Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy luôn trân trọng nơi bạn sinh ra và lớn lên

2023-01-11 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Ta đều được yêu thương, được chăm sóc, vỗ về và nâng đỡ mỗi khi ta vấp ngã giữa cuộc đời đầy lắm phong ba. Ta hãy yêu thương, quý trọng mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên cũng như đối với cha mẹ là những người có công sinh thành, lao động bằng mồ hôi xương máu vì ta.

***

Giữa tiếng nhộn nhịp của chốn thành thị xa hoa, bao nhiêu là tiếng kèn inh ỏi, tiếng xe máy vi vu khắp nẻo đường, ngõ xóm. Dòng người đông đúc tất bật chen nhau để giải quyết công việc của họ. Tôi đeo trên vai chiếc ba lộ nặng trĩu, ngồi trên chiếc xe máy của mình, băng qua những con đường lộ lớn, những dòng sông xanh biếc với những gợn sóng uốn lượn, chào tạm biệt những tầng nhà cao vút chọc trời để về nơi quê cha đất mẹ. Nơi là cội nguồn thiêng liêng, là trái tim và là nhịp sống thật sự của mỗi con người.

Rời xa cha mẹ, ông bà, người thân, lập nghiệp nơi đất khách quê người liệu có mấy ai dám? Khi phải tự đương đầu với bao thử thách, tự xử lý những tình huống khác nhau mà cuộc đời trao cho ở một nơi xa lạ, không một bàn tay nâng đỡ. Để khi về gặp lại cha mẹ, gặp lại đất quê hương tôi như muốn oà khóc trong vòng tay che chở của gia đình. 

Sự ấm áp mà từ lâu tôi đã không được cảm nhận, giờ đây lần nữa ùa về vội vã như đã đợi chờ tôi rất lâu từ thuở xa xưa. Nhìn bàn tay lao động của cha, nhìn khuôn mặt đầy nếp nhăn của mẹ tôi càng xót thương và tự trách sao bản thân không về thăm cha mẹ nhiều hơn.

lang_4_(1)

Đôi khi con người nhẫn tâm quá! Bỏ cha mẹ già nơi quê hương, lên thành phố lập nghiệp. Quan tâm đến sự nghiệp, tiền bạc, mối tình mà quên đi cha mẹ chịu sự cô đơn, ngồi lau từng dòng nước mắt vì nỗi buồn nhớ con cháu. Ôi! Cuộc sống có bao giờ cho ta biết trước được điều chi. Sao ta không dành thời gian nhiều hơn cho gia đình, cho người thân. Sao không trân trọng từng phút giây bên những người thân yêu. Để rồi khi từ biệt họ ta không phải ngậm ngùi hối tiếc điều gì.

Ngồi trên bàn ăn, cả gia đình quây quần bên nhau mới hạnh phúc làm sao. Những âm thanh cảm xúc mới là âm nhạc tuyệt diệu và hay nhất. Tiếng cười đùa, tiếng trò chuyện cùng với tiếng dế kêu, tiếng cỏ cây đung đưa nhau theo gió như một bản nhạc hòa tấu vang xa đi mọi nẻo đường quê thanh bình, yên ắng. Hoà mình vào trong không gian dễ chịu nhưng cũng không kém phần nhộn nhịp ấy tôi càng trân trọng cuộc sống và ước chi thời gian có thể ngưng đọng lại dù chỉ trong giây lát để khoảnh khắc này có thể diễn ra lâu hơn.

Đồng quê quả thật khác xa với chốn thành thị xa hoa, tấp nập. Nơi có những cánh đồng lúa vàng ươm, cùng với con trâu và người thợ gặt. Bọn trẻ không quan tâm đến công nghệ mà lập bè bạn dạo chơi khắp thôn làng ngõ xóm, hết ô ăn quan, lại đến lò cò, đuổi bắt, năm mười. 

lang_12

Những trò chơi dân gian nhưng chắc chắn ai cũng đã từng trải nghiệm. Chúng thả những cánh diều bay lên cao vút trên bầu trời xanh, rong chơi cùng với những cơn gió mùa hạ. Khi Mặt Trời lặn xuống ở phía cánh đồng mang theo những tia nắng cuối cùng ẩn khuất, là lúc màn đêm cùng với muôn ngàn sao do Mặt Trăng dẫn lối đi lên. Trông như một tấm màn đen rộng lớn được trang trí đầy rực rỡ bao phủ cả thôn quê. Tất cả như vẽ nên một bức tranh thôn quê sinh động và muôn sắc màu.

Hãy hát lên bạn ơi. Hát lên bài ca trao tặng cuộc sống vì cuộc sống đã ban cho ta những điều hạnh phúc từ khi ta còn trong lòng mẹ. Ai cũng có cha, có mẹ, có quê hương xứ sở là nơi chôn rau cắt rốn, là ngôi nhà nơi trần thế. Ta đều được yêu thương, được chăm sóc, vỗ về và nâng đỡ mỗi khi ta vấp ngã giữa cuộc đời đầy lắm phong ba. Ta hãy yêu thương, quý trọng mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên cũng như đối với cha mẹ là những người có công sinh thành, lao động bằng mồ hôi xương máu vì ta.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn                  

Xem thêm: Quê hương trong tôi bình yên đến lạ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top