Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đối xử với thân tâm công bằng

2022-12-09 01:25

Tác giả: nnui


blogradio.vn - Đặt tay lên trái tim để cảm nhận nhịp đập, tất cả vẫn đang mặc kệ tâm tư xấu xí của bạn mà cố gắng giúp bạn sống không hối tiếc. Bạn có từng thử chiêm nghiệm sự tự trách cứ vô lý của bạn chỉ vì bao tiêu chí rẻ mạc mà khiến mỗi tế bào trên bộ phận nơi bản ngã này tổn thương bao nhiêu lần không?

***

Rất nhiều người trong chúng ta đều nói sẽ, đã và đang cố gắng yêu thương chính bản thân mình. Nhưng mà, liệu những điều đơn sơ và thuần túy nhất từ chính cậu, cậu đã thỏa mãn nó hay là chưa?

Thật bất công khi chúng ta có xu hướng làm tổn thương thân thể chỉ để chiều cho những lúc bốc đồng nơi tâm ý. Chúng ta có thật sự yêu thương mình không? Hay chúng ta chỉ yêu thương những ý niệm ta đặt ra rồi trưng cầu với chính cơ thể này?!

Để rồi, khi chẳng thể đáp ứng được hết, ta lại trách móc và hành hạ nó. Nhiu lúc, đối diện với “ai đó” trong gương, lại xa lạ đến nghẹn ngào. Chúng ta chẳng có quyền ghét một cái chân cong, một làn da ngăm, một thân hình đôi chút mũm mỉm hay chiều cao bình thường. Chúng ta không được phép nuông chiều cái tâm ý lạc lối mà chất vấn cơ thể này như thể tội đồ. Nếu không thể ép bản thân yêu thương nó vô điều kiện xin hãy học cách tôn trọng nó như người dưng trọ nhờ nhà bạn.

Rồi một ngày, bạn sẽ nhận ra, đôi chân cong ấy đã nỗ lực vì bạn mỗi ngày, nâng đỡ cơ thể bạn, áp mặt xuống nền đất bụi đau đớn, làn da ngăm ấy vẫn gồng gánh từng giây, liên kết các tế bào tựa lá chắn bảo vệ cái thân mà bạn va chạm với đời. Một thân hình mũm mỉm hay chiều cao thiếu vài điều ấn tượng không phải vấn đề của mớ hình tượng ảo diệu tầm thường ngoài kia. Đặt tay lên trái tim để cảm nhận nhịp đập, tất cả vẫn đang mặc kệ tâm tư xấu xí của bạn mà cố gắng giúp bạn sống không hối tiếc. Bạn có từng thử chiêm nghiệm sự tự trách cứ vô lý của bạn chỉ vì bao tiêu chí rẻ mạc mà khiến mỗi tế bào trên bộ phận nơi bản ngã này tổn thương bao nhiêu lần không?

Và... bạn sẽ bật khóc khi nhận ra rằng chúng ta cố gắng dày xé mình chỉ để truy tìm cái nhìn ngắn ngủi và tình cảm thoáng mong manh từ người khác chứ không phải tình yêu thương chân thành vốn dĩ bất diệt của bạn dành cho chính bạn. Thật đau lòng khi bỏ quên thứ tình yêu thiêng liêng ấy. Khi bạn thật sự cảm nhận rõ từng bước chân bạn đi, ý nghĩa của quá trình tồn tại không hoàn hảo và bạn vẫn sống như thể là chủ “căn nhà” này. Dọn dẹp, chăm sóc và xoa dịu, chẳng trách móc vô cơ, chẳng vì lời kẻ lạ mà hành hạ day dt, đối xử công bằng giữa thân và tâm như đứa con của mình, bạn sẽ từ từ nhận thấy, thế giới này những kẻ xuất hiện với tâm niệm xấu xí mà nhìn bạn, đều sẽ rời đi một cách mất mặt và mặc cảm với chính hắn.

Vẫn câu nói cũ “Bạn đã thật sự đối tốt đúng đắn với cơ thể này hay chưa?”

© nnui - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Tuổi 25 - Cái tuổi đẹp nhất đời người | Radio Tâm Sự

nnui

Hôm nay cậu như thế nào? Tôi mong cậu luôn bình an và hạnh phúc chân thật.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Những mảnh ký ức (Phần 6)

Tiếng bù lu bù loa láo loạn cả giấc trưa. Bà Bình sang từng nhà gọi, kết quả là băng đảng tan rã, tình cảm sứt mẻ, cả hôm sau đó chúng tôi phải ở trong nhà cấm không được đi đâu chơi. Tôi và con Nguyệt đáng nhẽ thoát, nhưng Thọ đen lại khai ra có cả tôi trong vụ đó nữa. Thật đáng buồn!

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Những mảnh ký ức (Phần 5)

Chính vì bọn nhỏ trong xóm đông đúc thế, cùng với đám đàn anh vô cùng láu cá, nghịch ngợm, mà mùa hè nào đối với chúng tôi cũng đều là một khoảng thời gian tuyệt vời, đầy ắp những chuyến phiêu lưu đáng nhớ.

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc

Em gật đầu, vậy là từ đó em thân với lũ trẻ đó nhiều hơn, và không hiểu sao em càng tin lời của dì em nói, em còn nhỏ lắm em sẽ còn có rất nhiều ngày hạnh phúc ở phía trước, rất nhiều ngày hạnh phúc đang chờ em.

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước

Từ những nỗi đau mất mát, chúng ta đã đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính những khó khăn, thử thách đó lại càng làm cho mỗi người dân chúng ta thêm phần gắn kết, yêu thương và sẻ chia.

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Những mảnh ký ức (Phần 4)

Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?

Tết xa quê

Tết xa quê

Nhớ cha nhớ mẹ mấy lần Mái tranh cũ rích lắm phần xác xơ Giao thừa pháo nổ hững hờ Bếp hồng nơi đó bơ vơ một mình

Những ngày giáp tết

Những ngày giáp tết

Người quê tôi, vốn hiền hòa, chấc phác trong cuộc sống đời thường, khi xuân về lại càng trở nên dịu dàng và thân thương đến lạ. Từ trẻ tới già lúc này với vẻ mặt thật hân hoan, nụ cười trên môi thì luôn tươi như hoa nở. Tay bắt, mặt mừng đón chào thăm hỏi khi thấy người đi xa mới về.

Lặng lẽ chiều xuân

Lặng lẽ chiều xuân

Chiều nay lặng lẽ bên thềm Ngàn hoa hé nở êm đềm tỏa hương Bếp chiều quyện khói hay sương Chút gì như vấn như vương lòng người.

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Những mảnh ký ức (Phần 3)

Mà trời ơi sao cái cơm ý nó ngon không cưỡng lại được, tôi ăn nhiều đến nỗi mà bố tôi còn phải hãm lại không cho ăn nữa. Xong thêm cái món thịt lợn rang cháy cạnh bỏ hành lá, lấy miếng cháy chấm với cái nước mỡ đấy thì đúng miếng ngon nhớ nhất trên đời này.

back to top