Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cơn mưa tháng năm

2018-05-12 01:33

Tác giả:


blogradio.vn - Có lẽ đau lòng nhất không phải là khi người mình thương từ chối tình cảm của mình, mà đau lòng nhất là khi người đó hiểu rõ tình cảm của mình mà giả vờ không hiểu, giả vờ lãng tránh.

***

blog radio, Cơn mưa tháng năm

Những cơn mưa đầu tháng năm ùa tới tắm mát những ngày dài khô cằn. Phía bên kia ô cửa sổ nhành hoa bằng lăng tím vươn mình trong gió mưa. Có lẽ cả đất trời đang rộn ràng chào đón mùa mưa tới.

Nó lặng ngồi bên bậu cửa sổ, đôi mắt dán chặt vào những giọt nước mưa đọng trên ô cửa kính. Từng giọt mưa chạy dài, chạm vào nhau rồi rơi xuống tựa như nỗi buồn nó rơi theo từng nhịp mưa. Mưa ồn ào như nhịp tim nó đang thổn thức, lòng nó nổi sóng như bọt nước mưa vỡ tan. Tất cả kí ức về mưa giờ đây đều là hình ảnh người nó thương.

Anh và nó quen nhau cũng vào những ngày đầu tháng năm năm ngoái trong mùa học quân sự. Đó là một buổi chiều, khi tan học nó lội bộ về kí túc xá thì mắc mưa, anh từ đâu đạp xe tới cho nó quá giang. Ngay giây phút ánh mắt anh chạm mắt, trái tim nó bỗng nhiên lệch nhịp. Đôi mắt anh trong màn mưa tựa như mặt hồ êm ả mà vô định xa xăm. Ngồi sau anh, nhìn theo bóng lưng anh tim nó khẽ hát giai điệu vấn vương xen lẫn một chút tinh nghịch.

Sau chiều mưa hôm ấy, mỗi ngày đi học quân sự, anh là người chờ nó, đưa đón nó đi đi về về. Hai đứa kể cho nhau nghe về bao chuyện lớp học, anh hồ hởi kể cho nó những câu chuyện về máy móc, vận tốc ánh sáng, nó ngồi sau mỉm cười lắng nghe mặc dù nó cũng chẳng hiểu lắm. Cứ thế, mùa quân sự của nó có anh nhẹ nhàng trôi qua. Sự hiện diện của anh gieo vào lòng nó một mầm non mới nhú sau những cơn mưa rào mát lạnh. Anh xuất hiện đủ để cho chút tình con con trong lòng nó rung rinh, đủ để cho nó mỉm cười ngây ngốc và đủ để mỗi buổi sáng thức giấc, nó có thứ gì đó để chờ mong.

Ngày học quân sự cuối cùng cũng đến, trên suốt đường về anh kể cho nó biết bao chuyện vui, anh vui vì kì học quân sự đã kết thúc, anh sẽ trở lại thành phố tiếp tục hoàn thành kì thi dang dở. Nó ngồi sau anh, lặng im ngắm nhìn bóng lưng anh, nó muốn cất giữ khoảnh khắc này, cất giữ bóng lưng anh đã từng che chở nó trước cơn mưa, trước những cơn gió lộng. Nó bỗng cất tiếng hát:

“Trở về cơn mưa năm xưa bỏ lại

Trở về tình yêu ngây ngô khờ dại, muốn nói ta không quên sẽ không lãng quên những ngày tháng ấy…

Trở về ngày xưa mình sẽ đứng lên, học tìm niềm vui từ tháng ngày ưu tư...”

blog radio, Cơn mưa tháng năm

Anh đạp xe thật nhanh, từng vòng xe quay vòng trước những cơn gió hất ngược. Hôm nay gió thổi mạnh đến rát da nhưng gió không làm sao xua tan đi khoảng trống đang đè nặng trong lòng nó. Ngày mai anh rời đi, sẽ chẳng còn những ngày anh đèo nó đi quanh các con đường đầy hoa dại, sẽ chẳng còn nghe tiếng anh cười, và sẽ chẳng còn thấy ánh mắt tựa mặt hồ của anh nữa. Nó lo sợ anh sẽ quên nó, sợ chút tình con con của nó sẽ chẳng còn anh mà tàn úa, nó sợ mầm non đang lớn trong lòng nó chưa kịp vươn mình đã phải chết. Ngay lúc này, nó muốn nói ra hết tình cảm của mình cho anh biết, nhưng sự im lặng từ anh như báo trước cho nó một điều rằng đừng nên nói gì cả. Có lẽ đau lòng nhất không phải là khi người mình thương từ chối tình cảm của mình, mà đau lòng nhất là khi người đó hiểu rõ tình cảm của mình mà giả vờ không hiểu, giả vờ lãng tránh.

Anh rời khỏi kí túc xá vào một buổi chiều cuối tháng năm, cơn mưa lại ào tới khiến cả đất trời bị phủ một lớp màn mưa trắng xóa. Nó cầm cái dù chạy vội ra cổng, vừa kịp lúc thấy anh đang trú mưa bên dãy nhà cũ phía kia đường. Nó nép mình bên gốc cây bàng to, lặng nhìn anh. Vẫn là anh với đôi mắt mặt hồ êm ả mà nó yêu, nhưng hôm nay đôi mắt đó đang đắm chìm vào nụ cười của một cô gái bên cạnh. Nó biết cô gái ấy là người anh yêu đã lâu, hôm nay cô ấy cùng bạn xuống đón anh vào lại thành phố. Tình cảm cũng giống như những giọt nước mưa đọng trên ô cửa kính, có khi chúng vô tình chạm vào nhau, hòa vào nhau thành một. Nhưng cũng có những giọt mưa chạy dài mà chỉ song song với nhau. Nó đứng nhìn anh qua màn mưa, nếu nói hình dáng tình yêu là gì, có lẽ nó sẽ trả lời đó là hình dáng bóng lưng anh qua màn mưa, dù chạm tới nhưng mãi không ôm trọn được vào lòng.

Yêu đơn phương giống như việc ta tận lực nuôi dưỡng một thứ tình cảm khiến ta dần khô héo. Nó giống như việc ta mãi chăm sóc một bông hoa nhưng để nhìn nó tàn úa, đến cuối cùng, vì quá mỏi mệt mà tình cảm đó sẽ dần nguội lạnh. Nó ngồi lặng yên trong căn phòng lắng nghe tiếng mưa vừa dứt, lắng nghe tiếng lòng mình bình yên nhất.

Nó nhận ra, những cơn mưa đầu tháng năm báo hiệu cho nó biết rằng đã đến lúc phải đánh rơi nỗi buồn ở đây. Đã đến lúc phải đánh rơi sự cố chấp yêu một người mãi hoài không biết đến tình cảm của nó. Đã đến lúc nó gieo vào lòng mình hạt mầm yêu thương chính bản thân.

Cơn mưa tháng năm mang anh đến và hôm nay cơn mưa này cũng chính mang anh đi thật xa, đi ra khỏi những vấn vương trong lòng em...

© Nguyễn Thị Duyên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Một người phụ nữ có thể rũ bỏ sự nông nổi và non nớt theo thời gian, vẻ đẹp cuối cùng mà cô ấy sở hữu thường không thể tách rời những thói quen tốt dưới đây, giúp cô ấy thực sự trở thành một người phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài.

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

Sự tự chăm sóc chân nằm chính trong những hành động đơn giản, những khoảnh khắc ý thức mà chúng ta tự nguyện dành cho mình. Dưới đây là 9 cách tự chăm sóc hàng ngày hoàn toàn miễn phí nhưng mang lại lợi ích sâu sắc cho sức khỏe tinh thần của bạn.

Một kẻ si tình

Một kẻ si tình

Sợ một ngày người quên đi mất phía sau vẫn có một kẻ yêu thương người vô điều kiện, dù thế nào đi nữa vẫn sẽ đợi chờ, chờ ngày người trở về, ta lại yêu như ngày xưa ấy.

Đất mẹ Cẩm Khê

Đất mẹ Cẩm Khê

Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức

Đêm lặng của những linh hồn thức

Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu

Quên đi tình đầu

Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

back to top