Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em đã về

2023-04-24 01:15

Tác giả:


blogradio.vn - Rồi sẽ có một ngày, rồi sẽ đến một ngày, khi lòng anh nhạt nhòa bóng hình cô, khi tên cô không còn xuất hiện trong những cảm xúc trong nỗi nhớ của anh, thì cô vẫn mong anh ở đó, tiếp tục những công việc còn dang dở cô để lại.

***

Tôi ngồi lắng nghe cô ấy kể, câu chuyện của họ thật đẹp nhưng cũng thật buồn.

Cô ấy không kể liền mạch, vì cứ một lúc là bị công việc chen ngang, và các tình tiết cũng không theo thứ tự, nên tôi hiểu chuyện của cô ấy là một câu chuyện công việc có xen vào tình cảm nhẹ nhàng, chỉ là cô ấy quá nặng với những cảm xúc cô ấy có, nên cứ thích lẻ loi một mình một bóng, lắc đầu từ chối người thương cô ấy thật và muốn cưới cô ấy.

Tôi thay cô ấy kể lại.

Cách đây mấy năm, cô ấy làm việc trong một công ty quảng cáo, đó là một công ty tư nhân nhưng khá lớn, và ở đó cô gặp anh, người cùng làm chung trong nhóm của cô, công ty đó là của ba anh, và họ đã quen nhau đã hiểu nhau trong công việc như vậy. Cô nói anh đã giúp đỡ và hỗ trợ cô rất nhiều, từ việc tìm kiếm các nguồn khách hàng rồi cách tiếp cận và chăm sóc khách hàng ra sao, anh đã có kinh nghiệm nhiều trong công việc nên nhiệt tình hướng dẫn cô một cách thấu đáo.

Ngoài công việc, họ không có những cuộc gặp riêng, nếu có thì là lúc nào cũng đông đủ cả nhóm, và tất cả đều nói về công việc, chủ yếu là bàn luận những kế hoạch sắp tới cho nhóm, cho công ty, nhưng cảm nhận của người phụ nữ báo cô biết anh quan tâm cô nhiều hơn các bạn trong nhóm, lúc nào anh cũng nhỏ nhẹ và ân cần, sẵn sàng tiếp sức cho cô bất cứ lúc nào.

Nhưng cô cũng biết, đó chỉ là sự quan tâm giữa bạn bè và những đồng nghiệp với nhau, có chăng chỉ nhiều hơn một chút, nhiều lúc cô tự dặn lòng là đừng quá ảo tưởng vì anh đã có một mối tình sâu đậm trước khi quen cô.

Công việc đang trên đà phát triển, tất cả mọi chuyện đang tốt dần lên thì cô đột ngột xin nghỉ việc vì lý do gia đình. Cô tìm anh để chào trước khi rời đi nhưng anh lại bận họp, cô tần ngần đứng chờ anh rồi quyết định nhắn cho anh một tin, chỉ cần anh đọc anh sẽ hiểu, vì trước đó anh và cả nhóm đã biết cô bận việc gia đình, vì cô hay xin nghỉ đột xuất trong giờ làm việc.

Cô lướt trên máy, chào anh, em đi đây.

Hơn một năm sau khi cô rời khỏi công ty, cô nghe tin anh cưới vợ, là mối tình sâu đậm ngày nào của anh, mà anh và cô cũng không liên lạc gì cùng nhau, cô nghĩ anh quên cô rồi, dù sao cũng từng làm việc bên nhau nên cô thầm chúc anh hạnh phúc.

Cô tìm được một công việc mới, bên những người bạn mới mà cô rất yêu mến, chỉ là cô không ngờ ở công việc mới này cô lại gặp lại anh lần nữa.

Vẫn là anh ngày nào, vẫn ân cần dịu dàng trong công việc cùng cô, còn cô, được làm việc cùng anh cô thấy ấm áp, cô thấy vui hơn vì dường như anh luôn thấu hiểu mọi điều cô làm.

Sẽ không có gì đáng nói trong câu chuyện của họ, vì cô nói cô biết anh đã lập gia đình, nên cũng như trước kia, mà cô còn thận trọng hơn, vì trước kia anh chưa kết hôn, nên xong công việc là cô chào tạm biệt anh, nếu có việc đột xuất cần giải quyết thì cô làm online, vì công việc mới này có một thuận tiện rất lớn là có thể làm online bất cứ lúc nào, không phải gặp gỡ khách hàng thường xuyên như công việc của công ty ba anh.

Cô nói anh làm việc ở nhiều nơi chứ không riêng công ty của gia đình anh, và anh cũng gắn bó luôn với công việc mới của cô, dù sau cô một ít thời gian.

Đã có mấy lần cô nói cùng anh câu ấy:

“Em đã về.”

Đó là mấy lần cô buộc phải cắt ngang công việc, cô bệnh nặng và phải tập trung vào việc chữa bệnh, mà lần nào công ty cũng giải quyết cho cô được nghỉ, họ nói cô phải yên tâm điều trị cho hết bệnh rồi quay lại sau.

Cô biết anh sốt ruột, anh mong lắm ngày cô quay lại, cô cũng sốt ruột và bồn chồn tay chân, vì cô đã làm việc quen rồi, vì cô chưa bao giờ nguôi đi nỗi nhớ công việc.

Cô quay lại vào một ngày cuối thu, lúc đó cô đã thật khỏe và muốn bắt tay ngay vào việc, cô nói khẽ với anh:

“Em đã về.”

Họ lại cùng bên nhau trong công việc mỗi ngày, những tưởng cô sẽ vậy luôn, sẽ gắn bó với công việc không rời xa nữa, vậy mà chỉ khoảng hơn hai năm sau, bệnh cô tái phát lại, lần này cô nghỉ lâu hơn, cũng không kịp báo anh biết.

Cô mỉm cười chào anh lần nữa ở lần quay lại thứ hai này, vẫn câu ấy:

“Em đã về.”

Cô cảm thấy đã rất khỏe rồi, đã tràn đầy sinh lực trong cô, cô dồn hết thời gian và công sức vào công việc, như để bù lại thời gian qua, nhưng lần này trong cô cứ luôn thoáng lên những lo âu, không biết cô có được lâu dài không, hay lại phải nghỉ nữa chừng rồi lại phải nói với anh.

Em đã về.

Mọi người trong công ty đều biết tình hình sức khỏe của cô, họ cảm mến và thấu hiểu nên đã luôn chờ cô quay lại, vì cô biết, có thêm cô thì công việc càng vui, còn khoảng thời gian cô nghỉ thì luôn có người làm thay, họ còn nói cô biết anh rất mong chờ cô quay lại với công việc.

Cô đang cố làm hết sức mình, cô không nghĩ ngợi đến bệnh tật nữa, cô mong mỗi ngày mới đến là cô sẽ được ngồi vào công việc, không phải rời xa cái máy tính quen thuộc vì những cơn đau, có lúc cô phải tắt máy rồi đi nằm, có lúc cô phải nhắm mắt một hồi lâu rồi mới tiếp tục. Cô biết phía bên kia, anh đang mong công việc cô hoàn thành, để công việc chung được hoàn thành theo.

Cô nói với tôi cô rất sợ lần nữa nói với anh câu ấy, nhưng cô là người luôn đề ra những kế hoạch riêng cho bản thân, nên cô biết, rồi sẽ có một ngày, rồi sẽ đến một ngày, khi lòng anh nhạt nhòa bóng hình cô, khi tên cô không còn xuất hiện trong những cảm xúc trong nỗi nhớ của anh, thì cô vẫn mong anh ở đó, tiếp tục những công việc còn dang dở cô để lại.

Khi còn làm việc trong công ty của gia đình anh, lúc đó cô chưa bệnh nhưng cô cũng đâu làm tròn làm hết phần công việc của cô, cô cũng ra đi nửa chừng, để lại cho anh một tin nhắn ngắn ngủi, mà anh cũng không hồi âm. Cô không thấy buồn, vì cô biết anh luôn bận nhiều việc khác nữa, cô chỉ thấy còn nặng lòng với những việc cô đã từng làm, đến nỗi cô tưởng tượng như người ta bấm enter vậy, là cô có thể nói vanh vách những điều đã cũ trong những việc đã qua.

Vì anh và cô đã từng sát bên nhau trong công việc như thế, nên cô tin anh hiểu cô, anh sẽ hiểu nếu một ngày cô dừng lại, cho dù là bất cứ lý do gì, thì trong cô vẫn luôn đầy ắp hình bóng của công việc, cô không quên nên anh đừng mong đừng buồn, cô không quên nên anh đừng đợi, cô sẽ quay lại và rất nhanh sẽ bắt kịp với công việc nếu cô còn có thể quay lại.

Tôi hỏi cô sao không chịu lập gia đình, sao cứ thích một mình như vậy, cô nói vì cô không gặp được bất cứ ai có thể cho cô cảm xúc mạnh như anh, mà trước khi vào làm việc ở công ty ba anh, cô đã làm trong một môi trường được tiếp xúc với rất nhiều người, kể cả rất nhiều đàn ông nước ngoài, nhưng tim cô vẫn im lặng, cho đến khi gặp anh.

Cô thích công việc mới này, cô thích được trao đổi cùng anh cùng mọi người qua những công việc nhỏ nhỏ mỗi ngày, mà niềm vui với cô thì lớn lắm, cô chỉ lo lại dừng lại lần nữa, mà công ty đã quen với việc cô hay dừng lại như vậy, họ vẫn chào đón cô nhiệt tình khi cô quay lại, họ vẫn đón nhận cô bước vào công ty, vẫn khích lệ cô tiếp tục.

Còn anh, cô biết anh vẫn sẽ cười tươi khi cô nói em đã về, cô mong không phải nói câu nói đáng ghét ấy lần nào nữa, nhưng vì cô đã trải qua nhiều chông chênh và bệnh tật, nên cô tự dặn lòng phải cẩn thận hơn, không được quá vui mừng rồi đến khi phải xa công việc đỡ phải ngỡ ngàng đỡ phải nhớ mong ngày được quay lại. Cô chỉ muốn dốc hết sức cho những lần cô quay lại, cô chỉ muốn anh được vui mọi người được vui để trừ đi nỗi buồn ngày không có cô.

Tôi lắng nghe hết những gì cô nói, có lẽ đã lâu rồi cô không thể tâm sự cùng ai, câu chuyện của cô, của họ sẽ đẹp một cách tròn đầy nếu họ đến được với nhau, nhưng hạnh phúc đã không mỉm cười với cô. Tôi nhìn cô ở hiện tại, thấy cô trong cảm giác rất vững chải mà chênh vênh, rất chênh vênh mà vững chải, vậy mà cô vẫn cứ muốn say mê với công việc, cô nói cô không thích nói cùng anh cái câu đã cũ ấy.

Tôi lại nghĩ không ai biết trước được chuyện gì sẽ đến, nên tôi cũng giống cô, cũng làm hết mình cho ngày hôm nay, cũng sống hết mình cho ngày hôm nay, rồi ngày mai có đến thế nào thì cũng cứ cười, cho dẫu là điều gì, thì người ta sẽ nhẹ nhàng hơn khi gặp gỡ nhau khi nhìn thấy nhau ở những nụ cười.

Tôi lại thấy thích câu ấy của cô, nghe như một hơi thở một cơn gió chợt đi rồi chợt đến, như những đám mây trên bầu trời lúc xuất hiện lúc lại biến mất đi, như những tia nắng đã nhạt màu vào buổi chiều muộn mà vẫn cứ vấn vương hoài trên những con đường.

Cô không thích nên tôi mong cô sẽ không nói câu ấy lần nào nữa, và chắc anh ấy cũng vậy. Hạnh phúc của họ giống nhau mà khác nhau, công việc của họ gần nhau mà xa nhau, họ có nhau trong cuộc đời nhưng mãi mãi không là của nhau.

Cô ấy nắm chặt tay tôi, tôi hơi giật mình vì bàn tay cô nóng quá, cô nói cô muốn được đi dạo một chút và rủ tôi cùng đi.

Tôi theo cô ấy bước ra ngoài, cùng thong thả bên nhau, tôi tin cô ấy cũng cảm nhận giống tôi giờ phút này, là tình yêu cuộc sống vẫn tràn đầy trong mỗi chúng tôi.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mùa thu, mùa của những yêu thương | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

5 thói quen khiến sự lo âu trở nên tồi tệ hơn

5 thói quen khiến sự lo âu trở nên tồi tệ hơn

Nếu bạn muốn giữ cân bằng và ngăn chặn sự lo âu của mình, hãy xây dựng một cuộc sống lành mạnh với giấc ngủ chất lượng và những thói quen tốt.

Nên ở lại thành phố làm việc hay về quê làm việc

Nên ở lại thành phố làm việc hay về quê làm việc

Mỗi lựa chọn đều mang lại những ưu và nhược điểm riêng, và điều quan trọng là phải đánh giá và xem xét những điểm này một cách tỉ mỉ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Ở lại thành phố hay trở về quê đều có lợi ích của riêng nó nhưng bạn có nhìn thấy lợi ích đấy không, hay chỉ nhìn thấy mặt bất lợi của nó thì lại khác

Mênh mông tình đất

Mênh mông tình đất

Cô tin là đất ở đây linh thiêng lắm, đất có tâm hồn đất có linh hồn trong đó, đất có thể hiểu được tiếng nói của người nên đã bao năm ở nơi này mà cô cứ thấy cuộc sống khấm khá hẳn lên và ngày càng đạt được giống như những gì cô mơ ước.

5 cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo nổi trội nhất

5 cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo nổi trội nhất

Cùng khám phá đâu là những cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo cực kỳ ấn tượng nhé!

Đã từng là hồi ức đau buồn

Đã từng là hồi ức đau buồn

Chúng ta không thể vượt qua bất cứ trở ngại gì vì đơn giản anh không hề yêu em như em đã tưởng. Và cũng vì ngay từ đầu anh đã không trân trọng tình yêu của em rồi nên mọi thứ đã không ý nghĩa gỉ nữa khi anh muốn làm bất cứ gì cho em.

Khởi đầu và kết thúc

Khởi đầu và kết thúc

Nhưng cũng chính từ những giọt nước mắt chia ly, chúng ta nhìn thấy ánh sáng phía trước. Bởi thanh xuân cuối cấp không chỉ là kết thúc mà còn là sự khởi đầu của một chặng đường mới. Đó là thời điểm chúng ta có thể tự do lựa chọn con đường của mình

Bao la biển trời

Bao la biển trời

Ông Ba nhìn ra xa, ngoài kia là biển cả bao la, người bạn lớn của ông của con tàu của ông của gia đình ông biết bao năm tháng. Chắc biển cũng thấu hiểu những nỗi lòng của ông của những người làm công việc như ông.

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

Giao tiếp giữa người với người là một loại nghệ thuật, làm sao để thân thiết là không sỗ sàng, lịch sự mà không bị xa cách?

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

“Vẻ đẹp của thế giới, không nằm ở thế giới. Mà nó nằm ở cách nhìn của chính cậu”. Thế giới sẽ luôn đẹp khi ta biết cho đi và truyền những cảm hứng tích cực đến mọi người

Đứa con bất hiếu

Đứa con bất hiếu

Không phán xét, không đồng cảm vì những hành đồng động đó, nhưng trong tôi luôn có những dấu chấm hỏi cho những hiếu kì trong lòng mình. Có những đứa con yêu mẹ nhiều, thương mẹ ít, nhưng làm gì có đứa con nào không thương mẹ của mình. Và, chắc cũng không có người mẹ nào không yêu thương con mình.

back to top