Cô đơn là để mạnh mẽ
2019-07-14 01:35
Tác giả:
blogradio.vn - Có những ngày cô đơn đến vô cùng nhưng lại không muốn bản thân vội vã yêu nhầm một ai, cô đơn nên lại càng sợ cái cảm giác tình cảm trao nhầm cho người.
***
Tôi cứ sống những tháng ngày độc thân, một mình mạnh mẽ đối mặt với cả thế giới ồn ã xung quanh. Cô đơn là những đêm dài trống trải chẳng biết chuyện trò cùng ai, mỗi sáng sớm thức dậy cũng chẳng có những tin nhắn ngọt ngào hạnh phúc. Cuộc sống cứ vậy trôi qua trong những ngày tháng tĩnh lặng, những cảm xúc chất chồng cũng chẳng biết cất vào đâu, cũng chẳng có ai vì mình mà tình nguyện làm bao chứa, cứ vậy, ôm vào lòng hết tất cả những muộn phiền.
Những ngày tháng cô đơn, đi đâu làm gì cũng chỉ có một mình. Nhìn người khác tình cảm quấn quýt, bản thân lại cảm thấy chạnh lòng. Nhưng sao con tim cứ cố chấp mãi không buông được hình bóng của một người?
Quán xá ven đường nơi hai đứa từng đi qua giống như những thước phim quay chậm về những tháng ngày còn chung đôi trên con đường dài. Nhưng cũng lại giống như những mũi tên đâm thẳng vào nỗi đau buồn đang ấp ủ, gợi lên những kí ức xưa cũ mà bản thân tôi đã cố gắng bỏ qua, đến khi gặp lại lại thấy đau lòng đến vậy.
Khi ta đã quá quen với cô đơn, lại dần dà sinh ra những nỗi nhớ và sự hoài niệm. Nơi này có phải nơi mà người ấy muốn đi? Góc quán này có phải chỗ mà người ấy vẫn hay ngồi? Bộ phim này có phải hay không người ấy đã từng xem qua cùng một người nào đó…? Những câu hỏi cứ mãi quanh quẩn trong đầu, bởi vì bản thân cô đơn, bởi vì bản thân không có cho mình những mối quan tâm sâu sắc, vậy nên cứ mãi nhớ về một người đã rời xa khỏi cuộc đời mình.
Cô đơn lâu dần, bản thân lại sinh ra mạnh mẽ. Giờ này rồi, yếu đuối cho ai xem? Chỉ còn mỗi mình mình chống chọi lại với tất cả, không có bờ vai gầy bên cạnh chở che những lúc yếu đuối, vỗ về những khi lòng đau, thế nên giờ chỉ còn mình ta, lại bắt buộc phải khiến cho mình cứng cáp. Bởi vì chỉ có như vậy, mới không cảm thấy đau lòng trước cuộc sống, chỉ có như thế mới giúp ta đứng vững để vượt qua được biết bao những sóng gió cuộc đời. Sau cùng, cũng chỉ có mình tự yêu lấy chính mình mà thôi. Những tháng ngày cô đơn cứ vậy mà dần trôi.
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hai triệu năm chúng ta tiến hóa để cô đơn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu là chữa lành vết thương
Tình yêu không cần phải được biểu hiện qua những món quà hay những lời hứa hẹn, mà đơn giản chỉ là sự hiện diện, là sự thấu hiểu và sẵn lòng chia sẻ với nhau.
Ấm áp trà gừng
Bố gật gù khen hương vị trà gừng mẹ làm rất đặc biệt. Mà không phải mình bố cảm nhận như thế, cả ông bà nội, cả mấy chị em tôi đều cảm nhận rõ điều này. Đằng sau hương vị thơm ngon của trà gừng chính là sự quan tâm, yêu thương vô bờ của mẹ.
Vết sẹo trong tim
Em cứ nghĩ sau tất cả những chuyện đã xảy ra thì anh sẽ vì em mà thay đổi và càng yêu em hơn. Nhưng không, anh đã bỏ mặc em để vui bên người khác. Lúc ấy, chỉ có ba mẹ em ở bên cạnh em và em biết thật sự em đã sai khi yêu lầm người.
Hương biển
Anh nghe hương biển cứ thoang thoảng nhẹ nhàng trong gió, hương biển có mùi cá có mùi vị nồng nồng da diết có cả mùi nước mắm thơm thơm đậm đà ở ngôi làng gần đây bay đến.
Những con người trong nắng
Người ta rong chơi trên bao khắp con đường Chỉ có họ cứ lặng thầm trong nắng Chỉ có họ cứ miệt mài mải miết Kiếm tìm hoài những hạnh phúc gần xa
Ngửa đầu trông trăng, thấy trăng tròn vành vạnh
Thế mà, lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt ta chạm phải ánh mắt nàng. Ta tưởng như thời gian ngừng trôi và cả thế giới hoàn toàn biến mất, chỉ còn ta và nàng. Không gian chìm trong sắc vàng đỏ, trở nên huyền ảo, vừa như thực lại vừa như mơ.
Giữa những câu chuyện đời
Khi ta trải qua những khó khăn, mất mát hay thành công, niềm hạnh phúc, ta thường nghĩ chúng là duy nhất. Nhưng kỳ thực, trong nhiều câu chuyện khác, những gì ta trải qua lại có thể phản chiếu một phần câu chuyện của người khác.
Sài Gòn ưu tư
Sài Gòn không thấy được nhiều sao như biển cát Không tìm được chỗ riêng tư để thả mình Không lắng nghe được đồng xanh ca tiếng hát Không có người tựa lên gối lặng thinh.
Cái tên
Tôi không biết Mai và Cường đã có cảm giác gì trong khi chịu đau đớn thể xác, nước mắt vốn dĩ để thể hiện sự đau đớn, và buồn tủi đó, liệu hai đứa nhóc đó đã cạn chưa. Tôi không hiểu, người ta chiến đấu không phải vì chiến thắng, họ chiến đấu vì khoảnh khắc họ cần sống.
Chuyện tình của cây
Nhưng cuối cùng, em nhận ra, mình chẳng thể trách, giận và ghét ai cả, bởi đó là Quy Luật của Cuộc Sống. Chúng ta không nên sống vì quá khứ, mà bỏ đi bao điều tốt đẹp do tương lai mang tới, phải không anh?