Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đến bao giờ ta hết thương cạn nhớ?

2021-03-13 01:30

Tác giả: Hoàng Linh Chi


blogradio.vn - Hy sinh đúng thì tạo ra giá trị và người ta trân trọng, hy sinh mà không đúng nơi thì đau thương thế đấy em.

***

Chia tay

Lần đầu tiên trong đời, em cảm nhận nỗi đau của mối tình tan vỡ. Cũng là lần đầu tiên em đặt câu hỏi về sự tồn tại của tình yêu thật sự.

Yêu nhau, thế sao không đến được với nhau? Hay em có gì chưa tốt để không thể bên nhau đến bạc đầu.

Tự nhiên thấy thương em, thương cho trái tim bé nhỏ giờ đây hằn lên một vết thương mà mãi sao không lành miệng! Em nói thà người ta cứ nói thẳng vào mặt em là không còn yêu em nữa, chứ cứ để em đoán già đoán non, em trông mong làm chi cho thêm khổ.

Người yêu nhau thì chia tay cũng xin thương cho trót, sao nỡ đành làm nhau đau qua vậy, ai ơi…

Người ta nói rằng, đàn ông thường không bao giờ nói lời chia tay mà họ chỉ khiến cho người con gái ấy tự hiểu mà rời bỏ. Cái họ sợ là đối mặt, là tiếng khóc hay trách móc, hay thậm chí là sợ chịu trách nhiệm.

Thế nên mới hay, con gái nên tự yêu mình. Như nhà văn Vãn Tình đã từng chia sẻ, đại ý là khi có thể chăm lo cho bản thân thật tốt thì mọi sự đều như ý.

Như ý không phải là tự tung tự tác, tự cho mình coi nửa kia như một vật trang trí hay thỏa mãn cảm xúc kiêu hãnh với người ngoài. Như ý ở đây, có lẽ là sự tự do trong tâm trí, không bi lụy tình yêu… Đau thật đấy nhưng không hủy hoại tương lai vì ai đó, không gầy mòn hay tổn thương quá nhiều vì họ.

Em biết không, người ta ví von đàn ông như kẻ “săn mồi”, nói có vẻ bi quan chứ “con mồi” nào càng dễ săn thì càng ít giá trị trong mắt họ và khi họ có được trong tầm tay và kiểm soát được, thì họ hoàn toàn yên tâm đi theo đuổi các mục tiêu thú vị hơn.

Có lẽ em nói đúng, anh ta đủ tinh tế nhưng có lẽ em lại chưa đủ thú vị để trám vừa mảng trống anh ta còn thiếu. Nếu anh ta còn dây dưa, thì chẳng qua anh ta xui xẻo gặp cái cô nọ chẳng có gì hơn em, sau khi nhận ra liền quay lại tìm em và xem em như một phương án dự phòng. Đi đâu cũng được, đã sẵn bến chờ!

Chị biết câu này, khi em đọc, em sẽ đau vô cùng. Nhưng như em nói, chính em cũng đoán ra nhưng em không đủ can đảm để thừa nhận. Như một liều thuốc đắng cay, cứ né tránh rồi cũng phải uống, thì dẫu biết đau buồn, cũng cần hiểu, chia tay rồi chẳng nên giữ vấn vương.

Em là cô gái đáng ngưỡng mộ, ở em có một đức hy sinh khiến bất kỳ ai cũng có thể cảm động, trừ một người, vì họ vốn dĩ không chắc cần em hy sinh, thậm chí họ có thể nói họ có đòi hỏi em làm vậy đâu, chỉ tại em tự làm… thì tự chịu.

Hy sinh đúng thì tạo ra giá trị và người ta trân trọng, hy sinh mà không đúng nơi thì đau thương thế đấy em.

Người ta từng nói với nhau rất nhiều về chuyện sai người hay sai thời điểm, em cũng rất nhiều lần tự vấn lý do cho cuộc chia tay này, nhưng em ơi, chia tay vẫn là chia tay, dù là lý do gì đi nữa.

Không dễ để hết thương cạn nhớ, không dễ gì quên đi sự ngọt ngào của mối tình đầu. Vậy khi nào em mới bình yên, mới thật sự hết thương cạn nhớ?

Em nghĩ sao nếu em bắt đầu từ chính em: Yêu thương chính em nhiều hơn, chăm sóc da dẻ và sắc vóc nhiều hơn, học them điều mới và kiếm thêm thu nhập để trang trải và yêu thương, yêu thương bản thân và người thân?

Khi em không còn đủ thì giờ để nhàm chán, để bi lụy, để một ngày trôi đi mà không làm được gì hay đọc được chút gì, thì em đang tiến rất gần đến bình yên, đến việc còn nhớ nhưng đã hết thương rồi.

Vết thương kia còn một dấu vết xiu xíu, nhưng không đau nữa, em không sợ hãi nó nữa mà thấy thương nó như thương chính mình.

Khi em đủ bình thản không vào xem trang cá nhân của người ta, không phải nghĩ họ có vì mình mà nhớ, họ có nắm tay ai em cũng thấy bình thường, là hết thương dẫu còn nhớ…

Còn hết thương cạn nhớ, phải chăng là do em…

Sẽ đến lúc cô bé ạ, em sẽ rực rỡ mà chẳng còn quan tâm cạn nhớ, cạn thương.

© Hoàng Linh Chi - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chia tay không buồn l Radio Tình Yêu

Hoàng Linh Chi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

Sáo sang sông

Sáo sang sông

À ơi ơi à, à ơi Sổ lồng chim sáo, lả lơi hiu buồn Bậu đi em xót, em thương Ruột gan quặn lại, thiên đường mở ra.

Mẹ của em

Mẹ của em

Mẹ nấu ăn, ngon không chê vào đâu Dạy con học thì rất là kiên nhẫn Mẹ dạy em vươn lên bằng học vấn Biết nỗ lực, kiên trì sẽ thành công.

Thương!

Thương!

Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.

Bụi phấn

Bụi phấn

Con cứ ngỡ bụi phấn còn đọng lại Làm tóc thầy có phải trắng thêm không? Để chiều nay một chút nắng đầu đông Nhìn đâu đó nghe cõi lòng xa vắng.

Mùa thu yêu thương

Mùa thu yêu thương

Ánh nắng cũng tắt đi sớm hơn để nhường chỗ cho những cơn gió dìu dịu êm êm thoảng về, tất cả rất dễ dàng gieo vào lòng người một chút bình yên.

Con nhà giàu

Con nhà giàu

Những đứa trẻ sung sướng từ bé định ra quy luật là cuộc sống sống trong nhung lụa. Chúng bước xuống từ những chiếc xe hạng sang nhìn những đứa nhỏ kéo xe bằng đôi mắt khinh khi như cách ba mẹ chúng nhìn những gã phu lái những chiếc xe lam cọc cạch.

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.

back to top