Có một mặt trời rạo rực trong đêm
2022-04-01 01:20
Tác giả:
blogradio.vn - Dẫu cho từ bất kỳ khoảng khắc nào thì cũng thật may mắn vì ta luôn có đêm ở đó, lắng nghe từng câu chuyện, uống từng dòng đời.
***
Đêm thật đẹp. Không còn ánh nắng xô bồ, va đập vào mặt đất tạo ra những inh ỏi. Cách màn đêm xuất hiện cũng thật đẹp. Tựa như thả một giọt đen tuyền vào trong một hồ nước, vỡ ra, rồi lan tới từng ngóc ngách của bầu trời. Cứ thế màn đêm nuốt chửng tất thảy. Không gian, thời gian, và cả những nỗi buồn.
Đúng vậy. Bạn còn nhớ từ khi nào ta có thói quen ném những gì khó chịu nhất vào bầu trời đen ấy không? Từ lúc ta gối đầu lên những ngày mai đầy vô định, đắp trên mình những âu lo. Hay từ lúc tâm hồn rao những thổn thức quanh con ngõ nhỏ, vác nặng trĩu những tương tư mà lại chẳng bán được cho ai... Dẫu cho từ bất kỳ khoảng khắc nào thì cũng thật may mắn vì ta luôn có đêm ở đó, lắng nghe từng câu chuyện, uống từng dòng đời.
- Này đêm, cậu vẫn còn ở đó chứ
- Tôi vẫn luôn ở đây mà, bất cứ khi nào bạn cần.
Họ vẫn thường nói rằng thức đêm không tốt, rằng thức đêm có hại cho sức khỏe. Nó như một con sâu đục khoét sắc xanh ngắt của tuổi trẻ, gặm nhấm màu đỏ tươi của máu, của trái tim, hay đâu đó trên đôi môi. Nó bòn rút, nó hút cạn sức sống của cơ thể, song lại nuôi dưỡng thứ được gọi là tâm hồn. Giống như rượu, bia và thuốc lá vậy. Chúng có thể giết chết ta vào một ngày nào đó nhưng nếu không có chúng, bạn có chắc mình còn sống được cho đến ngày hôm đó không. Hay tâm hồn bạn đã gục ngã đâu đó giữa chặng đường đời.
- Nào, ngồi xuống đây.
Đêm còn là trạm dừng chân của nghệ sĩ. Những ý tưởng chạy dọc noron thần kinh, vỡ ra lách tách trong đầu những ý niệm, rồi đọng lại trên những mẩu giấy. Đan những bức tranh ngấm màu đất mẹ, thêu những giai điệu thấu cả trời xanh, hay dệt nên những áng thơ chạm tới lòng người.
Nhiều người còn kể rằng, có một loài hoa đặc biệt chỉ nở duy nhất vào trong một khoảnh khắc của đêm. Chẳng ai biết đó là loài hoa nào, chỉ biết rằng nó rực rỡ, yêu kiều hơn bất kì thứ gì trên đời. Và chúng ta - những nhiếp ảnh gia lao đầu vào màn đêm để chụp lấy cái khoảnh khắc ấy. Vài người khác kể rằng, họ đã thấy được nó nhưng ngay khi giơ máy ảnh lên định chụp thì nó lại biến mất. Họ đã quên không dùng đôi mắt của mình để hứng trọn khung cảnh ấy để rồi lại phải đi tìm, đi tìm,...
- Thế họ có tìm thấy lại nó không?
- Bông hoa ấy hả? Tất nhiên là không rồi. Bông hoa ấy chính là họ. Và ngay cái khoảnh khắc họ đi tìm một bông hoa hoàn hảo nhất thế giới, họ đã đánh mất đi bông hoa đẹp nhất rồi.
Những ánh sáng đầu tiên le lói phá vỡ sự tĩnh mịch. Ta thấy đâu đó rộn rã trong những ngôi nhà nhỏ đã có những ánh đèn bật lên của những người bố đi làm sớm, của những người mẹ chuẩn bị đi chợ, hoặc của những cậu học sinh sửa soạn sách vở để đi học... Hi vọng đêm đã cuốn đi hết những nỗi buồn ngày cũ của họ để đón một hôm nay trọn vẹn nhất.
- Cậu phải đi rồi à?
- Vẫn còn nửa thế giới đang chờ tôi mà...
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tựa lưng vào phố thị mỗi lần thấy chênh vênh | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Là vì em yêu anh
Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.
Chuyện ngày mưa
Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.
Đất và nước
Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.
Mùa thu vắng em
Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.
Người thầy đầu tiên
Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.
Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa
Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.
Anh yêu Đất nước, anh yêu em
Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+
Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?
Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta
Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.
Mẹ còn trong trái tim con
Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.