Em đã chịu buông tay chưa?
2022-08-30 01:30
Tác giả:
blogradio.vn - Ngay khi tỉnh dậy, nó đánh liều đi tìm người nó yêu. Cô gái nhỏ lại lần nữa đi tìm nơi bình yên nhất của nó, trong đầu nó chỉ có người đã không ngừng gọi cho nó, nó muốn gặp người đó, nó hy vọng có thể cứu vãn được mối quan hệ này.
***
Em đã chịu buông tay chưa? Sau những điều tồi tệ mà anh đã làm với em? Sau những đêm thức trắng với hai hàng nước mắt lăn dài và sự tủi thân đến cùng cực. Sau những nỗi buồn không có tên mà anh mang lại cho em hằng ngày. Sau cả những cuộc hoan ái nồng mặn và rồi xem nhau như người xa lạ?
Em đã chịu từ bỏ chưa? Sau ngày hôm đó lái xe trên đường bằng tâm trí mơ hồ một mảng. Tay phải lái xe, tay trái nắm chặt chiếc điện thoại chỉ sợ anh chẳng muốn nói chuyện với em thêm nữa, còn đôi mắt thì đã nhòe đi vì những giọt nước mắt chẳng biết ở đâu mà trực trào. Những dòng tin nhắn đó, với anh đơn giản chỉ là lời nói, còn với em nó là những lưỡi dao không ngừng cứa vào tim em. Còn gì đáng buồn hơn lòng chân thành của mình dành cho ai đó trở nên vô nghĩa hả anh? Còn gì đau lòng hơn, sự quan tâm tín nhiệm của mình qua đôi mắt của người mình yêu lại thành một loại lợi dụng, mưu cầu?
Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được đâu, dường như em đã yêu anh bằng toàn bộ những gì em có, cả cảm xúc tích cực và tiêu cực em phải chịu cũng từ anh mà ra. Và có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ tưởng tượng được đâu, cô gái nhỏ ngày nào trong lòng anh, ngày hôm đó đã khóc cạn nước mắt suốt trên đường về nhà. Lướt qua cơn mưa lạnh lẽo cũng chẳng muốn dừng lại để yêu thương bản thân thêm một chút. Cô gái nhỏ chợt nghe tim mình hoảnh lại, đôi mắt vô hồn và trái tim hẫng đi vài nhịp. Nó còn chẳng biết bằng cách kỳ diệu nào đó nó về được nhà. Nó còn chẳng biết tại sao nó không kiềm được nước mắt mà cứ tuôn ra lã chã. Nó dừng đèn đỏ nhưng lại không dám nấc lên, nó sợ người ta nhìn nó bằng đôi mắt thương hại.
Cho đến khi nó va trúng một người đi đường, người ta còn chẳng biết nó có bị làm sao hay không mà chỉ biết ngồi khóc. Người ta càng hỏi nó khóc càng to hơn, nó chẳng biết làm sao để dừng lại, những uất ức trong lòng nó cứ như vậy một chút lại một chút tống ra ngoài.
Người đàn ông đụng trúng giúp nó gọi người thân, nhưng chẳng có ai nghe máy. Duy nhất chỉ có người nó yêu không ngừng gọi lại. Ngay lúc đó, nó gần như nhận ra, rằng chỉ có một người quan tâm đến sống chết của nó, chỉ có một người quan tâm đến sự an nguy của nó. Nhưng rồi sao? Người đó cũng sắp rời xa nó rồi.
Về nhà, nó chạy ngay vào phòng đánh một giấc. Nó chỉ mong tất cả xảy ra với nó đơn thuần chỉ như một giấc mơ, ước sao ngay khi đôi mắt nó lại lần nữa mở ra, mọi thứ đều như cũ, người yêu vẫn ở đó với nó, công việc, học tập thuận lợi, tất cả đều như chẳng có bài xích nào trước đó. Nhưng trớ trêu, nó đâu thể có cái nó muốn.
Ngay khi tỉnh dậy, nó đánh liều đi tìm người nó yêu. Cô gái nhỏ lại lần nữa đi tìm nơi bình yên nhất của nó, trong đầu nó chỉ có người đã không ngừng gọi cho nó, nó muốn gặp người đó, nó hy vọng có thể cứu vãn được mối quan hệ này.
Và nó đã làm được.
Nhưng rồi cũng chẳng được lâu.
Đêm đó, sau những cơn hoan ái với nhau, bằng lí do nào đó mối quan hệ lại trở về im lặng.
Nó nằm bên cạnh người nó yêu, nhưng cảm giác ghẻ lạnh cứ luôn vây quanh nó. Nó lại lần nữa uất ức mà khóc lên, trong vòng tay người mà nó yêu. Lần đầu tiên nó khóc mà người đó còn không dỗ dành, chẳng hỏi lí do. Chỉ yên lặng.
Đối với nó, đó là một đêm tệ. Cả về thể chất và tinh thần.
Sáng hôm đó, chuông báo thức vang lên như đánh giục. Cô gái nhỏ vừa thiếp đi sau cơn mệt mỏi vì khóc cũng tỉnh giấc. Nó cố ngủ lại nhưng chuông báo cứ như chống lại nó.
Nó lại khóc trong bất lực.
Nhưng nó sợ người nó yêu biết nó yếu lòng, nó chẳng dám. Nó chỉ biết trốn trong nhà vệ sinh trút đi cảm xúc tiêu cực của mình. Nó cảm thấy nó quá nhỏ bé với cả thế giới đang chống lại nó.
Không ngủ được, nó bắt đầu suy suy nghĩ nghĩ. Suốt từ đêm qua anh còn chẳng buồn hôn nó. Trừ khi nó đòi như một đứa trẻ đòi quà mẹ. Có lẽ anh chỉ hôn nó để nó không làm loạn giấc ngủ của anh, hoặc một lý do nào đó khác. Và anh còn chẳng thèm ôm nó thêm nữa. Thậm chí là nói chuyện, thậm chí là cùng nó xem phim, thậm chí là cùng nó làm tình, thậm chí là nhìn nó.
Từ ánh mắt của anh, nó cảm thấy sự chán ghét đến cùng cực, dường như thứ anh dành cho nó hiện tại đơn giản chỉ còn là phép lịch sự.
Khoảng khắc cả hai chia tay, nó còn chẳng tìm được chủ đề nào để nói với anh tử tế, nó còn chẳng dám ôm anh, còn chẳng dám đòi anh hôn.
Ngay khi anh quay lưng đi mà chẳng thèm nhìn lại. Nó biết, nó mất anh thật rồi…
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 710: Thử mở lòng và yêu thêm lần nữa đi em!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tháng 3 hoan hỷ, tháng 4/2025 phát tài, top con giáp tự làm đại gia, giàu sang vô đối trong năm 2025
3 tháng tới những con giáp may mắn này sẽ như chuột sa chĩnh gạo, làm gì cũng thành công, suôn sẻ.

Dừng yêu em lại
Không biết từ bao giờ chỗ ấy trở thành nơi quen thuộc mỗi khi em hay anh gặp chuyện gì buồn phiền. Anh cũng không biết từ khi nào mà anh đã bắt đầu thấy thích em rồi.

Chiều nghĩ
Hoàng hôn buông xuống đằng xa đó Tư lự chiều nay gió một mình Nhe nhẹ thoảng qua cành khô héo Ánh nhìn của ai đương với theo

Thay đổi để không tự gây áp lực cho bản thân
Giữ hình ảnh cô gái năng động, tự tin, mạnh mẽ, độc lập trong mắt bạn bè, đồng nghiệp khiến Nguyễn Hoàng Anh (ở quận 5, TPHCM) thực sự mệt mỏi. Cô đã chọn cách thay đổi, không tự gây áp lực cho bản thân theo những cách sau đây.

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.