Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giá như anh đừng hiểu em

2016-11-11 01:12

Tác giả:


blogradio.vn - Cô nhìn ngắm mưa mà lòng vui như mở hội. Cô ước mưa cứ mãi rơi như thế để anh và cô có thể ở bên nhau lâu hơn. Những ngày tươi đẹp của cô bắt đầu như thế và cũng kết thúc như thế…

***

Cô là đứa con gái năng động nhưng lặng thầm, hoạt bát nhưng nhẹ nhàng, lanh lợi nhưng đằm thắm. Cô trông đối lập hẳn bên trong với bên ngoài. Bạn bè cô thường nói rằng cô là người “ngoại động nội lặng” nên rất khó hiểu. Nhưng điều đó cũng giúp cô dễ thu hút, dễ gần hơn với nhiều bạn bè. Con người cô lạ lùng đến vậy đấy, nhưng anh ta có thể “đọc vị” được những suy nghĩ của cô từ trong ánh mắt.

Anh ta nói thao thao bất tuyệt về cô khi ngày đầu xem mắt. Nào là cô thích cái này, ghét cái, thích ăn chỗ này, không thích chỗ kia, thích ăn món này hơn món kia,… nhưng đặc biệt làm cô chú ý và suy nghĩ khựng lại: “Cô lúc trước vô tư nhưng nay cô lại mang nhiều tâm tư trong mình”. Nhưng thoạt đầu cô chả tin vào mấy chuyện như vậy, cô chỉ chắc mẩm rằng bạn bè của cô đã mách cho anh ta như vậy và cứ thế cho qua.

Cứ như thế dần dần cô nhận ra rằng trong ánh mắt của cô có chứa những gì thì đều bị “đọc vị”. Cô cảm giác như ai đó đang ở trong đầu của mình, trong từng suy nghĩ của mình và bắt đầu cô không thể dấu anh bất cứ việc gì được nữa. Anh có thể hiểu cô hơn những gì cô nghĩ. Những buồn vui, giận hờn của cô đều được anh hóa giải một cách nhẹ nhàng. Có thể chăng anh là cuộc sống của cô, là hơi thở của cô. Để mỗi khi thức giấc vào buổi sáng, cô hít một hơi thật sâu, thở ra một cách thoải mát và cảm giác như anh đang bên cạnh cô để mỗi ngày trôi qua của cô là một ngày vui vẻ.

Giá như anh đừng hiểu em

Anh đã từng nói với cô rằng:

“Hãy sống tốt cho hiện tại và đừng mong mỏi gì ở tương lai hay hối tiếc quá khứ vì có hiện tại mới có quá khứ và tương lai chính là hiện tại. Đó là quy luật của tự nhiên, của tạo hóa. Nếu ta đưa cánh của chim cho cá cũng là một thảm họa đối với loài cá vì thế đừng cố thay đổi mà hãy sống tốt là được, nhớ chưa cô bé!”

Những lời nói nhẹ nhàng nhưng mang đậm ý nghĩa của anh khiến cô không thể quên vào ngày mưa hôm đó….

Cô đến trước hẹn, tiến vào chiếc bàn quen thuộc, cô ngồi xóa tóc cho đỡ bị ướt. Và rồi cô nhận thấy ly capuchino nóng đang ở ngay trước mặt mình tự lúc nào. Anh ngồi xuống cùng cô:

“Em đến sớm thế?”

“Em đã cố tình đến sớm rồi mà chẳng thể nào qua mặt được anh, tại sao vậy chứ?”

Cô vội đáp và lẩm nhẩm một mình:

“Lúc nào mình cũng thua!”

Nhìn cô anh cười hiền:

“Em không thể nào qua mặt được anh bất cứ chuyện gì mà, bởi vì anh đang ở trong…”

Vừa nói anh vừa búng nhẹ vào trán cô một cái. Nụ cười ấy, hành động ấy làm cô xuyến xao quên cả cái thua của mình và chấp nhận mình luôn luôn thua.

Cô nhìn ngắm mưa mà lòng vui như mở hội. Cô ước mưa cứ mãi rơi như thế để anh và cô có thể ở bên nhau lâu hơn. Những ngày tươi đẹp của cô bắt đầu như thế và cũng kết thúc như thế…

Cô bắt đầu tập tành những câu hỏi: “Nếu…. thì” để hỏi những câu hỏi mà không cần lời giải đáp.

“Nếu như vào ngày mưa hôm ấy anh không nói anh ốm thì liệu em có chạy đến bên anh?”

“Nếu như vào ngày mưa hôm ấy anh không nói anh đi bệnh viện mà anh nói anh đang đi bên một cô gái khác thì liệu em có đỡ đau hơn?”

“Nếu như vào ngày mưa hôm ấy anh đừng tốt với em, đừng đọc vị được bất cứ điều gì về em thì liệu em có xem anh là tất cả?”


Giá như anh đừng hiểu em

Nhưng giờ đây cô mới thấu hiểu được như thế nào là “Yêu đi rồi khóc” của chị Hàn Vi, bỗng hóa “người dưng” của anh Thành Nguyễn và cô gọi tên anh lần cuối như “Bảo Bình của tôi” của anh Hamlet Trương.

Cô lang thang lê bước chân của mình dưới mưa. Để cô có thể khóc trong mưa mà không ai hay biết rằng mắt cô đang đẫm lệ. Để cô có thể khóc trong mưa mà không ai biết rằng cô đang yếu đuối sau những nụ cười. Cũng như để mưa cuốn đi hết những niềm tin mà cô dành cho anh, cuốn đi hết những nỗi buồn của cô về anh, cuốn đi hết những hình ảnh của anh trong cô, chỉ để lại những lời nói mà anh đã trao cho cô. Những lời nói ấy đã dạy cho cô biết trên đời này “vạn sự tùy duyên”.

Người ta thường nói “theo tình tình chạy, chạy tình tình theo.” Vậy giờ đây cô không muốn chạy theo một ai, cô cũng không muốn đuổi theo một ai. Cô cứ chấp nhận như vậy…

Cô vẫn ngồi trong quán quen thuộc nhìn ngắm mưa, thưởng thức ly capuchino quen thuộc từ chị chủ quán. Cô nhìn ngắm mưa và miệng ngâm nga những câu thơ của ai đó mà cô không nhớ rõ là ai:

“Ngày xưa em là cô bé mang đôi hài đỏ,

Bỏ cả thế giới nhỏ để thương anh.

Ngày nay em là cô bé mang đôi hài xanh,

Vẫn thương anh,

Nhưng không còn xem anh là tất cả!”

Ở đây cô không dùng từ “yêu” như nguyên tác mà cô dùng từ “thương” để nói lên tình thương của cô đối với anh là vô cùng. Còn với từ “yêu” thì cô cảm thấy từ ấy quá thiêng liêng nên cô không dám dùng.

Hôm nay, cô vẫn ngồi ở đây như năm năm trước, cùng với cơn mưa ấy và ly capuchino nóng của mình, không phải là anh mang cho cô mà là chị chủ quán đã quen với “vị khách” này nên pha sẵn cho cô. Cô chỉ có mỗi tâm thái nhìn ngắm mưa mà trong lòng thấy thoải mái vô cùng.

Thoáng thấy ai đó lướt qua bên ô cửa sổ dưới mưa nhưng cô không buồn gọi tên…

© Linh Tồ - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top