Đôi chân của con
2019-09-23 01:10
Tác giả:
blogradio.vn - Con chợt nhận ra quanh con có rất nhiều những đôi chân thay thế cho con, những đôi chân dìu con bước đi và cứ thế con tiếp dần cuộc sống. Mẹ đưa con đến trường dẫu nắng mưa, bệnh tật, mẹ đưa con con chữ, đưa con xây dựng cả tương lai, mẹ con con một chân trời mới mở mang những kiến thức, hành trang cho con bước vào đời.
***
Mẹ vẫn hay bảo từ bé con không được may mắn như những đứa trẻ khác, di chứng chiến tranh khiến con bại liệt, đôi chân con teo quắp không thể đi. Từ bé con chỉ có thể nằm một chỗ mà ú ớ khóc. Lúc ấy mẹ vẫn hay khóc theo nhưng giọt nước mắt của mẹ từ thuở hồng hoang vẫn luôn được giấu đi len lén sau lưng con suốt miền kí ức. Con luôn hiểu mẹ giấu đi những giọt nước mắt ấy sâu kín tận đáy lòng.
Từ bé ba vẫn hay cõng con trên lưng rong ruổi đi khắp cánh đồng, ba chỉ cho con những hạt lúa đương chín vàng và nặng trĩu, ba đưa con nghe điệu mầm của hạt và thảy con nhẹ nhàng xuống cánh đồng đê con ngửi mùi sữa non của lúa đang bay trong gió. Con nghịch với những chú cào cào mà chẳng mấy chốc ba sẽ bắt về làm đồ chơi cho con. Con ngọ nguậy chụp bắt lũ ếch đồng và cười vô tư dười nắng.
Từ bé con vẫn hay được chị gánh trong những quang thúng đầy những rau. Chị đặt trong thúng một nắm xôi vò cho cơn mải quên cơn đói. Thế giới của con lúc ấy là một cái thúng nhỏ xíu mà con chỉ quanh quẩn mãi hoài không biết chán. Thế giới ấy có nụ cười trên gương mặt lấm tấm mồ hôi của chị, thế giới ấy có ánh nhìn dịu dàng chốc chốc vẫn ghé sang thăm chừng con như thế nào.

Từ bé con đã ước mình có thể lượn bay trên trời như nhứng cánh diều kia hay có thể chạy đùa cũng tụi thằng Thân, thằng Vương nghịch đùa bắt bướm, hái hoa, lội suối... hoặc chỉ đơn giản là sẽ lội xuống đống bắt những con cá rô hay quẫy đem về cho bà kho măng. Tuổi thơ của con là những lúc hai thẳng bạn thân chí cốt cải tạo cái chõng tre thành cái cán khiêng con chạy mệt nghỉ trên những triền đê dài tít tắp.
Tuổi thơ của con lăn mãi theo những bánh xe lăn mà ba ki cóp đóng được từ mớ gỗ bỏ nhà hàng xóm. Cái xe lăn ba làm cho con rất khó đi, những bánh xe không tròn trịa lắm dù ba đã cố gắng gọt giũa. Khi ba đặt con vào lòng nó, con đã ứa nước mắt vì hạnh phúc. Con đi học trường làng, những vòng xe vẫn cứ lăn đều đặn, những lời cười đùa cợt nhả vô ý thức trêu ghẹo con, nhiều khi con đã buồn, con khóc. Con tủi thân với thân phận của mình, con chợt nhận ra đôi chân khiếm khuyết của con là gánh nặng
Theo thời gian, con lớn...
Con chợt nhận ra quanh con có rất nhiều những đôi chân thay thế cho con, những đôi chân dìu con bước đi và cứ thế con tiếp dần cuộc sống. Mẹ đưa con đến trường dẫu nắng mưa, bệnh tật, mẹ đưa con con chữ, đưa con xây dựng cả tương lai, mẹ con con một chân trời mới mở mang những kiến thức, hành trang cho con bước vào đời. Mẹ cho con ước mơ và niềm vui sống, tình thương của mẹ mặn chát những giọt mồ hôi, mẹ tập tễnh theo những bước đi chậm rãi của con, mẹ trang bị cho con nhiều chân lý để con không cô độc. Đôi chân mẹ tặng con là đôi chân của những ước mơ.

Ba vẫn hay cõng con trên lưng, vết chân ba in hằn trên cát, người đi về phía biển, người đi suốt cánh đồng, và dẫu cho khi con bước vào giảng đường đại học, con vẫn quá nhỏ bé trên vai ba. Qua tấm lưng rộng lớn, to bè và chắc nịch con nhìn thấy cả một thế giới ba đã mang đến cho con và cho con thấy. Ba cho con những bữa cơm no ấm, ba xây dựng gia đình đầy ắp những yêu thương để con không bao giờ cô đơn và hiu quạnh. Ba cho con đôi chân của hạnh phúc.
Con hay vòi vĩnh và cho đến khi lớn khôn con vẫn hay mè nheo với chị, chị chỉ lớn hơn con vài tuổi nhưng lúc nào cũng nở nụ cười dịu dàng chu đáo với con. Chị luôn là chỗ dựa cho con khi con cần đến, là bờ vai yếu đuối nhưng vững vàng với nụ cười dịu dàng như dòng suối, đưa con đến chân trời của những giấc mơ. Chị mang đến cho con đôi chân của Tình Thân.
Và cả lũ thàng Thân, thằng Vương lúc nào cũng bày trò nghịch dại, có khi đi hái trộm bười nhà ông Út rồi bỏ chạy, để con trơ ra đó, ông bắt lỗi con, thế là tụi nó vừa run, vừa nước mắt ngắn dài nhận lỗi về mình. Con chợt nhận ra yêu thương không chỉ có những nụ cười. Mãi đến bây giờ, chợt nhìn lại, sau những bộn bề của cuộc sống, những điều đơn giản dễ mất đi, thì bàn tay hai đứa vẫn nắm chặt tay con. Con đã có được đôi chân của tình bạn.

Và những người khác, vô vàn trong số những người yêu thương con, mang đến cho con những vòng tay, những yêu thương dù chỉ từ ánh mắt, cũng đủ để con tiếp thêm sức mạnh, cho con có thêm đôi chân của sự quan tâm, lo lắng và sẻ chia.
Còn bây giờ là anh - người đã bên con cả một quãng thời gian rất dài, người nhìn vào mặt con mỗi khi hừng đông và lén quay đi giấu giọt nước mắt khi nhìn xuống chấn con... Anh cõng con đi ngắm bình minh và hôn lên trán con khi nói lời yêu, là đôi chân sánh cùng con cả cuộc đời - đôi chân của tình yêu.
Và rồi con lại khóc, khóc vì con dẫu không đi được trên chính đôi chân của mình, nhưng bắng một cách nào đó,con sẽ đi bằng "đôi chấn của riêng con", đôi chân mà mọi người đã mang đến cho con, đôi chân con vững bước trong cuộc sống, đôi chân của hy vọng.
© Lê Hứa Huyền Trân – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Tạm biệt ngày hôm qua
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thời gian tựa cánh chim bay
Mọi người sẽ nói là bây giờ làm cũng chưa muộn, cũng còn kịp, chắc là vậy, chỉ có tôi mới biết là khi một thời tuổi trẻ đã đi qua thì nó đã cuốn theo hết những đam mê những nồng nàn những bỏng cháy những rạo rực của một trái tim đang còn rất trẻ trong tôi, tuổi già sẽ có những mặt mạnh của mình như kinh nghiệm như hồi ức như ký ức để dễ viết hơn nhưng tuổi già đến cũng là lúc sự trì trệ và sức ỳ cũng tới theo, kèm theo những bất lợi rất lớn về mặt sức khỏe càng làm người ta chây ỳ ra, tôi thấy vậy, dù sao tôi cũng đã nhìn thấy rõ đã biết mình hối hận và tiếc nuối về những điều mình chưa kịp làm trong bao năm qua nên tôi đã truyền lại cho các con mình rằng thời gian qua rất nhanh nên các con muốn làm gì thì hãy làm ngay đừng chần chừ vì bất cứ lý do gì để đến khi giật mình nhận ra mình đã cán đích với tuổi già thì sự hối hận đã tràn đến và đã muộn màng.
Người phụ nữ "giàu tương lai" chứ không chỉ giàu hiện tại nếu áp dụng 3 thói quen buổi tối này
Giàu thật sự không chỉ nằm ở số tiền đang có, mà nằm ở cách một người phụ nữ sống mỗi ngày, đặc biệt là những giờ phút yên tĩnh buổi tối.
Tại sao lại bỏ lại mình em (Phần 1)
Cuộc sống là hàng vạn câu hỏi “Tại sao?” để mỗi con người bước vào hành trình tìm kiếm câu trả lời. Có những câu hỏi mãi mãi không có lời giải đáp, cũng có những câu hỏi khi được khám phá ra thì người tìm nó đã không còn tha thiết nữa. Nhưng câu hỏi “Tại sao?” của tôi thì khác, nhất định tôi sẽ giải đáp được nó. Tôi ôm lá thư cùng hộp nhẫn cưới vào lòng, nhìn ngắm những vật anh để lại, vui vẻ khi được thấy bóng hình nhỏ bé thời tuổi thơ của anh. Dẫu biết trước hành trình tìm kiếm câu trả lời của mình sẽ không dễ dàng...
3 con giáp được Thần Tài "điểm danh" năm 2026
Chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa là bước sang năm 2026 Bính Ngọ – năm của những chú ngựa lửa mang năng lượng sục sôi. Theo tử vi, đây là thời điểm "trăm năm có một" để dòng tiền chảy mạnh về túi những người có mệnh phú quý. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp dưới đây, hãy chuẩn bị tinh thần may túi ba gang mà đựng lộc!
2 con giáp chia tay vận xui, bước vào giai đoạn hoàng kim vào 2 tuần nữa
Hãy xem bạn có nằm trong số những con giáp dưới đây không nhé.
Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói
Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.
Chuyện của ta
Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.





