Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đủ xa sẽ cũ, đủ lạ sẽ quên

2019-08-13 08:35

Tác giả: Hoa Luu Ly


blogradio.vn - Tuổi trẻ người ta thường vấp ngã, sai lầm. Có những ngã rẽ mà người ta phải lựa chọn, có những sai lầm có thể sửa, nhưng có những thứ khiến người ta day dứt mãi.

***

Thời điểm mà em lựa chọn, em không đủ chín chắn về sự đời để biết cái gì là tốt và cả cuộc đời sau này mình cần điều gì. Em dễ dàng bị hấp dẫn bởi những thứ hào nhoáng, xa hoa với một cuộc sống tương lai và một người đàn ông khiến bao người ngưỡng mộ.

Em đã từ bỏ anh, từ bỏ mối tình trong trẻo và tình yêu chân thật của anh. Lúc đó em nghĩ mình không sai khi em có nhu cầu cao hơn về một cuộc sống màu sắc và thú vị. Sự an phận với cuộc sống bên anh làm em nhàm chán. Em có một chút tham vọng, toan tính cho cuộc sống của mình.

Lần đầu gặp anh vào năm lớp 10, vào một ngôi trường mới ở thị trấn, em bị ấn tượng bởi nhiều thứ, ngôi trường lớn hơn, nhiều bạn bè lạ lẫm và ấn tượng nhất là anh, một cậu bạn thị trấn dể mến và cuốn hút. Anh cũng được những cô bạn xinh xắn và dạn dĩ trong lớp xúm xít làm quen. Tất nhiên một con bé nhà quê rụt rè như em chỉ biết âm thầm dõi theo anh. Chỉ học chung lớp một tháng, thì anh phải chuyển trường lên thị xã vì mẹ anh mất, anh phải đi cùng bố.

Tình cảm đơn phương ấy em giữ mãi trong lòng về một cậu bạn dễ thương. Run rủi sao lên đại học em tình cờ gặp lại anh, mình học khác khoa. Cũng vài lần nhìn thấy anh, vì em hay đeo khẩu trang nên anh không biết và em cũng ngại, không dám gọi anh. Cảm xúc khó tả lắm, đã mấy năm rồi biết anh có nhận ra em không, một phần ngại ngùng, một phần kiêu kỳ mà mấy lần thấy nhau em cứ đeo khẩu trang và để mình đi lướt qua nhau.

Mãi đến năm cuối đi thực tập ở bệnh viện, em học Dược, anh học Y, vô tình mình thực tập cùng bệnh viện. Hôm ấy lại trực cùng khoa, có một bệnh nhân cần đo điện tim, bác sĩ bảo em đi gọi một bạn bên Y vào đó. Khi ra ngoài khu vực của nhóm anh, em nhờ một bạn vào đo điện tim, anh đã đứng dậy và vào cùng em. Lúc đứng cạnh xem anh thao tác, tim em hơi loạn nhịp và sau khi xong việc ra ngoài em gỡ chiếc khẩu trang y tế ra và bảo: bạn nhận ra mình không?

Cũng may anh nhận ra em, anh nói bấy lâu nay thực tập chung bệnh viện, học chung trường  mà bạn đeo khẩu trang suốt nên mình không biết.

Rồi lần thực tập ở một bệnh viện khác mình lại được xếp thực tập cùng khoa, chắc ông trời cũng an bài hay sao á. Có lần cần viết báo cáo nên em vào phòng họp để làm, vô tình anh cũng đang viết bài ở đó một mình. Lần đó mình mới có dịp nói chuyện nhiều hơn, cảm giác khi đó trong trẻo và đẹp biết bao, mình nói vu vơ về chuyện trường, chuyện lớp, chuyện ngày xưa và cả cuộc sống.

Hôm đó anh xin số điện thoại em, coi như làm bạn. Rồi anh cũng nhắn tin cho em mỗi ngày, hẹn đi cà phê, đi ăn vặt... Sau mấy lần anh ngỏ lời, cuối cùng thì em cũng đồng ý làm bạn gái anh.

Anh cũng chân thành cũng dẫn em về nhà chơi để gặp ba anh. Em cũng rủ anh về nhà ra mắt bố mẹ em. Tình cảm mình dành cho nhau thật ngây thơ, trong sáng. Nhưng lúc đó mình thiếu thốn nhiều về vật chất, anh là bác sĩ nghèo mới ra trường làm cho bệnh viện công, em làm nhân viên cho công ty dược. Lương của em có phần khá khẩm hơn anh.

Nên đối với em thì anh chỉ có thể cho em nhiều về tình cảm và sự quan tâm. Lúc đó anh nói yêu anh thì ráng đợi, anh cố làm và học thêm khi nào có sự nghiệp vững vàng, lo được nhà cửa thì mình mới cưới được. Trong lòng, em lo sợ nhiều thứ, sợ mình không đi đường dài được với anh. Mình bằng tuổi, bề ngoài thì trông anh trẻ hơn em, sợ sau này thanh xuân qua đi, lúc anh có sự nghiệp rồi thì anh sẽ bỏ rơi em hoặc khi lấy nhau về, sau khi sinh nở thì em cũng trở nên già dặn hơn so với anh, lúc đó lại lo anh chán, anh chê.

Hơn nữa, mẹ em cũng không đồng ý để hai đứa đến với nhau. Em cảm thấy nhiều điều mờ mịt ở tương lai, thời điểm đó em và anh cũng quen nhau được gần một năm, nhưng dần dần em cảm thấy tương lai rối rắm và nhàm chán.

Em luôn muốn mình có một cuộc sống tốt đẹp hơn, một bờ vai vững chãi hơn để dựa vào. Lúc đó một chàng trai là đối tác của công ty em xuất hiện, anh ấy thành đạt, hào nhoáng và thú vị, quan tâm em nhiều nhưng cũng lạnh lùng. Rất khác so với việc anh luôn chạy theo em.

Anh ấy kể cho em nghe nhiều điều thú vị, về cuộc sống và công việc. Em dần ngưỡng mộ một người đàn ông tài giỏi và đầy nghị lực. Anh ấy lớn hơn mình 10 tuổi, đủ chững chạc, thông minh để cuốn hút một con bé mới vào đời như em.

Thời gian đầu em chỉ muốn làm bạn với anh ấy như một thần tượng, một người anh. Nhưng dần dần em đã thích vì anh ấy cũng chân thành và em cũng bị hấp dẫn bởi những thứ mà anh ấy có. Trước khi chấp nhận lời yêu của anh ấy, em đã quyết định nói lời chia tay với anh.

Bấy lâu nay anh cũng lờ mờ nhận ra vì em dần thờ ơ và hay giận dỗi. Anh nói coi như anh chưa biết gì, mình làm lại từ đầu, nếu em muốn, anh cưới em sớm hơn cũng được. Nhưng em đã từ chối anh, em lựa chọn ngã rẽ không có anh đi cùng. Em không muốn chọn anh, không muốn phải chờ đợi, phải lo sợ, phải đau đầu vì cơm áo gạo tiền, em không muốn an phận và cố gắng.

Hôm chia tay ở công viên, khi  em quay đi anh vẫn còn đó, không biết sao do em chọn nhưng em vẫn khóc và đau lắm, vì em thấy mình thật ác, anh nhỉ! Sau đó em hẹn hò và lấy anh ấy sau một năm tìm hiểu, cưới nhau 2 năm có một đứa con, em và anh ấy li dị.

Bây giờ sau tất cả 8 năm kể từ ngày em bỏ lại anh ở công viên, trải qua những thăng trầm cuộc sống, trải qua nỗi đau của cuộc hôn nhân tan vỡ, em trở nên tĩnh hơn và em thấy tiếc, thấy hối hận rất nhiều vì ngày đó đã không tôn trọng tình cảm của anh. Em không hối hận nhiều về cuộc hôn nhân của em, vì em đã sống hết mình và yêu hết mình anh ấy.

Em chỉ đau và hối hận vì em đã không sống trọn vẹn và yêu anh như anh đã từng yêu em. Bây giờ anh cũng đã có vợ và con, sự nghiệp anh cũng tốt hơn. Vợ anh không đẹp nhưng em nghĩ chị ấy yêu anh thật lòng. Em có theo dõi anh qua mạng xã hội và biết điều đó. Thấy anh hạnh phúc em cũng mừng và em mong anh mãi như thế.

Sự bất hạnh của cuộc đời em do chính em gây ra, đó là nhân quả và em chấp nhận. Em đã từng rất dằn vặt, đau khổ, nguyền rủa chính bản thân mình. Nhưng bây giờ em đã lắng lòng hơn, em chấp nhận vì em biết mình phải trả giá cho sự lựa chọn sai lầm thời tuổi trẻ. Em hiểu nhiều về nhân quả, về cuộc sống vô thường.

Em gửi lời xin lỗi đến anh, đến tình yêu trong trẻo một thời.

© Hoa Lưu Ly – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Duyên phận chúng ta như hai chuyến tàu ngược

Hoa Luu Ly

Cuộc sống vô thường, mọi sự tùy duyên!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"

Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."

Tình yêu – bản giao hưởng vĩ đại của linh hồn

Tình yêu – bản giao hưởng vĩ đại của linh hồn

Nó là sự giao thoa kỳ diệu giữa niềm vui ngập tràn và nỗi buồn dai dẳng, giữa hy vọng lấp lánh như vì sao đêm và cả nỗi đau sâu sắc khắc vào tim gan, như một bức tranh sơn dầu được vẽ nên từ những gam màu tương phản mạnh mẽ, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật sống động và chân thực đến nao lòng.

Con tiến biệt người

Con tiến biệt người

Những năm qua Bác vẫn cười vẫn nói Có thật xa mà con thấy cũng rất gần thôi Bác trong ti vi Bác trong những trang đời Người cha lớn người có một tình yêu lớn nhất

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Một người phụ nữ có thể rũ bỏ sự nông nổi và non nớt theo thời gian, vẻ đẹp cuối cùng mà cô ấy sở hữu thường không thể tách rời những thói quen tốt dưới đây, giúp cô ấy thực sự trở thành một người phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài.

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

Sự tự chăm sóc chân nằm chính trong những hành động đơn giản, những khoảnh khắc ý thức mà chúng ta tự nguyện dành cho mình. Dưới đây là 9 cách tự chăm sóc hàng ngày hoàn toàn miễn phí nhưng mang lại lợi ích sâu sắc cho sức khỏe tinh thần của bạn.

Một kẻ si tình

Một kẻ si tình

Sợ một ngày người quên đi mất phía sau vẫn có một kẻ yêu thương người vô điều kiện, dù thế nào đi nữa vẫn sẽ đợi chờ, chờ ngày người trở về, ta lại yêu như ngày xưa ấy.

back to top