Khóc không phải là yếu đuối
2017-10-12 01:31
Tác giả:
Thời gian luôn khiến chúng ta trưởng thành. Trưởng thành sẽ khiến chúng ta mạnh mẽ hơn. Chúng ta đã từng bày tỏ lòng mình, đã từng đánh mất sự bồng bột khi tranh cãi đến đỏ mặt tía tai với người đời. Và chúng ta dần dần trở thành con người bình tĩnh và khách quan hơn. Chúng ta bắt đầu coi sự im lặng như một cách bày tỏ tốt nhất. Dù cho không muốn hay bất mãn đến đâu thì một nụ cười vẫn luôn nở cho người khác xem. Để những khi đêm về, khi xung quanh chỉ là những mảng tường trắng lạnh lại tự ôm cho mình biết bao nhiêu chuyện, thao thức cả đêm dài...
Tựa mình vào bức tường, rồi thiếp đi cho đến khi tiếng chuông báo thức vang lên, trời đã hửng sáng. Thế rồi lại mặc quần áo vào, đeo balo lên, tiếp tục hòa mình vào dòng người nơi thành phố xa lạ đó.
Chúng ta không muốn đánh mất, nhưng lại càng không muốn bày tỏ lòng mình. Đã bao lâu, chưa khóc một lần cho thỏa? Đã bao lâu, để con tim trong sự lặng thinh dài đến vậy? Đã ngẩn ngơ thâu đêm bao lâu rồi? Đã kìm nén bản thân, tự mình vật vã để kiên cường bao lâu?

Chúng ta vật vã để trưởng thành, vật vã mà gắng gượng, chật vật như thoi đưa giữa phố phường xa lạ, vì ước mơ, vì hy vọng của mình. Chúng ta gánh quá nhiều thứ, giữa cuộc sống dần tê liệt từng ngày, đã đánh mất đi sự ngây ngô và trẻ con ngày nào.
Tôi đã từng tranh luận không ngừng với người bất đồng quan điểm, cho tới khi thắng lợi, dương dương tự đắc thì mới thôi. Bây giờ, nếu có cũng chẳng quan tâm nữa, tôi sẽ âm thầm giữ lại quan điểm của mình. Đem hết những bất đồng, những lời muốn nói, thành nụ cười cho qua, chỉ để lại khuôn mặt đã khuất phục, vậy thôi...
Ban ngày thì điềm tĩnh không có gì nhưng về đêm lại ngẩn ngơ nhìn căn phòng trống toang và tự hỏi mình đang ở đâu vậy. Chúng ta trở thành những con người với tâm thái già cỗi, đem suy nghĩ chôn sâu trong lòng mình.
Chúng ta nghĩ những gì từng trải sẽ khiến chúng ta dày dặn, mạnh mẽ hơn. Nhưng sự yếu đuối trong lòng khi bị động tới sẽ như cọng dây thun bị kéo căng, dùng lực một chút là đứt ngay. Bạn có mạnh mẽ trước người ngoài thế nào thì sẽ chẳng bao giờ bạn giấu được sự yếu đuối trước mặt người thân của mình. Rơi nước mắt, không đồng nghĩa là bạn yếu đuối, một cá thể sống trọn vẹn cần có nước mắt, một con người có cảm xúc thật sự không phải lúc nào cũng kiên cường.
© Long Ca – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 nơi người EQ cao không tới
Người có EQ cao không chỉ biết kiểm soát cảm xúc của mình mà còn thấu hiểu, đồng cảm và ứng xử khôn khéo với người khác.

Nhà bà Lam (Phần 1)
Thế mà cũng 10 năm trôi qua rồi, không biết bà Lam sống như thế nào, bà đã luôn bảo vệ cậu khỏi những trận đòn roi của bố mẹ chỉ vì sự ương bướng của mình, rồi thì cũng hay cho cậu tiền để mua quà. Những kỉ niệm đó thật đẹp, nếu không có bà Lam cũng chưa chắc cậu đã là một chàng thanh niên tử tế như bây giờ, nhưng giờ đây chắc cậu cũng chẳng có cơ hội gặp bà nữa.

Luôn có một nơi để quay về đó là gia đình
Không hiểu đêm đó lại dài đến vậy, bốn mẹ con ôm nhau mà khóc một trận cho đã. Bao nhiêu điều kìm nén bấy lâu cũng nói ra hết. Con biết giờ đây cả nhà mình đã hiểu nhau nhiều hơn trước.

Cũng là người xa lạ
Giờ em có oán trách bất cứ ai thì cũng vô ích. Bởi em không thể cứ mãi níu giữ lấy một người không còn yêu em nữa. Hay em phải tỏ ra thật đáng thương để dành lấy chút lòng thương hại sau cùng của anh dành cho em.

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông