Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hôm nay em có vui không?

2021-03-03 01:27

Tác giả: chismiley


blogradio.vn - Em đâu có biết chị Na thèm bữa cơm gia đình lắm lắm, thỉnh thoảng chị Na muốn được nghe tiếng ba mẹ rầy la về những chuyện nhỏ nhặt để tìm lại cảm giác được yêu thương, em đâu có biết chị Na thèm được đi học lại như em, để bớt phải lo cơm áo gạo tiền mà phải cúi đầu nín nhịn bao nhiêu chuyện.

***

Đã có ai hỏi em như vậy chưa? Hay em đã tự hỏi lòng mình như vậy bao giờ chưa?

Niềm vui là gì nhỉ, khó định nghĩa chỉ bằng một vài từ quá phải không em. Người ta có thể chỉ vui vì những thứ thật là to lớn vĩ đại như nhà cao xe đẹp, hoặc chỉ vì những thứ nhỏ nhắn đời thường như một bữa cơm lúc đoàn viên. Còn niềm vui đối với em là gì?

Em có vui không khi em đã cố gắng bày tỏ tình cảm với một chàng trai nhưng lại bị người ta từ chối.

Em có vui không khi người ta có gia đình sum vầy mỗi lúc tan ca còn em chỉ có một mình lẻ loi giữa một thành phố rộng lớn, đêm đêm ôm vào lòng nỗi nhớ mẹ cha.

Em có vui không khi dự án em nỗ lực bị thất bại.

Em có vui không khi bị sếp mắng.

Em có vui không khi em vừa nghe tin bạn bè em vừa mua nhà mua cả ô tô, còn em vẫn lầm lũi trên chiếc xe máy đi đi về về giữa cái nắng Sài gòn.

Em có vui không khi ba mẹ em kể là con nhà người ta tết vừa rồi đưa cho ba mẹ cả trăm triệu tiền tiêu tết còn em thì chỉ mua cho ba mẹ được một chiếc ti vi.

Em ơi, có phải em đã cho rằng, niềm vui thật là khó kiếm khi chúng ta càng lớn, càng già dặn, và ngày càng phải gánh vác thêm nhiều trách nhiệm. Và em có bao giờ tự hỏi tại sao lúc nhỏ chúng ta dễ vui đến thế? Em thử nhìn sang một em bé xem sao, chỉ một cái cúp hà cũng khiến em bé cười híp mắt, chỉ cần một buổi đi chơi siêu thị cũng khiến cô bé vui sướng nhảy tung tăng, chỉ cần một buổi đi công viên đã khiến cậu bé háo hức vui tươi.

Giờ đây, em đã có thể mua được những thứ mình thích, mình ao ước khi còn nhỏ, nhưng, em lại chẳng thể mua được niềm vui của những ngày bé thơ, của những ngày tháng vô lo vô nghĩ. Thật là kỳ lạ, lúc còn bé thì chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng được trở thành người lớn, còn lúc lớn thì lại chỉ mong được bé lại như ngày ấu thơ? Lý do tại sao, nếu không phải là vì em không muốn sống cho hiện tại và chỉ muốn hoài niệm về quá khứ?

Em không nhớ sao, lúc còn nhỏ, em cũng có nhiều nỗi buồn lắm

Em buồn vì không được xem tivi, lắm lúc có chương trình hoạt hình thật là hay mà lại phải nhường tivi cho ba vì lúc đó cũng đang chiếu bóng đá, lúc đó em ước lớn thật nhanh để có điện thoại hay laptop giống chị Na để thích xem gì thì xem.

Em buồn vì bị mẹ bắt phải ngủ trưa, phải ngủ sớm, trong khi em còn muốn đi chơi thêm với Mai với Nam, lúc đó em ước lớn thật nhanh để được tự do giống chị Na, thích đi về lúc nào thì về.

Em buồn vì em mong có cái cặp búp bê Barbie mà mẹ không chịu mua cho vì mẹ bảo cặp em còn mới mà mua thêm làm gì, lúc đó em ước lớn thật nhanh để có thể mua một lúc mấy cái túi như chị Na mà không bị mẹ ngăn cấm.

Em buồn vì phải thức đêm ôn bài, học bài, phải làm nhiều bài kiểm tra căng thẳng, lúc đó em ước lớn thật nhanh để khỏi phải đi học mà lại có tiền giống chị Na, hơn nữa đi làm về là chỉ ngồi chơi chứ không phải cặm cụi làm bài tập.

Em buồn vì mẹ bắt phải ăn rau ăn đồ healthy dù em thích ăn gà rán uống nước có ga, lúc đó em ước lớn thật nhanh để được như chị Na, thích ăn gì thì ăn, ở xa nhà nên không ai cấm đoán gì được.

Em buồn vì ba mẹ mắng em nhiều quá, quên quét nhà cũng mắng, quên rửa chân trước khi lên giường cũng mắng, lúc đó em ước lớn thật nhanh để được như chị Na, không có bố mẹ gần bên nên thích làm gì thì làm.

Em có nhớ về những mong ước ngày bé của mình không? Ngày bé, em đâu có biết là mình nên vui khi em có đủ mẹ đủ ba, em có cơm ăn ba bữa, em có chiếc cặp đẹp bao bạn mơ ước, em được đi chơi thoải mái, tuy không có tiền nhưng cũng chẳng phải lo lắng chuyện hôm nay lấy tiền đâu mà mua gạo, hay phải tất bật chợ búa cơm nước, rồi ngồi vắt óc suy nghĩ hôm nay ăn gì.

Em chỉ thấy chị Na vui quá, em thích được như thế. Em đâu có biết chị Na thèm bữa cơm gia đình lắm lắm, thỉnh thoảng chị Na muốn được nghe tiếng ba mẹ rầy la về những chuyện nhỏ nhặt để tìm lại cảm giác được yêu thương, em đâu có biết chị Na thèm được đi học lại như em, để bớt phải lo cơm áo gạo tiền mà phải cúi đầu nín nhịn bao nhiêu chuyện.

Em ơi, em còn nhiều niềm vui lắm, kể cả khi còn nhỏ, hay là em của bây giờ. Hãy vui vì được đi xa, được trải nghiệm nền văn hóa và nếp sống mới, để thêm yêu tình cảm nơi chôn rau cắt rốn và tình cảm gia đình. Hãy vui vì có một công việc ổn định, tự tay mình kiếm được đồng tiền chân chính để tặng mẹ cha và để làm những điều mà mình ấp ủ. Hãy vui vì nhờ chàng trai thẳng thắn từ chối em, em sẽ có cơ hội để gặp gỡ thêm nhiều người và có những mối quan hệ mới, để từ đó tìm được một nửa đích thực của đời mình. Hãy vui vì nhờ sếp thẳng thắn chỉ cho em lỗi sai, mà em mới có thể tìm được hướng giải quyết đúng đắn hơn trong công việc.

Em ơi, hãy tìm niềm vui sống mỗi ngày, đừng để đến lúc trung niên lại ngồi than vãn hai chữ giá như, rồi lại ngồi buồn bã và đắm chìm trong quá khứ như em bây giờ.

Hôm nay em có thể vui, có thể không vui, nhưng em đừng bao giờ vì những nỗi sầu bi mà bỏ qua những hạnh phúc mà mình đang nắm giữ em nhé, hãy dùng nó để vượt qua những ngày tăm tối trong cuộc đời.

© Chismiley - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Điều hối tiếc nhất thanh xuân l Truyện Hay

chismiley

Nếu là con chim, là chiếc lá/Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh/Lẽ nào vay mà không trả/Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

back to top