Giữa mênh mang đất trời…
2022-02-11 01:15
Tác giả: Hạnh Phúc
blogradio.vn - Con sẽ được kể về em của cha mình, đó là một người thân yêu mà con không có duyên gặp gỡ, nhưng tôi tin rằng người ấy vẫn còn đâu đây trong cõi vô thức mênh mang với biết bao trìu mến ngọt lành dành cho cháu nhỏ, một đứa trẻ đươc ra đời để an ủi, bù đắp và viết tiếp yêu thương quý giá của tình thiêng liêng ruột thịt.
***
Ngoài hiên vắng nắng sáng nay rực rỡ quá.
Ngắm cái ánh vàng ban mai tinh khiết ấy làm tôi nao nao lòng. Trong cái se lạnh của tiết trời cuối đông, xuân đã về bên cửa.
Tôi đếm lại từng dòng ký ức chảy trôi đưa tôi về những tháng ngày đã rất xa xôi, khi ấy tôi tròn 20 tuổi và Người vẫn còn hiện hữu trên thế gian này. Sinh nhật tôi đến vào dịp Tết. Cha cho tôi một số tiền kha khá đủ cùng bạn bè ăn một bữa chè kem. Ngày Tết luôn đến trong nỗi đợi chờ háo hức của tôi cũng vì lẽ đó.
Thế rồi Người cũng ra đi vào một ngày cận Tết. Và đó là ngày đã được Người chọn sẵn để khép lại mọi đớn đau cho mình và cho người thân đón một năm mới thanh thản. Vĩnh viễn giấc mơ hoa cài áo trắng trong lễ đường ngày cưới được bàn tay Người dìu dắt không bao giờ có thật trong đời. Và tôi vĩnh viễn mất đi cơ hội được một ngày thấy cha mình tóc bạc!
“Lại đây nào với tôi
Ơi con chim sẻ nhỏ
Không còn cha trên đời…”
Tiếng bà nội Chuồn gọi vào ghi giúp bà vài chữ đánh dấu những bộ quần áo cúng Tết cắt ngang dòng hồi tưởng, dẫn tôi trở lại thực tại. Vậy là bây giờ tôi đã làm dâu nhà người được 3 năm. Tết nhà chồng thật đơn giản, gia đình Công giáo tuyệt nhiên không có cúng Ngày 30 hay giao thừa gì cả. Bà soạn vài bộ vàng mã đốt cúng trên mộ người thân để gọi là Tết người trần và người âm cũng đón Tết. Đứa con trai đẹp ngoan và giỏi đủ phần của bà cũng ra đi vào ngày Tết khi vừa tròn 18 tuổi. Người ta dùng từ mồ côi khi con mất đi cha mẹ, dùng từ góa bụa khi vợ chồng qua đời. Nhưng tôi không biết dùng từ gì để chỉ những người mẹ mất con, có lẽ nỗi đau của họ không có ngôn từ diễn tả.
Tôi thương bà biết bao trong cùng một tình yêu người mẹ. Tôi luôn nhắc chồng phải sống hiếu đạo thay phần của em trai. Trong gia đình chồng tôi, tận sâu thẳm trái tim những người còn lại trên cõi đời này vẫn luôn gửi yêu thương trìu mến cho chàng trai trẻ đã ra đi vào mùa xuân xưa cũ. Tôi chưa biết em ấy bao giờ, chỉ trông thấy em qua một tấm di ảnh chụp cùng mẹ và anh chị. Tết này tôi sẽ mang nó đi phục hồi lại, phóng to lên và treo ở gian nhà ngoài. Vì Chuồn sẽ lớn dần lên, con phải biết về huyết mạch tổ tông, ông bà, cha chú.
... Người chết nối linh thiêng vào đời…
Con sẽ được kể về em của cha mình, đó là một người thân yêu mà con không có duyên gặp gỡ, nhưng tôi tin rằng người ấy vẫn còn đâu đây trong cõi vô thức mênh mang với biết bao trìu mến ngọt lành dành cho cháu nhỏ, một đứa trẻ đươc ra đời để an ủi, bù đắp và viết tiếp yêu thương quý giá của tình thiêng liêng ruột thịt.
Ngày nhỏ tôi cùng cha mình xem phim “Mùa lá rụng trong vườn”, nghe ông Bằng khấn cúng chiều 30 Tết, tôi nhớ mãi:
"Thưa thầy mẹ đã cách trở ngàn trùng mà vẫn hằng sống cùng con cháu. Con vẫn văng vẳng nghe đâu đây lời giáo huấn của ông cha, tiên tổ. Con vẫn đinh ninh ghi khắc công sinh thành dưỡng dục của thầy mẹ, gia tộc, ông bà, tổ tiên, con như thấy từ trong tâm linh, huyết mạch sự sinh sôi nảy nở, phúc thọ an khang của con cháu đời đời nối tiếp… Và em cùng con đã mất vẫn hằng sống, hằng vui buồn, chia sẻ, đỡ nâng, dìu dắt tôi cùng các cháu, các em…"
Quá khứ không cắt rời với hiện tại. Tổ tiên không tách rời với con cháu. Tất cả liên kết một mạch bền chặt và thủy chung.
Tết với tôi cũng là dịp để gửi lòng kính nhớ về những người thân yêu đã khuất mà cả năm bộn bề áo cơm đã chểnh mảng khói hương thăm viếng. Khi người thân yêu từ giã cõi đời, tuyệt nhiên không một sự chia sẻ nào có thể giúp ta nguôi ngoai tất cả, chúng ta chỉ có thể chôn chặt nỗi buồn thương vào sâu thẳm lòng mình, hẹn đến cõi trăm năm ta cùng người hạnh ngộ.
Tết với tôi là dịp để xênh xang tiền bạc, đồng quà tấm bánh tặng ông bà nội ngoại, thăm hỏi những nơi nghĩa tình, được thấy mình bé lại sống giữa một miền yêu thương thân thuộc thuở nào.
Tết với tôi là dịp chia sẻ nụ cười xuân bằng tấm áo thùng mì tặng những người mẹ nghèo vắng bàn tay con chăm sóc.
…
Nguyện xin cho tất cả chúng ta một mùa xuân nhiều ước vọng.
Ký tên: Thương yêu!
© Hạnh Phúc - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 738: Bước qua một quá khứ rất đau
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?