Cuộc sống công bằng hay không chính là do bạn
2020-11-03 01:26
Tác giả:
Mai Thị Hồng Ánh
blogradio.vn - Cứ mãi loanh quanh trong những suy nghĩ về giá trị cuộc sống tôi dần tự đặt ra bao câu hỏi khó trả lời cho chính mình. Cuộc sống chính là sự công bằng. Bạn tin điều đó chứ?
***
Cứ mãi loanh quanh trong những suy nghĩ về giá trị cuộc sống tôi dần tự đặt ra bao câu hỏi khó trả lời cho chính mình. Cuộc sống chính là sự công bằng. Bạn tin điều đó chứ?
Cuộc sống vất vả, con người dường như chỉ biết lo nghĩ, sợ hãi, và thấy mình thấp bé. Ở nơi nào đó, chúng ta đã từng mộng ước rằng mình phải có cuộc sống tốt hơn, thành công hơn và sẽ hoàn hảo hơn để che dấu đi sự yếu ớt, kém may mắn của chính mình. Những lời than vãn về số phận, về cuộc đời làm bạn càng thụt lùi hơn. Bởi lẽ, những điều không tốt đẹp với bạn có khi lại là ước mơ của bao người, điều bạn không hài lòng ấy, là sự nỗ lực không ngừng của người khác. Dẫu cho không có tiền trong một khoảng thời gian, ta sẽ học được cách tiết kiệm hơn, trân trọng đồng tiền khi mình có, chứ không phải oán trách. Ví tiền của bạn đâu thể tăng lên khi bạn oán trách, than vãn. Lí do đơn giản nhất ấy là bạn chưa cố gắng. Dù mong mỏi kiếm tiền nhưng mỗi người cần xác định bản thân có ưu nhược điểm gì, nỗ lực trau dồi thêm để rồi khi bạn ưu tú về mặt đó, sẽ có công việc phù hợp với bạn. Đâu ai tài giỏi lại bị kìm hãm? Chỉ khi tài năng của bạn không đủ, mơ ước thay đổi cuộc đời không đủ lớn khi ấy bạn chỉ còn cách oán than.
Chúng ta biết rằng cuộc sống muôn màu muôn vẻ, có người đôi khi không cần cố gắng cũng gặp may, vẫn có cuộc sống như mơ. Nhưng ấy là họ nhờ có ba mẹ nỗ lực, để dành cho họ. Bạn không sinh ra trong gia đình có ba mẹ như thế là bạn sẽ oán trách sao? Vận mệnh đời bạn do chính bạn tạo nên. Bạn trách gia cảnh khó khăn, không tiền, không thế, sao không tự trách mình không cố gắng học tập hơn, sống cuộc đời mình muốn, đạt được thứ mình muốn. Hoàn cảnh gia đình chỉ là phần nhỏ góp phần tạo nên thành công của một người. Bởi lẽ, nếu gia đình khá giả, con cái chỉ biết ăn chơi, tụ tập, không cố gắng trong công việc liệu thời thế tốt đẹp đó được bao lâu?
Biết bao người dù gia đình giàu có nhưng họ luôn cố gắng học tập, họ phải chịu áp lực lớn hơn người bình thường, họ mang trong mình lí tưởng lớn, duy trì sự hưng thịng của gia đình. Điều mà chính bạn cần làm là nỗ lực đến khi nào bạn muốn dừng lại, khi bạn cảm thấy hài lòng. Nếu nghèo khó khiến bạn không thoả mãn, bạn cần thấu hiểu, yêu thương chính gia đình mình, cố gắng hơn để đạt được điều bản thân muốn. Ai cũng có ao ước riêng. Có người mơ có cuộc sống tốt hơn, làm việc cả đời mong có căn nhà nơi thành phố xa hoa. Nhưng có người nỗ lực tìm việc làm, kiếm tiền lo bữa ăn, tiền trọ mỗi tháng, chật vật đủ điều. Ở mỗi nơi, khi bạn đang giải trí, vui chơi, đâu đó có bao nhiêu người không ngừng làm việc, không ngừng cố gắng để lo bữa ăn hằng ngày với tâm hồn vui vẻ, niềm tin về ngày mai tốt hơn. Những điều ấy cho thấy, chúng ta không cô đơn, sống chính là được cảm nhận, được hoà vào sự vươn lên, nỗ lực vì điều ta mong. Đôi khi cuộc sống chính là bạn được sống, được tồn tại, ta học tập tốt để tìm kiếm việc làm, để được an tâm về mặt vật chất, tinh thần. Dẫu cho ngoài kia bao người chùn bước trước khó khăn vì lí do "không tiền, không thế" thì bản thân bạn vẫn hãy mang trong mình niềm tin về cuộc sống ngày sau. Bạn không cố gắng, bạn sẽ thụt lùi, sẽ chỉ biết oán trách đời trước, oán trách người khác không giúp mình, và mộng tưởng về điều tốt phải dành cho bạn. Vì thế hãy lên kế hoạch cho bản thân, trau dồi năng lực của mình, sau này trái ngọt đến bạn sẽ cảm thấy đó là điều xứng đáng.
Chẳng ai có trách nhiệm giúp bạn có được điều tốt, sống cuộc đời đầy mơ ước mà chính là bản thân bạn. Suy nghĩ của bạn sẽ hình thành hành động. Luôn duy trì thói quen tốt, học hỏi và biết quan sát nhiều hơn để không đánh mất những điều nhỏ bé mà quý giá. Bất kì ai cũng có thể tốt hơn, chuyện "không tiền, không thế" đôi khi là chuyện bạn tự mình làm bản thân thêm u sầu. Suy nghĩ về lợi ích của nó, cố gắng cùng với niềm tin, hy vọng chắc chắn bạn sẽ đạt được điều mình muốn! Cuộc sống công bằng hay không chính là do bạn, do suy nghĩ hình thành trong con người bạn!
Dẫu rằng hiện tại bạn gặp bao nhiêu trắc trở, thế giới có tàn nhẫn với bạn ra sao, hãy dành niềm tin hướng về những điều tốt đẹp nhất.
Mỗi góc nhỏ bạn đi qua đều ẩn chứa điều đẹp đẽ, góp phần nuôi dưỡng bạn thành người. Từng người ta va chạm cho ta thấy điều mới lạ, góc nhìn mới, suy nghĩ mới. Ai rồi cũng khác, nhưng với chính mình ta phải cố gắng hơn, trở thành phiên bản tốt hơn từng ngày.
© Hồng Ánh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 658: Cuộc đời sẽ không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bây giờ là mùa đông
Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ
Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn
Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu
Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh
Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn
Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại
Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.