Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc của tôi là những chuyến đi xa

2016-04-15 07:00

Tác giả:


blogradio.vn - Có những chuyến đi không phải để đến với một cái đích nhất định mà là hành trình trưởng thành, tự khám phá chính mình. Tôi vẫn luôn nghĩ khi còn đi được hãy đi, đi như chưa bao giờ được đi. Đi để thấy cuộc đời này tươi đẹp hơn nhiều chứ không chỉ quẩn quanh những bàn phím, tính toán, bon chen, ích kỷ cá nhân. Đi để thấy cái tôi của mình nhỏ lại.

***

Cứ mỗi tháng tư về lại đem cho con người ta thật nhiều cảm xúc. Có người thì bâng khuâng, có người thì rạo rực, có người thì chống chếnh như muốn uống hết men say của đất trời…

Tháng tư tựa như một bản tình ca làm nhiều người mê đắm. Tháng tình ca ấy làm ai cũng buông những cảm xúc về Hà Nội, về những hàng hoa bách hợp trắng muốt tinh khôi, hay về hoa xoan, hoa ban còn đọng lại của tháng ba. Cũng là một cô gái dành cho Hà Nội tình yêu khá lớn, nhưng tôi lại trải lòng tháng tư ở những vùng đất lạ.

Những ngày tháng rời trường đại học. Tôi cũng đã tìm kiếm cho mình một công việc văn phòng nhàn nhã. Sáng đi tối về với những bộ váy áo điệu đà. Ấy vậy mà đã có thời gian tôi cảm nhận được cuộc sống văn phòng phức tạp nhiều hơn tôi tưởng, không phải toàn tiếng cười và những bài kiểm tra như những ngày ngồi trên giảng đường. Có đi làm mới thấy, một ngày trôi qua thật nhanh và có phần tẻ nhạt. Sáng làm, trưa ăn qua loa, chiều lại làm, đến lúc đi về thì đã mệt lắm rồi chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Cảm tưởng một ngày của mình chỉ có hai màu, màu tường vôi của văn phòng và màu tường vôi của phòng mình.

Không còn những phút ngồi ngẩn ngơ bên cửa sổ lớp học. Đi làm thật mệt và khó, nhưng rồi cũng phải biết tìm niềm vui trong công việc và tự cổ vũ tinh thần mình thôi. Cố gắng đến khi mà dường như mình không thể tiếp tục, tôi rời bỏ và nhận ra cuộc đời quả không vuông vắn như lời mẹ dặn, không phải mọi sự cố gắng đều được trả công xứng đáng. Tôi khóc, những giọt nước mắt không tràn được ra long lanh như sương trên lá mà cứ nấc nghẹn trong lòng.

Hạnh phúc của tôi là những chuyến đi xa

Và rồi tôi tìm được niềm vui ở một phương trời khác. Những chuyến đi về với dân với bản cho tôi nhiều cảm nhận và trải nghiệm, nó mang cho tôi cảm giác mình đang sống có ích. Cho đến thời điểm hiện tại tôi cũng đã đặt chân được đến 30 tỉnh của đất nước hình chữ S thân thương. Tuy chưa phải nhiều nhưng con bé tưởng là chỉ quanh quẩn văn phòng như tôi cũng đã được nếm cái nắng gió đường đất lầy lội xe không thể vào phải đi bộ nửa ngày trời của vùng biên giới Lào, biên giới Trung Quốc nơi địa đầu đất nước. Được nếm cái vị hoang sơ nguy hiểm của một bên là núi một bên là vực, được nếm cái lạnh cắt da của các tỉnh miền núi phía bắc hay cái nắng đổ đầu làm người ta đen nhẻm của đất nước Campuchia. Nếm cái vẻ lãng mạn của Huế, vẻ mát lành của Đà Nẵng, vẻ hùng vĩ mây trời của Hà Giang xinh đẹp, vẻ nhộn nhịp trẻ trung của Sài Gòn năng động hay cả cái nắng gió làm say hồn người của vùng Tây Nguyên đất đỏ. Được đến nơi mênh mông đồng lúa ruộng bậc thang hay những nơi bạt ngàn cải trắng, đến những nơi không có điện, không có sóng điện thoại, trẻ em không đủ quần áo mặc, bắt con luỵ trong gốc cây khô luộc ăn mà thương rơi nước mắt.....đất nước mình thân thương quá đỗi.

Thực sự ở những năm tháng tuổi thanh xuân này, tôi chưa bao giờ thấy hối hận khi đi cả, dù có những lần say xe lăn lóc. Tôi vẫn luôn nghĩ khi còn đi được hãy đi, đi như chưa bao giờ được đi. Đi để thấy cuộc đời này tươi đẹp hơn nhiều chứ không chỉ quẩn quanh những bàn phím, tính toán, bon chen, ích kỷ cá nhân. Đi để thấy cái tôi của mình nhỏ lại. Ai cần sẽ chờ đợi mình và ủng hộ mình từ phía sau. Và đặc biệt mỗi chuyến đi tôi thường chụp rất nhiều ảnh, có thể không phải cái nào cũng đẹp mê li hay lung linh. Giá trị của một bức ảnh đôi khi không phải vì được thực hiện bởi một phó nháy chuyên nghiệp hay được chụp bằng chiếc máy ảnh đắt tiền mà nằm ở chính thời điểm được ghi lại đã đi qua và chẳng thể lấy lại được đó.


Cái ba lô sau những chuyến đi công tác đặt xuống thềm nhà, tôi đã cảm nhận ít nhiều những điều trong cuộc sống, tự đối diện với biết bao là suy nghĩ. Hóa ra những chuyến đi đem lại cho con người ta nhiều cảm xúc lạ và bất ngờ hơn là niềm phấn khởi khi được đến thăm một vùng đất mới. Có những chuyến đi không phải để đến với một cái đích nhất định mà còn tự trưởng thành, lớn lên, tự khám phá chính mình trong cái xoay chuyển liên tục của đất trời.

Cái cảm giác sắp xa nhà để bắt đầu một chuyến đi luôn hồi hộp, cái cảm giác ngày trở về cũng thật háo hức. Không ở nơi đâu ta tìm được sự thanh thản và cảm giác ấm cúng được chở che như ở dưới mái nhà thân yêu của mình. Ở đó ta không còn cảm thấy chênh vênh nữa. Đi không phải chỉ để làm việc, thử thách hay khám phá chính mình, đi còn là để trân trọng những giây phút bình yên bên cạnh người thân, để lại được cười hồn nhiên, ngủ ngon lành. Chợt tôi thèm được trở về thị xã nhỏ bé của mình với bữa cơm có mẹ ngồi bên, với những đòi hỏi chỉ có người thương yêu ta chân thành có thể chiều được.

Sau cùng tôi chỉ muốn mượn lời của Trịnh Công Sơn để nói về những chuyến đi "Nếu chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên những vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống".

© Quỳnh Chi – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Để cuộc sống là hành trình của những nụ cười

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

Cho đi yêu thương là một lựa chọn

Cho đi yêu thương là một lựa chọn

Tôi hiểu cảm giác bất lực khi bản thân mình không có gì trong tay và phải bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt, cùng với đó là việc không thể chăm lo tốt cho những người thân yêu của mình. Cảm giác ấy thật sự rất là tồi tệ.

Mùa thu tôi thấy nàng

Mùa thu tôi thấy nàng

Thu ghé qua chơi, vườn đầy lá Bóng nàng ở lại, nắng dần vơi Hồn ta vi vu, rồi bỗng lạ Một chút xuyến xao, hóa dại khờ.

Người có 3 điều này khi nói chuyện chứng tỏ EQ cao ngất, ai cũng muốn kết giao: Nếu bạn có cả 3 thì xin chúc mừng!

Người có 3 điều này khi nói chuyện chứng tỏ EQ cao ngất, ai cũng muốn kết giao: Nếu bạn có cả 3 thì xin chúc mừng!

Ernest Hemingway từng nói: "Chúng ta mất hai năm để học nói, nhưng lại mất hơn 60 năm cuộc đời còn lại để học cách im lặng". Nói đúng lúc là trí tuệ, im lặng lúc cần cũng là trí tuệ.

back to top