Em đã chịu buông tay chưa?
2022-08-30 01:30
Tác giả:
blogradio.vn - Ngay khi tỉnh dậy, nó đánh liều đi tìm người nó yêu. Cô gái nhỏ lại lần nữa đi tìm nơi bình yên nhất của nó, trong đầu nó chỉ có người đã không ngừng gọi cho nó, nó muốn gặp người đó, nó hy vọng có thể cứu vãn được mối quan hệ này.
***
Em đã chịu buông tay chưa? Sau những điều tồi tệ mà anh đã làm với em? Sau những đêm thức trắng với hai hàng nước mắt lăn dài và sự tủi thân đến cùng cực. Sau những nỗi buồn không có tên mà anh mang lại cho em hằng ngày. Sau cả những cuộc hoan ái nồng mặn và rồi xem nhau như người xa lạ?
Em đã chịu từ bỏ chưa? Sau ngày hôm đó lái xe trên đường bằng tâm trí mơ hồ một mảng. Tay phải lái xe, tay trái nắm chặt chiếc điện thoại chỉ sợ anh chẳng muốn nói chuyện với em thêm nữa, còn đôi mắt thì đã nhòe đi vì những giọt nước mắt chẳng biết ở đâu mà trực trào. Những dòng tin nhắn đó, với anh đơn giản chỉ là lời nói, còn với em nó là những lưỡi dao không ngừng cứa vào tim em. Còn gì đáng buồn hơn lòng chân thành của mình dành cho ai đó trở nên vô nghĩa hả anh? Còn gì đau lòng hơn, sự quan tâm tín nhiệm của mình qua đôi mắt của người mình yêu lại thành một loại lợi dụng, mưu cầu?
Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được đâu, dường như em đã yêu anh bằng toàn bộ những gì em có, cả cảm xúc tích cực và tiêu cực em phải chịu cũng từ anh mà ra. Và có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ tưởng tượng được đâu, cô gái nhỏ ngày nào trong lòng anh, ngày hôm đó đã khóc cạn nước mắt suốt trên đường về nhà. Lướt qua cơn mưa lạnh lẽo cũng chẳng muốn dừng lại để yêu thương bản thân thêm một chút. Cô gái nhỏ chợt nghe tim mình hoảnh lại, đôi mắt vô hồn và trái tim hẫng đi vài nhịp. Nó còn chẳng biết bằng cách kỳ diệu nào đó nó về được nhà. Nó còn chẳng biết tại sao nó không kiềm được nước mắt mà cứ tuôn ra lã chã. Nó dừng đèn đỏ nhưng lại không dám nấc lên, nó sợ người ta nhìn nó bằng đôi mắt thương hại.
Cho đến khi nó va trúng một người đi đường, người ta còn chẳng biết nó có bị làm sao hay không mà chỉ biết ngồi khóc. Người ta càng hỏi nó khóc càng to hơn, nó chẳng biết làm sao để dừng lại, những uất ức trong lòng nó cứ như vậy một chút lại một chút tống ra ngoài.
Người đàn ông đụng trúng giúp nó gọi người thân, nhưng chẳng có ai nghe máy. Duy nhất chỉ có người nó yêu không ngừng gọi lại. Ngay lúc đó, nó gần như nhận ra, rằng chỉ có một người quan tâm đến sống chết của nó, chỉ có một người quan tâm đến sự an nguy của nó. Nhưng rồi sao? Người đó cũng sắp rời xa nó rồi.
Về nhà, nó chạy ngay vào phòng đánh một giấc. Nó chỉ mong tất cả xảy ra với nó đơn thuần chỉ như một giấc mơ, ước sao ngay khi đôi mắt nó lại lần nữa mở ra, mọi thứ đều như cũ, người yêu vẫn ở đó với nó, công việc, học tập thuận lợi, tất cả đều như chẳng có bài xích nào trước đó. Nhưng trớ trêu, nó đâu thể có cái nó muốn.
Ngay khi tỉnh dậy, nó đánh liều đi tìm người nó yêu. Cô gái nhỏ lại lần nữa đi tìm nơi bình yên nhất của nó, trong đầu nó chỉ có người đã không ngừng gọi cho nó, nó muốn gặp người đó, nó hy vọng có thể cứu vãn được mối quan hệ này.
Và nó đã làm được.
Nhưng rồi cũng chẳng được lâu.
Đêm đó, sau những cơn hoan ái với nhau, bằng lí do nào đó mối quan hệ lại trở về im lặng.
Nó nằm bên cạnh người nó yêu, nhưng cảm giác ghẻ lạnh cứ luôn vây quanh nó. Nó lại lần nữa uất ức mà khóc lên, trong vòng tay người mà nó yêu. Lần đầu tiên nó khóc mà người đó còn không dỗ dành, chẳng hỏi lí do. Chỉ yên lặng.
Đối với nó, đó là một đêm tệ. Cả về thể chất và tinh thần.
Sáng hôm đó, chuông báo thức vang lên như đánh giục. Cô gái nhỏ vừa thiếp đi sau cơn mệt mỏi vì khóc cũng tỉnh giấc. Nó cố ngủ lại nhưng chuông báo cứ như chống lại nó.
Nó lại khóc trong bất lực.
Nhưng nó sợ người nó yêu biết nó yếu lòng, nó chẳng dám. Nó chỉ biết trốn trong nhà vệ sinh trút đi cảm xúc tiêu cực của mình. Nó cảm thấy nó quá nhỏ bé với cả thế giới đang chống lại nó.
Không ngủ được, nó bắt đầu suy suy nghĩ nghĩ. Suốt từ đêm qua anh còn chẳng buồn hôn nó. Trừ khi nó đòi như một đứa trẻ đòi quà mẹ. Có lẽ anh chỉ hôn nó để nó không làm loạn giấc ngủ của anh, hoặc một lý do nào đó khác. Và anh còn chẳng thèm ôm nó thêm nữa. Thậm chí là nói chuyện, thậm chí là cùng nó xem phim, thậm chí là cùng nó làm tình, thậm chí là nhìn nó.
Từ ánh mắt của anh, nó cảm thấy sự chán ghét đến cùng cực, dường như thứ anh dành cho nó hiện tại đơn giản chỉ còn là phép lịch sự.
Khoảng khắc cả hai chia tay, nó còn chẳng tìm được chủ đề nào để nói với anh tử tế, nó còn chẳng dám ôm anh, còn chẳng dám đòi anh hôn.
Ngay khi anh quay lưng đi mà chẳng thèm nhìn lại. Nó biết, nó mất anh thật rồi…
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 710: Thử mở lòng và yêu thêm lần nữa đi em!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.