Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy lắng nghe

2024-09-23 13:45

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi không biết cảm giác của mọi người khi được thức và được lắng nghe là như nào, tôi thấy đó là một sự thú vị và cũng tràn ngập rất nhiều cảm xúc khi ấy. Khi người ta chỉ có một mình, khi tôi chỉ có một mình trên con đường quen thuộc ngay phía trước nhà tôi, đã mấy lần, và tôi đã lắng nghe được nhiều.

***

Đã có nhiều lần tôi đi trong đêm, đã có nhiều lần có lúc là việc này hay việc khác mà tôi đã một mình trong đêm trong sự im lặng đang phủ kín xung quanh tôi, và đó là những lúc tôi lắng nghe được rõ nhất những tiếng thở của đêm. Những tiếng thở của một thành phố đang về đêm, đang trong đêm, tĩnh mịch, lặng yên. Chỉ có những tiếng gió cứ xao động chỉ có những vì sao tít tắp trên bầu trời đen thẫm là như đang cùng tôi cùng muốn được lắng nghe thành phố sẽ nói gì khi mọi người đã ngủ yên.

Tôi chắc là có nhiều người cũng giống tôi vậy, và tôi cũng tin là mọi người cũng đã có lúc được lắng nghe những gì cuộc sống xung quanh mình muốn nói. Nhất là khi cả thành phố đã chìm vào bóng đêm, đã chìm vào một sự nghỉ ngơi yên tĩnh để sáng mai lại tiếp tục bừng tỉnh lên đường và tiếp tục với cuộc sống. Còn nếu những ai chưa một lần được lắng nghe như thế thì tôi mời mọi người hãy thử một lần để lắng nghe những tiếng của đêm, những tiếng nói của một thành phố rộng lớn hay bé nhỏ nơi mình sống. Để biết thành phố mình vui buồn sướng khổ ra sao và cũng biết luôn thành phố đang chờ mong đang trăn trở những điều gì.

Tôi không biết cảm giác của mọi người khi được thức và được lắng nghe là như nào, tôi thấy đó là một sự thú vị và cũng tràn ngập rất nhiều cảm xúc khi ấy. Khi người ta chỉ có một mình, khi tôi chỉ có một mình trên con đường quen thuộc ngay phía trước nhà tôi, đã mấy lần, và tôi đã lắng nghe được nhiều.

Để tôi nhớ nhé.

Tôi nhớ lần gần đây nhất là khi tôi thức cúng đưa ông táo về trời. Truyền thống của gia đình tôi là hay cúng vào đúng mười hai giờ khuya của đêm hai mươi hai âm lịch, tôi hay chuẩn bị mâm cúng trước đó rồi để báo thức để thức dậy cúng. Tôi thắp nhang khấn ông táo và không quên dặn ông đi cẩn thận vì người ta cúng nhiều lắm coi chừng bị kẹt xe, là tôi thành tâm khấn như vậy nên tôi tin là ông táo hiểu. Rồi tôi lặng lẽ một mình thong thả đi trước nhà, cũng có một vài nhà thức cúng như nhà tôi nhưng họ không bước ra đường. Tôi nhìn màn đêm đen thẫm và nghe được cả mùi áo giấy nhà ai đang đốt khi đã cúng xong. Mọi người biết tôi lắng nghe đươc gì không? Tôi nghe được đất trời nói là một năm cũ sắp hết một năm mới đang đến, ai còn việc gì chưa làm xong thì nên cố gắng làm cho xong để năm cũ qua đi cho nhanh lẹ, để năm mới được đến cho nhiều may mắn. Tôi nghe thật đó nên mọi người đừng cười và cũng đừng nghĩ tôi quá nhạy cảm hay quá nghĩ ngợi này kia.

Tôi nhớ và tôi thích cái cảm giác hơi lành lạnh của mùi sương đêm đang rơi xuống, tôi cảm nhận được cả những âm thanh những tiếng nói nhỏ nhất khẽ nhất của cỏ cây của những tòa nhà thật cao ở phía xa tôi. Chúng nói là:

Thành phố này cứ mỗi ngày mỗi thay da đổi thịt và mỗi được lớn lên, chúng tôi biết đã có nhiều biết bao những bàn tay những khối óc của con người đã trút xuống, để chúng tôi được có mặt được mọc lên trong cuộc đời này. Thành phố này như vẫn còn quá nhiều trăn trở, quá nhiều những nơi chốn cần con người bước tới, đó là những nơi cần có những sự giúp sức và những sẻ chia cần thiết nhất của đời thường. Thành phố này cần có thêm thật nhiều những mái ấm, những ngôi nhà, những bữa cơm ấm lòng cho bao nhiêu người còn khốn khó. Và chúng tôi chỉ có thể nói được trong những lúc thật lắng đọng thật yên tĩnh khi đêm về như này, cho những ai muốn nghe chúng tôi nói muốn biết chúng tôi nghĩ gì về thành phố này về cuộc sống này.

Tôi nghe được như vậy, và đây là những gì tôi nghe khi tôi đứng trên một cây cầu nhìn xuống bên dưới là một con sông, trong một lần đi cùng ông xã tôi.

Dòng sông đã nói:

Cô đang lắng nghe tôi nói đúng không? Tôi là dòng sông làm nhiệm vụ mang nước đến và đi cùng với nhiều những con sông khác. Tôi muốn được góp vào những tiện ích và những niềm vui cho cuộc sống con người, như cô đang nhìn thấy bây giờ. Tôi chỉ mong mọi người hãy biết yêu thương tôi và các bạn của tôi nữa, đừng làm bẩn và đừng xả rác vào tôi vào chúng tôi nhé, để chúng tôi được sạch sẽ trong lành còn đi khắp nơi để phục vụ cho cuộc sống con người được tốt hơn.

Còn khi tôi đứng một mình ở biển, trong một lần đi cùng với mấy người bạn của tôi, cũng đã lâu rồi, tôi nhìn những ngọn đèn trên cao thật cao, chỉ có chúng là còn đang sáng rực và đang thức. Tôi biết chúng sẽ thức trắng đêm cho mọi người được ngủ say cho thành phố này được bình yên.

Tôi đã lắng nghe như này:

Chào cô, chúng tôi rất vui vì đã giúp ích được cho cả thành phố này về đêm, khi mọi người đã đi ngủ. Chúng tôi thức vì sự an toàn của mọi người và của cả thành phố này. Chúng tôi mong sẽ có thật nhiều những du khách đến nơi đây đến với thành phố nổi tiếng về bờ biển xinh đẹp mà cô đang đứng, và chúng tôi cũng mong sẽ không còn những tai nạn giao thông xảy ra nữa. Mọi người hãy biết tôn trọng và chấp hành luật giao thông để bình yên luôn được mỉm cười với mọi người.

Tiếng của đêm, những tiếng về đêm của thành phố này nếu lắng nghe được sẽ thấy rất thú vị và còn một lần này nữa, lần này là con người nói thật là tôi trực tiếp được nghe chứ không còn là thiên nhiên là thành phố này nói nữa. Đó là một đêm đã gần hai giờ sáng, cũng là dịp trước tết khoảng năm ngày, ông xã tôi bay chuyến bay buổi tối và máy bay bị delay nên tôi đang chờ anh về nhà. Rồi khi anh gọi nói anh đang về sắp tới nhà thì tôi mở cửa ra chờ anh, tôi thuận chân nên đi ra tận ngoài đường phố. Tôi thấy một người đàn ông với một chiếc xe đạp rất cũ đang dừng lại bên đống rác ven đường, ông ta đang dùng một cái đồ gắp để lục lọi tìm tòi trong rác. Giữa đêm khuya thanh vắng mà chỉ có tôi và ông ta mà thôi nên tôi cất tiếng hỏi:

- Ông ơi công việc này vẫn làm vào đêm khuya vậy ạ, sao ông không để sáng mai hãy làm?

Ông ta ngước lên giật mình vì có lẽ ông ta không nghĩ có người quan tâm đến ông ta giờ này, nhưng tôi nhìn thấy sự vui mừng lộ rõ trên gương mặt vừa rất gầy vừa rất khắc khổ của ông ta. Tôi cũng hiểu ngay là ông ta vừa tìm thấy trong đống rác kia có mấy cái vỏ lon bia và mấy cái bìa giấy cứng của nhà ai vứt ra đó.

- Sao giờ này mà cháu không ngủ lại đi ở đây, ông tranh thủ đi giờ này mới kiếm được nhiều cháu à, vì người ta hay vứt đi giờ này, trong cái nhà hàng to kia kìa.

- Vậy hả ông, nhà cháu ở gần đây và cháu đang đợi ông xã cháu về nên tiện chân cháu đến đây. Ông đi suốt đêm luôn ạ, có mệt không ông?

- Ông đi quen rồi nên cũng không sao đâu cháu, mà ban đêm ông ít ngủ được nên tranh thủ đi vì ban ngày ông không tranh bằng với người ta.

Tôi nhìn người đàn ông đã lên xe đi rồi, cái xe đạp chở trên đó lỉnh kỉnh đủ các thứ. Đúng là những thứ người ta đã vứt ra rác nhưng với ông ấy là những bữa ăn mỗi ngày, là những đồng tiền nhỏ nhoi mà tôi tin sáng mai ông ấy sẽ được cười vui và lại hối hả về nhà. Để rồi chờ đến đêm ông ấy lại cùng rong ruổi trên những con đường và lại lục tìm trong những đống rác người ta vứt bên đường và lại miệt mài với công việc mưu sinh đó hàng đêm.

Lúc đó lần đó trời đã rất khuya, tôi gặp ông xã tôi ngay đầu hẻm và bị anh mắng vì không chịu ở trong nhà mà lại ra đây, nhưng trong tôi lúc đó đang tràn ngập những cảm xúc về người đàn ông kia. Một con người bình thường như biết bao con người khác trong thành phố này, vào một đêm của những ngày gần cuối năm, đã hạnh phúc vì kiếm được vì tìm được nhiều những thứ cần tìm. Và lòng tôi đang dấy lên một sự lắng nghe nhỏ nhất dành riêng cho ông lúc đó trong khoảnh khắc đó, một người đàn ông xa lạ mà tôi gặp đang mưu sinh giữa một đêm vắng, sao mà lạnh lùng sao mà cô độc sao mà xót thương.

Mọi người ơi, có ai giống tôi không, nếu có thì hãy lắng nghe nhé.

Tôi không biết tôi sẽ còn có những lần nào nữa không, tôi chỉ biết tôi muốn luôn được lắng nghe và được lắng nghe nhiều nhất, với tất cả những gì tôi nhìn thấy tôi cảm được tôi lắng nghe được bằng chính đôi tai của trái tim tôi, nên tôi mong luôn mọi người sẽ như vậy.

Hãy lắng nghe, dù chỉ là một lần, vì lắng nghe cũng là yêu thương.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cứ Dũng Cảm Buông Tay Thôi | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thân gửi, anh yêu em

Thân gửi, anh yêu em

Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.

Tết là đừng xa nhau

Tết là đừng xa nhau

Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.

Bãi sông Hồng

Bãi sông Hồng

Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.

Vì còn thương nên còn vương

Vì còn thương nên còn vương

Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.

back to top