Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy mỉm cười mỗi ngày và sống thật vui

2016-10-10 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Hãy biết tha thứ những người làm bạn tổn thương. Đừng cứ ghim sâu vào tâm hồn những oán giận mà người khác vô tình gây ra cho bạn. Cuộc đời sẽ nhẹ nhàng hơn khi trong bạn không có một lòng thù hận. Bạn sẽ cười nhiều hơn khi biết tha thứ cho người khác.

***

Xã hội ngày càng phát triển, khoa học càng hiện đại, thì hình như tuổi trẻ ngày càng ít biết cách chơi, cách cười.

Các bạn từ nhỏ đã được nuôi dạy đầy đủ. Nhiều bạn chịu không nổi sức ép của việc học đâm ra cáu gắt, cãi lời cha mẹ. Thời gian để các bạn tập thể dục, vui chơi không có nhiều. Cả ngày, các bạn chỉ ăn và học. Nếu có giải trí thì các bạn lại phụ thuộc vào công nghệ.

Nhiều bạn được gửi học nội trú, đi du học nước ngoài. Các bạn ngày càng xa rời vòng tay của cha mẹ, gia đình. Các bạn ít được quan tâm, khuyên nhủ để có những ứng xử đúng mực trong cuộc sống. Điều này có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực như tự ti, khép kín, thô lỗ, vụng về…Càng lúc càng làm cho các bạn không thể thoải mái sống, tận hưởng những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp.

Hãy mỉm cười mỗi ngày và sống thật vui

Sao các bạn không dành những ngày nghỉ cuối tuần của mình cho những chuyến du lịch, tham quan di tích lịch sử, tham gia dạy học cho trẻ cơ nhỡ…Những hoạt động này giúp các bạn trưởng thành trong suy nghĩ, vui vẻ trong thực hành. Các bạn đi nhiều, hiểu biết nhiều và biết được giá trị của bản thân và biết trân trọng mọi người hơn.

Các bạn cũng có thể dành những ngày cuối tuần bên gia đình. Quét dọn nhà cửa, nấu bữa ăn để đãi cha mẹ, anh chị em. Đi thăm họ hàng bà con cũng là một việc thú vị, củng cố mối quan hệ. Gia đình là cái nôi của xã hội. Thường, các bạn trẻ sẽ học hỏi những điều nền tảng nhất từ gia đình của mình: rất có bản sắc riêng và rất cần thiết.

Hãy rời khỏi mạng internet. Các bạn hãy đến các lớp học năng khiếu như vẽ, đàn, khiêu vũ…hay đến các lớp tập tạ, tập gym… Hãy vận động đều đặn, các bạn sẽ có một cơ thể căng tràn nhựa sống, tinh thần luôn sảng khoái, vui tươi. Nếu bạn cứ ru rú một chỗ trong nhà, bạn khó mà mỉm cười, khó mà hòa nhập với xã hội.

Hãy tắt ti vi. Các bạn hãy đến hiệu sách hay thư viện, tìm đọc những tác phẩm hay về kỹ năng sống, văn học, chuyên ngành…Trong sách chứa rất nhiều rất nhiều kiến thức, kinh nghiệm của nhân loại. Chi phí cho sách so với lượng bổ ích của nó lại rất rẻ. Hãy trao đổi sách với bạn bè. Hoạt động này mang ý nghĩa học hỏi, giao lưu giữa các bạn trẻ.

Hãy mỉm cười mỗi ngày và sống thật vui

Hãy biết mỉm cười với mọi sự việc. Đừng thu mình lại, cũng đừng tự cao quá về bản thân. Hãy sống như một thành viên của xã hội. Phải tìm cho mình một mục tiêu sống: muốn thể hiện bản thân, muốn cống hiến cho xã hội, muốn tiếp thu thật nhiều kiến thức…Hãy yêu thương mọi người. Hãy đối xử với mọi người như cách mà mình mong muốn được đối xử. Một khi bạn làm mọi người vui vẻ, hài lòng thì bạn cũng sẽ được đối xử cho vui vẻ, hài lòng.

Hãy biết tha thứ những người làm bạn tổn thương. Đừng cứ ghim sâu vào tâm hồn những oán giận mà người khác vô tình gây ra cho bạn. Cuộc đời sẽ nhẹ nhàng hơn khi trong bạn không có một lòng thù hận. Bạn sẽ cười nhiều hơn khi biết tha thứ cho người khác.

Hãy biết ơn cuộc sống này, nghĩ về những gì bạn đang có, đâu phải ai cũng được như bạn. Hãy mỉm cười vì điều đó. Sống với lòng biết ơn sẽ giúp bạn yêu thương mọi người hơn.

Và dễ nhất là cầm cuốn truyện cười lên và đọc đi. Chúc bạn biết mỉm cười đúng.

© Vũ Lam Hiền – blogradio.vn


Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top