Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chút vấn vương thu Hà Nội

2021-12-16 01:20

Tác giả: LÊ HUỲNH ANH TUẤN


blogradio.vn - Mùa thu có chút vấn vương cho tình thơ tuổi học trò. Cô bé đó khẽ đặt chiếc lá vào trang giấy trắng, mắt đượm buồn khép vỡ bước đi. Cô bé ấy đạp xe khuất bóng khỏi hàng cây, tôi có chút buồn mà chẳng biết vì sao? Có lẽ, tôi đã bỏ lỡ điều gì đó ở thời thanh xuân đẹp nhất.

***

Tháng chín. Hà Nội vào thu, tiết trời mát mẻ. Thủ đô Hà Nội tuy phát triển hiện đại, song cũng toát lên mình một sự cổ kính xưa nay. Có những thứ từ lâu đã không còn thấy, thế mà đâu đó vẫn hiện hữu, làm người ta phải lâng lâng nhớ về.

Chiếc lá nhuốm vàng từ đâu rơi rụng, theo cơn gió đã se chút khí lạnh, la đà mọi góc hẻm Hà Nội. Tôi khoác cho mình chiếc áo mỏng, hít lấy một hơi của chiều tà, chợt lạnh đến rùng mình. Tôi dạo bước qua con hẻm nhỏ mà bên tai cứ mỗi bước đi, đâu đó tôi vẫn nghe phảng phất tiếng rao thánh thót ngọt lịm của người bán hàng rong. Từng tiếng cứ chen chúc nhau hòa với tiếng xe cộ tấp nập. Một Hà Nội trầm mặc cũng trở nên nhộn nhịp vô cùng.

Có đám trẻ gọi nhau lon ton chạy theo chiếc xe đạp cót két của cụ ông. Cụ vẫn chậm rãi sải bóng kéo dài trên con đường phủ lá vàng ươm, gầy gò mà bỏ xa ánh tà dương đang ngã mình. Tay ông vẫn leng keng từng hồi chuông. Mỗi một tiếng “leng keng” như đánh vọng vào tiềm thức người ta một ký ức tươi đẹp nào đó. Mà từ lâu, thời gian đã vùi lấp vào sâu trong lớp vỏ trưởng thành.

thu1

Đám trẻ cứ quay quanh bên thùng kem rôm rả đòi hỏi. Dù vậy, cụ bán hàng rong lấm tấm mồ hôi, cũng ôn tồn nở nụ cười thân thiện. Đám trẻ có được chiếc kem trên tay, đứa thì mừng húm thè lưỡi liếm vội một miếng, chợt cười hí hửng rời đi. Đứa thì láo liêng, chằm chằm giữ lấy khư khư chiếc kem quế trên tay như sợ ai lấy mất. Đứa thì sợ đứa bạn ranh ma liếm một miếng hết sạch sành sanh. Chúng cứ thế đi qua một tuổi thơ thật đẹp. Điều mà người ta hay ước trở về với tuổi ấu thơ khó mà thành hiện thực.

Đám trẻ có được thứ mình thích, vui vẻ rời đi. Cụ ông lại chuẩn bị đạp xe qua phố tiếp tục cuộc sống mưu sinh. Tôi vội chân một chút, với theo.

“Ông ơi”.

Cụ ông chậm rãi, lựng khựng lấy đôi chân giữ chiếc bánh xe đang chậm lăn bánh. Tôi nhìn ông hớn hở, mua lấy một chiếc kem. Tôi cầm lấy và rời đi.

Hà Nội dần về đêm thật đẹp, con người cũng vội vàng, hối hả hơn bao giờ hết. Từng bước chân qua, tôi thấy đó có đám trẻ ríu rít kéo nhau lò cò, nhảy dây, tạt lon,…và thấy cả những mảnh đời lắt lẻo dìu nhau qua cuộc sống.

Con người cứ thế vận động, dòng xe tấp nập đi đi lại lại, người ngược người xuôi kéo thời gian hối hả trôi đi. Tôi thấy chiếc lá vàng uốn lượn lả lơi trong gió không muốn đáp. Nó cứ mãi say mê trở về miền ký ức.

thu_-_4

Nơi góc phố có hương vị cà phê trứng mỗi sáng. Làn hương thơm ngào ngạt ấy, nó vẫn thoang thoảng qua khe mũi và đi vào tâm khảm pha lẫn với chút hương thơm của hoa sữa, loài hoa đặc trưng khi Hà Nội trở mình vào thu. Tất cả như mảnh ghép hoàn hảo, tức tốc theo con thuyền vượt không gian ký ức, hiển hiện ùa về trong biết bao con người đang nhâm nhi ly cà phê chiều cùng tờ báo.

Ánh dương nghiêng mình qua khe núi, phía chân trời đám mây hồng rủ mình say giấc ngủ, chiếc lá theo miền ký ức trở về thực tại. Thánh đường Nhà thờ Lớn Hà Nội, tôi bất chợt nghe thấy âm thanh tiếng chuông giáo đường đang từng hồi vang lên trong một buổi chiều thu ngã bóng. Một đàn bồ câu trắng sải cánh rợp cả khoảng trời, tia nắng nhạt màu điểm xuyết bên đường li ti tựa ngàn bông hoa nở rộ.

Cơn gió liu riu có chút lạnh, đôi tình nhân trẻ đang chắp tay nguyện cầu giữa thánh đường rộng lớn, thanh âm của hạnh phúc dạo lên bản tình khúc vàng trầm bổng nồng nàn đầy da diết. Tiếng dương cầm cứ vu vương trong hạnh phúc lứa đôi. Là ai? Là ai đang dạo khúc nhạc trầm bổng du dương, làm buổi chiều thu như vương vấn chẳng muốn xế bóng lặng tàn.

Tôi tự hỏi trong trái tim đang loạn nhịp, đang cảm thấy hạnh phúc thay cho đôi tình nhân kia. Từng nốt dương cầm lủng lẳng thoát ra khỏi giáo đường, con bướm vàng tung cánh chở âm thanh da diết xuyên qua bao tán lá tạt vào bên đường hai hàng cây ngả màu thay áo.

hoa-sua

Mùa thu về Hà Nội, hai hàng cây bên đường Phan Đình Phùng khoác lên cho mình màu vàng ươm có chút úa. Tôi nhẹ bước trên con đường màu vàng ấy, trầm ngâm đón lấy sự nhẹ nhàng của mùa thu. Tôi thấy đó, cô bé với tà áo dài trắng trong đang thẹn thùng nhặt chiếc lá vàng rụng bên đường. 

Mùa thu có chút vấn vương cho tình thơ tuổi học trò. Cô bé đó khẽ đặt chiếc lá vào trang giấy trắng, mắt đượm buồn khép vỡ bước đi. Cô bé ấy đạp xe khuất bóng khỏi hàng cây, tôi có chút buồn mà chẳng biết vì sao? Có lẽ, tôi đã bỏ lỡ điều gì đó ở thời thanh xuân đẹp nhất.

Ánh nắng cuối cùng ngã bóng kéo dài, chiếc lá trên cành lại bổng rũ mình nhẹ rơi. Tôi khuất bóng sau con đường dài thênh thang.

© LÊ HUỲNH ANH TUẤN - blogradio.vn

Xem thêm: Thì ra điều anh dễ dàng buông bỏ nhất chính là em | Radio Tình Yêu

LÊ HUỲNH ANH TUẤN

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top