Chúng ta rồi sẽ trưởng thành sau tình yêu
2022-10-19 01:30
Tác giả: nnui
blogradio.vn - Chúng ta, ai rồi cũng sẽ trải qua giai đoạn mà cảm xúc gần như tan thành mây khói. Bị dày xéo đến không còn hình dạng, bằng cách này hay cách khác, bất cứ chuyện gì cũng được, sẽ có một điều bất như ý khiến ta tỉnh giấc cuộc đời.
***
Chúng ta, ai rồi cũng sẽ trải qua giai đoạn mà cảm xúc gần như tan thành mây khói. Bị dày xéo đến không còn hình dạng, bằng cách này hay cách khác, bất cứ chuyện gì cũng được, sẽ có một điều bất như ý khiến ta tỉnh giấc cuộc đời.
Tôi đã từng, và giờ đây có thể nói là chưa hoàn toàn bình phục, nhưng mà tâm tư đã cân bằng lại rất nhiều. Ít ra, tôi vẫn còn ngồi đây chia sẻ những dòng này, cho bạn và cho chính bản ngã chân thật nơi tôi đang lưu lạc đâu đó.
Tôi quen mối tình đầu vào lúc tôi nghĩ rằng mình đã trưởng thành, khi ấy tôi năm nhất Đại học. Vì chưa yêu ai quen ai, những điều tôi trao và thể hiện ra đều đơn thuần nhất. Nhưng có cuộc vui nào chẳng tàn, mối tình nào mà chẳng tan. Câu chuyện tôi tưởng chừng đẹp đẽ, cuối cùng vẫn đi đến kết cục mà ai cũng không muốn.
Tôi cũng như bạn, cũng ngụp lặn trong mớ cảm xúc hỗn độn kinh khủng ấy, cũng chạy lăng xăng si mụi trong đống lòng vòng không lối thoát. Để bước qua mớ bòng bong trong cơn mưa bão táp ấy, tôi cũng trầy da tróc vẩy, đứng lên rồi lại nằm bẹp luôn, như thể chết đi và sống lại một vạn lần chiêm bao.
Thất tình, một trạng thái chẳng ai cảm thấy vẻ vang khi khoe ra. Mà hễ kẻ nào nghe đến cùng bật cười và coi thường nó. Thật lạ lùng khi con người tôn thờ tình yêu, và cũng lại chà đạp tình yêu đến tận cùng, khiến cho “nạn nhân” của kẻ khoét sâu thương tổn.
Thất tình, chẳng dám bày tỏ để níu lấy sự cứu rỗi chân thành và đúng đắn. Kinh nghiệm đi qua cái hang thất tình bao trùm bóng tối, ẩm thấm và ngột ngạt ấy, tôi nhận ra tình yêu trong một mối quan hệ giống như chúng ta đang du ngoạn trên con thuyền giữa dòng sông êm ả, khung cảnh xung quanh đều rất tuyệt vời, còn gì bằng khi có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với ánh nhìn của thiên nhiên. Các giác quan gần như hòa quyện cùng mây trời, mà cái mây trời ấy, ta mặc định sẽ yên bình và mãi mãi như thế.
Vì những điều diệu kỳ đang diễn ra khiến ta lâng lâng bay bổng, nên sự mong cầu và chiếm hữu càng lớn, ta càng không muốn rời đi, không muốn những chất liệu tinh túy này kết thúc. Và rồi Thất tình xuất hiện tựa con sóng mãnh liệt, đưa dòng nước nuốt tươi chiếc thuyền ấy, tàn nhẫn kéo ta rơi xuống, ngặm trọn ta trong làn nước lạnh ngắt, ta chưa từng chạm qua cái lạnh thấu tim gan như thế, và nó là mớ cảm xúc ta phải đối diện, cũng là lúc ta quay về để cứu lấy thân thể này.
Chúng ta lại vùng vẫy, chẳng thể chấp nhận sự thật chiếc thuyền ấy – nơi duy nhất ta thấy an toàn giữa dòng sông hun hút, bị đập tan tành. Dòng nước lạnh ngắt ôm trọn lấy cơ thể ốm yếu chẳng còn sức lực để kháng cự này, đôi chân cố gắng đạp mạnh để tìm kiếm thứ gì đó vớt vát lại nỗi tuyệt vọng.
Từng bộ phận đều lục sùng điên cuồng bới tung tất cả như thể tin một cách mù quáng rằng hy vọng về con thuyền vẫn còn đây, chỉ là nó đang mất phương hướng và lạc trôi tí thôi và chỉ có nó ta mới có thể sống sót tiếp được. Nếu không thì ta chết mất. Nhưng, càng vẫy vùng, càng dốc cạn sức để kiếm tìm và bám víu vào nó, ta chỉ càng tuyệt vọng cùng cực, sự mong chờ rút sạch chút hơi tàn còn lại - thứ duy nhất mà có thể kéo ta lên lúc này.
Thời khắc ấy, bạn và tôi có hai sự lựa chọn: một là tiếp tục si mê, ngu muội tin rằng sẽ có thứ gì đó như con thuyền để ta nắm chặt vào mới có thể sống, rồi nhanh chóng cạn kiệt hơi sức và chìm sâu xuống dòng sông lạnh lùng và chết đi bằng một định nghĩa nào đó, nhưng chắc chắn bản ngã này sẽ chết một trăm phần trăm. Hai là, ta chấp nhận sự thật rằng ta không còn có con thuyền đó bên cạnh nữa, nó đã bị đập tan rồi.
Và có lẽ sẽ chẳng có thứ gì đủ để kéo ta lên ngay lúc này, thiên nhiên vô tận, tin vào thật sự ngu ngốc. Chấp nhận và thả thôi cơ thể theo dòng chảy, không kháng cự, không vẩy đạp, lặng nhìn dòng nước và theo dõi cơ thể ta trôi theo nó trong ý nghĩ, hoàn toàn thả lỏng, rồi ta sẽ nổi lên, ta sẽ thở được, không còn cảm giác ngột ngạt kinh khủng đó nữa. Để làm được như thế thật sự khó, khi bản thân tôi quyết định lui trở về với chính mình để im lặng nhìn dòng nước cảm xúc và tâm ý luân chuyển, đã vô số lần tôi không chịu được mà tìm thứ gì đó để bám víu, nhưng may mắn tôi đã tỉnh táo lại và tiếp tục trôi đến khi tôi thật sự có thể tự mình điều khiển cơ thể ngược lại với dòng nước.
Tôi thấy mình thật may mắn, khi có thói quen lưu giữ lại những xúc cảm và suy tư của bản thân: từ lúc tôi bơi trong mớ tâm trạng hỗn độn nhất - dòng nước lạnh, đến nguồn cảm xúc dịu êm và đẹp đẽ - dòng nước ấm.
Tôi có một điều mà tôi nghĩ là mọi người có thể tham khảo để khi cần hãy lấy ra dùng, nó hiệu quả với tôi và tôi không đảm bảo nó sẽ hiệu quả cho tất cả đối tượng. Tôi xem bản thân là một nhân vật chính đúng nghĩa, tôi tin tưởng tuyệt đối vào giá trị và sự tồn tại của bản ngã này, tôi sống và tìm kiếm cái gọi là ý nghĩa thật sự về cuộc đời.
Tôi ghi lại tất cả và toàn bộ nhưng dưới văn phong diễm lệ và mượt mà, đó cũng là cách mà tôi nhìn cuộc sống. Dù trách móc hay xoa dịu tôi cũng không mắng nhiếc và nhục mạ bản thân. Vì vậy khi tâm trạng tôi tồi tệ nhất, mở từng trang giấy đã ngấm màu thời gian, tôi luôn nhận thấy bản thân từng tuyệt vời và đẹp đẽ vô cùng, vì điều gì mà giờ đây mắt tôi ướt át, tôi luôn tự hỏi như thế, ghi lại tất cả, vì tôi thừa nhận tôi không có năng khiếu ghi nhận những xúc cảm trong tiềm thức, tôi sẽ quên nên buộc viết ra.
Tôi nghĩ mọi người cũng vậy, chúng ta đều có quyền trở thành đạo diễn, biên tập, nhà viết lách để khắc họa lại cuộc đời của mình với góc nhìn như khán giả và diễn viên là ta. Ta sẽ cảm nhận rõ ràng nó đẹp đẽ và tuyệt vời đến mức nào, từ nỗi buồn cho đến bao niềm vui. Chẳng có một thứ gì là đáng trách và chẳng có một lý do gì để dày xéo thân thể ngọc ngà này.
Bơi một chút rồi thôi, chúng ta sẽ sống nếu chúng ta cố gắng để tìm kiếm trí tuệ trong mỗi điều bất như ý xảy ra. Và tin tôi, khi bạn thật sự làm vậy, bạn sẽ ngày càng tuyệt vời hơn rất nhiều và biết yêu thương bản thân này hơn rất nhiều. Bình an bạn nhé.
© nnui - blogradio.vn
Bài tham gia cuộc thi viết Đổi thay. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn thích, để lại bình luận và chia sẻ lên mạng xã hội. Mời bạn tìm hiểu thông tin về cuộc thi viết tại đây.
Xem thêm: Sau chia tay, mọi lời hứa đều theo gió mây tan biến
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?