Hồi ức thanh xuân
2023-02-16 01:20
Tác giả:
Thanh Trúc
blogradio.vn - Tất cả họ đều đã trưởng thành, đã có công việc ổn định, có lẽ Yến Hy nên bắt đầu một mối quan hệ khác, như là tình yêu chẳng hạn.
***
Yến Hy đứng trước cổng của một trường cấp ba, giờ này học sinh cũng đã về gần hết, chỉ còn lác đác vài nhóm nhỏ đang ở trong sân trường. Trường này là trường cấp ba của Yến Hy, đã tám năm kể từ ngày tốt nghiệp. Yến Hy nhớ rõ tháng Sáu năm ấy, dưới mái trường này, cả lớp đã cùng nhau chụp một bộ ảnh kỉ niệm thật đẹp.
Bước chân vào sân trường, một làn gió mát thổi tới như chào mừng cô học trò năm nào trở về chốn cũ, tán cây um tùm tạo bóng râm cả một góc sân khiến Yến Hy cảm thấy dễ chịu. Bất chợt ở phía xa, Yến Hy nhìn thấy một nhóm học sinh đang vui vẻ cùng nhau tiến ra phía cổng, những cô gái trong tà áo dài trắng tinh khôi cùng vài chàng thiếu niên cười đùa dưới ánh nắng chiều, trông họ thật đáng yêu, trong sáng và rạng rỡ ở lứa tuổi đẹp nhất trong cuộc đời. Những cô cậu học trò ấy không khỏi khiến Yến Hy bồi hồi, đã có một thời Yến Hy sống vô lo vô nghĩ như thế, nở nụ cười thật tươi ấy với thầy cô bạn bè trong mỗi lần đến lớp.
Bước qua dãy hành lang, Yến Hy dừng chân tại một căn phòng, trước cửa là bảng ‘’12A14’’. Dãy bàn ấy, bảng xanh ấy, căn phòng ấy cách bài trí vẫn như cũ, chỉ là trông mới hơn, sạch sẽ hơn tám năm về trước. Đôi mắt bị thu hút bởi khung ảnh nhỏ cuối lớp, Yến Hy gần như không tin vào mắt mình, đó là bức ảnh chụp tập thể lớp tại chuyến đi Đà Lạt cuối năm, giáo viên chủ nhiệm năm đó từng nói bức ảnh sẽ luôn được treo trong căn phòng này.
Yến Hy nhìn chăm chú vào thiếu nữ váy trắng đứng ở phía bên trái, đó là Yến Hy của trước đây, cảm giác bồi hồi dâng trào, những kỉ niệm về chuyến đi đó lập tức ùa về trong tâm trí khiến Yến Hy cảm giác cứ như là mới hôm qua vậy. Khẽ đưa mắt nhìn chàng trai đứng bên cạnh mình trong bức ảnh, Yến Hy không kiềm được nở nụ cười, đó là một người đã từng có biết bao kỉ niệm buồn vui cùng Yến Hy, chàng trai ấy mang tên Minh Quân.
Minh Quân là bạn cùng bàn với Yến Hy suốt ba năm trời, trong nhóm bạn chơi thân với Yến Hy năm tháng cấp ba có Bảo Ngọc, Hải Ánh, Thiên Nhi, Bảo Minh và Minh Quân. Đến hiện giờ Yến Hy vẫn giữ liên lạc với tất cả, nhưng cái tên Minh Quân khiến Yến Hy cảm thấy thân thiết hơn.
Minh Quân dường như thấu hiểu Yến Hy nhiều hơn, hay trêu chọc Yến Hy, hầu như giờ ra chơi nào Thiên Nhi và Hải Ánh cũng phải xen vào can ngăn nếu không muốn thấy Yến Hy mặc áo dài cầm chổi đuổi theo Minh Quân. Còn Bảo Ngọc và Bảo Minh lại thích thêm dầu vào lửa khiến cho Minh Quân trêu chọc nhiều hơn hoặc khiến Yến Hy thêm tức tối mà cãi nhau với Minh Quân. Sáu người bọn họ luôn là hội ồn ào nhất lớp, lắm trò nhất nhưng cũng siêng năng nhất.
Trong thời điểm ôn thi đại học, cả sáu người gọi video để cùng nhau học khuya, tuy nhiên Yến Hy không thể thức đến một hai giờ sáng như các bạn khác mà luôn rời khỏi vào khoảng mười một giờ và sẽ dậy học sớm vào bốn giờ sáng. Hải Ánh khá lo lắng vì trong nhóm, Yến Hy tuy học Ngoại Ngữ rất tốt nhưng môn Toán lại kém hơn các bạn, vì vậy những người khác luôn sẵn sàng giúp đỡ để Yến Hy có thể cải thiện hơn, nếu Yến Hy học lúc bốn giờ thì lo rằng Yến Hy sẽ không có ai để giúp giảng giải những câu hỏi khó.
Bảo Ngọc liền dặn Yến Hy nếu có thắc mắc gì thì nhớ ghi lại để hôm sau lên trường mọi người giúp Yến Hy giải đáp. Bốn giờ sáng hôm sau, Yến Hy mệt mỏi thức dậy, chán nản chuẩn bị giải đề toán thì thấy chẳng có chút động lực nào vì không có ai học cùng cả. Yến Hy mở điện thoại nhìn vào danh sách bạn bè, chợt thấy Minh Quân đang hoạt động, Yến Hy liền nhắn hỏi.
- Sao lại thức vào giờ này?
Minh Quân gần như trả lời Yến Hy ngay lập tức
- Tui thấy học sáng cũng thích, nên thức dậy học cùng Hy.
Yến Hy có chút bất ngờ, sau đó liền vui vẻ gọi cho Minh Quân rồi cùng giải đề. Học lực Minh Quân tốt hơn Yến Hy nên hiển nhiên tốc độ làm bài cũng tốt hơn và độ chính xác cũng cao hơn, lúc Minh Quân giải sang đề thứ hai thì Yến Hy vẫn còn bảy câu cuối. Yến Hy thấy vậy không khỏi nhàm chán liền hỏi.
- Sao ông làm nhanh vậy, sao mà học giỏi như vậy chứ
- Thì cũng giống Hy giỏi ngoại ngữ thôi, con người mà, đâu có ai là hoàn hảo đâu
- Thật sự là không hiểu mấy câu cuối làm như nào hết, thôi chuẩn bị đi học, sáu giờ rồi.
- Vậy lên trường tui giảng cho Hy sau.
Những ngày tháng như vậy cứ bình lặng trôi qua, rồi cũng đã đến ngày tốt nghiệp, hoa phượng nở đỏ rực, dưới tán phượng, tập thể lớp đang cùng nhau nở nụ cười thật đẹp để lưu giữ lại trong trang kí ức đẹp đẽ của mỗi người. Thiên Nhi kéo Yến Hy sang một góc rồi cầm chiếc máy ảnh.
- Yến Hy, cười tươi lên nào.
- Thiên Nhi, chụp cho tui nữa.
Bảo Ngọc cùng Hải Ánh đồng thanh nói.
Bảo Minh và Minh Quân thì để những bạn khác kí tên lên áo sơ mi trắng, bất chợt Minh Quân nhìn thấy Yến Hy mặc áo dài trắng đứng dưới góc phượng, dưới cái nắng mùa hạ rực rỡ, trông Yến Hy còn xinh đẹp hơn mọi ngày. Yến Hy cũng nhìn thấy Minh Quân, tại sân trường đó, ánh mắt Minh Quân có vẻ như đang muốn nói gì đó với Yến Hy, khóe môi thấp thoáng nụ cười, Minh Quân mang cái áo trắng đến chỗ của Yến Hy đứng.
- Hy ký tên cho tui nhé
Yến Hy ký xong, cười nói.
-Sau này nhất định phải đi họp lớp nhé, mong là cả lớp chúng ta sẽ thành công và hội tụ về đây.
- Yên tâm, hãy cùng đậu nguyện vọng một nhé.
Minh Quân cũng nói.
- Ừ, tui hứa
- Nè, còn tụi này nữa.
Bảo Ngọc chen vào nói
- Tui cũng hứa – Hải Ánh
- Tui nữa – Bảo Minh
- Tui cũng vậy – Thiên Nhi
Đắm chìm trong dòng hồi ức, Yến Hy cũng không nghĩ thời gian lại trôi nhanh như vậy, mới thoáng đó mà đã tám năm, Yến Hy đã trưởng thành, đã có một công việc ổn định, những năm tháng rực rỡ ấy đã qua nhưng vẫn còn một chặng đường dài hơn ở phía trước.
-Yến Hy?
Một giọng nói cất lên, Yến Hy quay đầu, phát hiện Minh Quân đang đứng ở cửa lớp.
- Minh Quân, đã lâu không gặp.
- Hy đâu cần phải nói như vậy, không phải nhóm tụi mình vẫn hay nhắn tin với nhau à.
- Sao Quân lại ở đây?
- Giống Hy, muốn thăm lại trường cũ
- Mình tốt nghiệp cũng lâu rồi nhỉ.
- Đúng vậy, nhưng mà Hy không nghĩ mình nên đi rồi sao, mọi người đang đến rồi đó.
Yến Hy bật cười rồi cùng Minh Quân rời khỏi trường, hôm nay là ngày mười bốn tháng mười hai, là ngày lớp 12A14 hội tụ, cùng nhau họp mặt sau bao ngày xa cách. Lúc Yến Hy và Minh Quân đến chỗ hẹn thì cả lớp đã có mặt đông đủ
- Yến Hy, Minh Quân, hai người đến trễ nhé. – Bảo Minh nói
- Xin lỗi, Hy ghé qua trường chút mà – Yến Hy vội cười làm lành
- Quân và Hy lúc nào cũng thấy đi chung nhỉ, từ thời còn đi học rồi – một bạn trong lớp lên tiếng.
- Lớp này ai mà chẳng biết Quân thích Hy, lạ gì nữa.
Hải Ánh nói, kèm theo đó là sự kinh ngạc của Yến Hy.
Yến Hy chợt nhớ lại ánh mắt Minh Quân vào mùa hạ năm đó, có lẽ đó là điều Minh Quân luôn muốn nói mà Yến Hy chưa từng nghĩ đến.
- Nè sao lại lôi chuyện cũ của người ta ra chọc vậy.
Minh Quân cười, khẽ nhìn Yến Hy, Yến Hy cũng đưa mắt nhìn lại rồi mỉm cười
- Thôi vô ngồi đi nè, đứng đó hoài không mỏi chân sao.
Thiên Nhi kéo ghế cho hai người rồi cùng nhau trò chuyện thật vui vẻ
Bọn họ đều đã trưởng thành, đã có công việc ổn định, có lẽ Yến Hy nên bắt đầu một mối quan hệ khác, như là tình yêu chẳng hạn.
© Thanh Trúc - blogradio.vn
Xem thêm: Hạnh phúc là khi được cùng em già đi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cô giáo mầm non
Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức
Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!
Người ta nói, khi bạn muốn giải tỏa cảm xúc hãy nói ra hoặc viết ra cảm xúc của bạn. Ấy thế mà tớ chả thể có nổi sức để viết nữa. Khi mọi thứ trải qua cả rồi, tớ mới ngồi đây viết lại những thứ đã qua khiến tớ có cái nhìn nhận về nhân sinh này.

Mảnh hồn quê
Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ
“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo
Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi
Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc
Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi
Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.