Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em vẫn đang đợi anh đấy người yêu tương lai ạ!

2018-11-23 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Em thật ra chẳng mạnh mẽ, chẳng lạc quan yêu đời như người ta vẫn thấy mỗi ngày anh ạ! Em yếu đuối và rất nhạy cảm anh ạ. Nhưng có lẽ em đã quen với việc phải gồng lên thể hiện mình với mọi người, quá quen với việc đôi khi bị bỏ lại một mình, càng quá quen với việc đôi lúc hay tủi thân, dỗi hờn sau đó lại tự dỗ dành chính mình.

***

blog radio, Em vẫn đang đợi anh đấy người yêu tương lai ạ!

Anh à!

Em vẫn luôn tự cho rằng sống không có tình yêu chẳng có gì đáng sợ, ít nhất là nó không đáng sợ bằng việc không có tiền và không có công việc. Tự tin là vậy, dứt khoát và mạnh mẽ là vậy mà tại sao có đôi khi em lại thấy mình cô đơn và trống trải đến vậy hả anh? Có đôi khi em yếu đuối đến mức chỉ mong có một bờ vai để dựa vào, để em có thể vứt bỏ lớp vỏ mạnh mẽ, lạc quan em đang tự bọc lấy mình. Em thèm có được một cái ôm, thèm đươc khóc thật lớn, thèm được quan tâm, yêu thương vỗ về chiều chuộng.

Anh chắc sẽ thắc mắc lắm rằng tại sao bên em luôn có bạn thân, luôn có gia đình mà em lại cô đơn. Em cũng từng tự thắc mắc như vậy đấy anh, người thương tương lai của em à!

Bạn thân, đúng cô ấy cũng là một người bạn tốt, nhưng trách nhiệm của cô ấy không phải là để em bớt cô đơn, buồn tủi. Cô ấy cũng có cuộc sống riêng, cô ấy cũng có những mối bận tâm riêng, cô ấy cũng có những mệt mỏi, những khó khăn chẳng khác gì em cả. Hơn nữa, hoàn cảnh của hai người khác nhau, những khó khăn mà cả hai trải qua khác nhau, cách nghĩ của cả hai cũng khác thì chúng em chẳng thể tâm sự với nhau mọi điều. Để giữ một tình bạn đẹp nghĩa là giữa những người bạn với nhau nên khéo léo và tinh tế để cả hai không xảy ra bất hòa. Vậy nên, chúng em luôn biết cách lựa chuyện để cùng nhau nói cho phù hợp.

Gia đình, đó là điều thiêng liêng và đáng quý nhất mà em may mắn có trong đời. Em chưa bao giờ phủ nhận và mãi mãi không bao giờ phủ nhận điều ấy. Nhưng trong gia đình là giữa nhiều thế hệ khác nhau, khác nhau từ cách sống đến cách nhìn nhận vấn đề. Anh có công nhận với em rằng có những điều ta chẳng dám, chẳng muốn tâm sự với gia đình không? Em tin là có đấy. Có những góc khuất nào đó trong chúng ta mà không phải ai cũng có thể chạm đến được.

Và việc chúng ta xuất hiện trong đời nhau cũng vì lý do đó. Hôm nay em yếu đuối, hôm nay em mệt mỏi, hôm nay em căng thẳng,… em cần anh sẽ là bờ vai để em thoải mái mà yếu đuối chẳng gì lo sợ. Cuộc sống ngoài kia đã quá phức tạp, quá đáng sợ rồi. Em cần anh để tìm thấy một chút bình yên. Em cần người có thể cùng em chia sẻ mọi chuyện, cho em lời khuyên, cho em động lực. Cùng em vượt qua những khó khăn, song gió mà cuộc sống khắc nghiệt đang đổ xuống đầu em.

Em thật ra chẳng mạnh mẽ, chẳng lạc quan yêu đời như người ta vẫn thấy mỗi ngày anh ạ! Em yếu đuối và rất nhạy cảm anh ạ. Nhưng có lẽ em đã quen với việc phải gồng lên thể hiện mình với mọi người, quá quen với việc đôi khi bị bỏ lại một mình, càng quá quen với việc đôi lúc hay tủi thân, dỗi hờn sau đó lại tự dỗ dành chính mình. Người ta chẳng biết nên người ta chẳng thương hại được em đâu anh ạ, chỉ là em đang tự thấy thương hại chính mình thôi anh.

Phải nói thật rằng, những lúc như thế này em lại tức giận lắm. Em giận vì không biết anh đang ở xó xỉnh nào mà không chịu xuất hiện, em cần anh lắm anh biết không? Anh chẳng thương em hay do anh vẫn đang thương một cô gái khác không phải em.

blog radio, Em vẫn đang đợi anh đấy người yêu tương lai ạ!

Ngày mai, em muốn ra đường, muốn đi loanh quanh, muốn có một người bên cạnh cùng em trò chuyện, cùng em lang thang, cùng em tận hưởng một ngày cuối tuần. Nhưng ai cũng bận anh ạ! Em đã từng thường xuyên đi café và ngồi ở đó một mình lắm. Mà giờ em sợ quá! Em đã phải một mình đối diện với cô đơn khá lâu rồi. Giờ lại tiếp tục ngồi đó một mình gặm nhấm điều ấy thì thật sự em lo mình không còn đủ sức để cố gắng mạnh mẽ thêm nữa.

Anh à, em nhiều khi kì cục lắm cơ. Cô độc đến nỗi toàn nhớ về người cũ thôi. Rồi em lại ngồi ngẩn ra tiếc nuối, cứ nghĩ biết thế ngày đó cố níu người ta thì ít ra giờ đỡ mệt mỏi hơn giờ. Rồi có khi em lại nhớ về những cậu bạn tỏ tình với em nhưng bị từ chối. Em cũng lại hối tiếc, cứ nghĩ giá như ngày đó mình chấp nhận đại đi rồi đâu cũng vào đấy. Cô gái của anh có những khi ích kỉ và xấu xa đến vậy đấy.

Nhưng rồi, sau tất cả, em hiểu mọi chuyện xảy ra thực chất đều có lý lẽ của riêng nó. Em chẳng thể níu kéo một người không còn thương mình. Càng chẳng nên níu kéo người không coi trọng mình, như vậy là em đang tự hạ thấp chính mình. Em cũng không nên “yêu đại” một ai đó chỉ vì họ tốt với em. Ai khi yêu cũng đều cố gắng tốt với cô gái mà họ sắp tỏ tình có phải vậy không anh ? Họ đem đến cho em sự chân thành thì họ không đáng phải nhận lại nỗi đau do em gây ra có phải vậy không anh?

Và cuối cùng, em chia tay hay đồng ý chia tay, em từ chối một vài lời tỏ tình hay tỏ tình với ai đó bị thất bại, tất cả cũng đều có lý do riêng. Bởi em chưa gặp anh, chưa yêu anh, nên tất cả những người trước đó đều không đúng người. Em chẳng rõ mình sẽ thương ai tiếp theo, có thể là anh, có thể không phải anh, nhưng em hứa… một khi yêu ai em cũng sẽ hết mình như lần đầu biết yêu.

Anh hãy hứa với em là cũng phải như vậy cho đến khi gặp được em, anh nhé!

Mình sẽ gặp nhau thôi, dù chẳng biết sớm hay muộn. Nhưng em có một niềm tin hơi “hoang đường” rằng những người là của nhau luôn có thân giao cách cảm gì đó lạ lắm.

© Trần Thị Phương Thảo – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lãng mạn có cần thiết không

Lãng mạn có cần thiết không

Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ đó trong đầu, là tôi sẽ sống đến năm bao nhiêu, tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là được làm hết những việc tôi muốn làm những điều tôi thích làm. Tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là tôi lại được lớn lên trong những suy nghĩ được có thêm những cảm xúc vơi đầy trong tim.

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Cô tưởng tưởng ra mình sẽ đem tất cả những kiến thức, đam mê và tuổi trẻ của cô để cống hiến và giúp cho một vùng đất nghèo xa xôi nào đó được thay đổi, được tốt đẹp hơn. Như một luồng gió mới vô cùng tươi mát và trong trẻo, giúp cho một vùng quê nào đó vì thế mà mát mẻ, xanh tươi hơn. Cô thấy vui và cảm nhận rõ rệt một khí thế và khát khao của tuổi trẻ đang hừng hực cháy trong người cô.

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Mỗi người đến với cuộc đời chúng ta là duyên, trong bất kỳ mối quan hệ nào tôi cũng luôn tin như vậy. Nếu không giữa hàng vạn con người, chúng ta lại chỉ gặp họ, chia sẻ với họ, đồng cam cộng khổ bên họ và đi cùng họ mãi về sau.

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

back to top