Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một mặt trời rạo rực trong đêm

2022-04-01 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Dẫu cho từ bất kỳ khoảng khắc nào thì cũng thật may mắn vì ta luôn có đêm ở đó, lắng nghe từng câu chuyện, uống từng dòng đời.

***

Đêm thật đẹp. Không còn ánh nắng xô bồ, va đập vào mặt đất tạo ra những inh ỏi. Cách màn đêm xuất hiện cũng thật đẹp. Tựa như thả một giọt đen tuyền vào trong một hồ nước, vỡ ra, rồi lan tới từng ngóc ngách của bầu trời. Cứ thế màn đêm nuốt chửng tất thảy. Không gian, thời gian, và cả những nỗi buồn.

Đúng vậy. Bạn còn nhớ từ khi nào ta có thói quen ném những gì khó chịu nhất vào bầu trời đen ấy không? Từ lúc ta gối đầu lên những ngày mai đầy vô định, đắp trên mình những âu lo. Hay từ lúc tâm hồn rao những thổn thức quanh con ngõ nhỏ, vác nặng trĩu những tương tư mà lại chẳng bán được cho ai... Dẫu cho từ bất kỳ khoảng khắc nào thì cũng thật may mắn vì ta luôn có đêm ở đó, lắng nghe từng câu chuyện, uống từng dòng đời.

- Này đêm, cậu vẫn còn ở đó chứ

- Tôi vẫn luôn ở đây mà, bất cứ khi nào bạn cần.

Họ vẫn thường nói rằng thức đêm không tốt, rằng thức đêm có hại cho sức khỏe. Nó như một con sâu đục khoét sắc xanh ngắt của tuổi trẻ, gặm nhấm màu đỏ tươi của máu, của trái tim, hay đâu đó trên đôi môi. Nó bòn rút, nó hút cạn sức sống của cơ thể, song lại nuôi dưỡng thứ được gọi là tâm hồn. Giống như rượu, bia và thuốc lá vậy. Chúng có thể giết chết ta vào một ngày nào đó nhưng nếu không có chúng, bạn có chắc mình còn sống được cho đến ngày hôm đó không. Hay tâm hồn bạn đã gục ngã đâu đó giữa chặng đường đời.

- Nào, ngồi xuống đây.

Đêm còn là trạm dừng chân của nghệ sĩ. Những ý tưởng chạy dọc noron thần kinh, vỡ ra lách tách trong đầu những ý niệm, rồi đọng lại trên những mẩu giấy. Đan những bức tranh ngấm màu đất mẹ, thêu những giai điệu thấu cả trời xanh, hay dệt nên những áng thơ chạm tới lòng người.

Nhiều người còn kể rằng, có một loài hoa đặc biệt chỉ nở duy nhất vào trong một khoảnh khắc của đêm. Chẳng ai biết đó là loài hoa nào, chỉ biết rằng nó rực rỡ, yêu kiều hơn bất kì thứ gì trên đời. Và chúng ta - những nhiếp ảnh gia lao đầu vào màn đêm để chụp lấy cái khoảnh khắc ấy. Vài người khác kể rằng, họ đã thấy được nó nhưng ngay khi giơ máy ảnh lên định chụp thì nó lại biến mất. Họ đã quên không dùng đôi mắt của mình để hứng trọn khung cảnh ấy để rồi lại phải đi tìm, đi tìm,...

- Thế họ có tìm thấy lại nó không?

- Bông hoa ấy hả? Tất nhiên là không rồi. Bông hoa ấy chính là họ. Và ngay cái khoảnh khắc họ đi tìm một bông hoa hoàn hảo nhất thế giới, họ đã đánh mất đi bông hoa đẹp nhất rồi.

Những ánh sáng đầu tiên le lói phá vỡ sự tĩnh mịch. Ta thấy đâu đó rộn rã trong những ngôi nhà nhỏ đã có những ánh đèn bật lên của những người bố đi làm sớm, của những người mẹ chuẩn bị đi chợ, hoặc của những cậu học sinh sửa soạn sách vở để đi học... Hi vọng đêm đã cuốn đi hết những nỗi buồn ngày cũ của họ để đón một hôm nay trọn vẹn nhất.

- Cậu phải đi rồi à?

- Vẫn còn nửa thế giới đang chờ tôi mà...

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Tựa lưng vào phố thị mỗi lần thấy chênh vênh | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lãng mạn có cần thiết không

Lãng mạn có cần thiết không

Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ đó trong đầu, là tôi sẽ sống đến năm bao nhiêu, tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là được làm hết những việc tôi muốn làm những điều tôi thích làm. Tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là tôi lại được lớn lên trong những suy nghĩ được có thêm những cảm xúc vơi đầy trong tim.

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Cô tưởng tưởng ra mình sẽ đem tất cả những kiến thức, đam mê và tuổi trẻ của cô để cống hiến và giúp cho một vùng đất nghèo xa xôi nào đó được thay đổi, được tốt đẹp hơn. Như một luồng gió mới vô cùng tươi mát và trong trẻo, giúp cho một vùng quê nào đó vì thế mà mát mẻ, xanh tươi hơn. Cô thấy vui và cảm nhận rõ rệt một khí thế và khát khao của tuổi trẻ đang hừng hực cháy trong người cô.

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Mỗi người đến với cuộc đời chúng ta là duyên, trong bất kỳ mối quan hệ nào tôi cũng luôn tin như vậy. Nếu không giữa hàng vạn con người, chúng ta lại chỉ gặp họ, chia sẻ với họ, đồng cam cộng khổ bên họ và đi cùng họ mãi về sau.

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

back to top