sẽ thấy chúng tôi không phù hợp ở một điểm nào đó và sẽ bỏ tôi lại sau những tháng ngày tôi "không cần phải vội", mà suốt thời gian đó tôi sợ tôi đã có thứ tình cảm nhiều hơn thích. Vậy thì tôi sẽ phải giữ chặt lão, dù cho thế nào cũng không để lão rời xa tôi. Chẳng dễ gì mà tìm được người tôi thương đến thế.

***
blog radio,  Không cần phải vội, em sẽ chờ anh nói yêu em

Chúng tôi quen nhau đã gần hai tuần. Tôi thích lão một chút, chỉ một chút thôi. Và tôi đã nói cho lão biết. Tôi muốn mình có một cái lí do chính đáng để có thể nhắn tin với lão đến tận hai giờ sáng, để mở máy tính chờ đến giờ nghỉ trưa lão nhắn cho tôi vài ba tin nhắn vội vàng trước khi bắt đầu giờ làm việc buổi chiều... Và cần một lí do để khi mệt mỏi có thể than vãn với lão rằng "Em mệt quá và muốn anh ôm một cái biết bao nhiêu."

Lão ta hơn tôi hai tuổi vậy mà cái kiểu cách của lão hệt như một ông già. Lão cao, gầy, hơi đen, chuyên đời quần tây sơ mi trắng và đặc biệt thích nói lí lẽ. Vì vậy sở thích của tôi là ngồi bắt bẻ lão cho đến khi lão bực mình thốt lên "Đôi co với con gái chưa bao giờ là một việc nên làm!". Đấy, vậy mà lần nào tôi gợi chuyện lão ta lại bắt đầu nói lí lẽ với tôi cho đến phút giây cuối cùng mới chịu thôi.

Tôi quen lão ở nơi tôi làm thêm buổi tối. L ão đi cafe với bạn và cả đám bọn họ thường hùa nhau trêu chọc tôi. Tôi vốn dĩ chỉ là một anh hùng bàn phím, lúc tiếp xúc trực tiếp với người chưa quen thân gần như chỉ biết cười ngượng. Cho đến một ngày tôi thấy lão comment trong một bài viết của chị chủ quán cafe. Chúng tôi kết bạn và bắt đầu nói chuyện với nhau.

Chúng tôi ít khi nói vấn đề gì nghiêm túc, hầu hết là tôi lí sự cùn với lão và lão đã nhận xét tôi sau một buổi tối nói chuyện là "Em đanh đá hơn anh nghĩ". Ừ thì làm sao nào, lão cũng đâu phải dạng vừa cơ chứ, lí lẽ của lão sắc như dao, tuy nhiên vẫn không đấu nổi độ cùn của tôi.

Vấn đề nghiêm túc duy nhất mà chúng tôi nói với nhau, à không , lão nói với tôi là vấn đề về việc đi xe máy thế nào cho khỏi hư hỏng xe và tiết kiệm xăng. Lão đã giảng giải cho tôi suốt cả buổi chiều về tỉ số nén, tỉ số truyền, điểm chết trên, điểm chết dưới... và đủ thứ khó hiểu khác. Giọng điệu lão hệt như thầy giáo dạy môn công nghệ của tôi thời cấp ba. Cuối cùng điều tôi nhớ được là xe tôi đang đi thì nên đổ xăng nào và đi tốc độ như thế nào mà thôi. Cũng từ đó tôi rút ra được một bài học là đừng nói chuyện công nghệ với lão, lão sẽ thao thao cả buổi trời không biết mệt.

blog radio,  Không cần phải vội, em sẽ chờ anh nói yêu em


Tôi vốn dĩ là một đứa con gái khá trầm, chuyện tình cảm của tôi tính đến thời điểm hiện tại đều chẳng đâu vào đâu, vài ba mối quan hệ trong cuộc sống không định nghĩa được rốt cuộc là cái gì. Tôi không có gì nổi bật cả về tính cách và ngoại hình. Vậy đấy, vậy mà tôi lại thích cái tính ông già của lão, thích những suy nghĩ hơi "đời trước" của lão. Tôi đã nói cho lão biết chút tình cảm của tôi vào một buổi tối tôi chếnh choáng say vì trót uống phải mấy ly rượu. Nhưng tôi vẫn nhớ rõ tôi nói những gì, chút men ấy không đủ làm tôi mất tỉnh táo, có chăng nó chỉ cho tôi dũng cảm một chút mà thôi. Nhưng mà về chuyện thổ lộ này tôi cũng đâu phải là người nhút nhát cơ chứ, tôi cũng biết thừa là lão cũng có tình cảm với tôi cơ mà!

Lão cũng có tình cảm với tôi thật. Nhưng tôi nghĩ lão cũng như tôi, chỉ là thích một chút. Lão nói với tôi rằng lão muốn chúng tôi bật đèn xanh cho nhau và tìm hiểu nhau nhiều hơn. Cái giọng điệu ông già của lão được dịp phát huy tối đa. Nào là lão thấy giới trẻ bây giờ yêu nhau quá vội, tình cảm quá chóng vánh. Lão cũng mới hai mươi có lẻ chứ bao nhiêu cơ chứ! Lão nói rằng lão không cần tìm một cô gái tốt, lão chỉ cần tìm một cô gái phù hợp. Lão còn nói lão muốn thứ tình cảm bền lâu. Thì tôi cũng như thế đấy chứ, tôi chỉ nói cho lão biết là tôi có thích lão để lão còn biết đường mà dự liệu mà thôi, tôi biết tôi thích lão rồi và bây giờ thật sự rất muốn giữ lão lại bên đời... Bởi vì lão cho tôi cảm giác vô cùng tin tưởng rằng đến lúc lão nhận ra chúng tôi hợp nhau, lão sẽ yêu thương tôi bằng tình cảm chân thành nhất.

Lão đã hứa với tôi rằng lúc nào đó lão cảm thấy phù hợp lão sẽ chủ động nói yêu tôi, vậy nên tôi không cần phải vội, cứ bên nhau bình yên vậy đã. Thỉnh thoảng tôi sợ rằng lão sẽ thấy chúng tôi không phù hợp ở một điểm nào đó và sẽ bỏ tôi lại sau những tháng ngày tôi "không cần phải vội", mà suốt thời gian đó tôi sợ tôi đã có thứ tình cảm nhiều hơn thích. Vậy thì tôi sẽ phải giữ chặt lão, dù cho thế nào cũng không để lão rời xa tôi. Chẳng dễ gì mà tìm được người tôi thương đến thế. Lão già à, chúng ta hãy hợp nhau đi thôi!

© Lê Thị Nghịa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top