Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chút tâm tư những ngày cuối năm

2019-12-30 01:30

Tác giả: Gio22102507


blogradio.vn - Những ngày cuối năm, lại giật mình nhìn lại, 365 ngày đã trôi qua, đã có gì thay đổi chưa? Vẫn công việc cũ tám giờ làm việc ở công ty, vẫn sáng đi tối về, vẫn những cuối tuần hẹn hò với đám bạn độc thân. Đến độ tuổi trưởng thành, tự bản thân ý thức một năm nữa trôi qua ta lại thêm một tuổi, nên chẳng còn háo hức trông chờ tết đến với những suy nghĩ non nớt trẻ thơ nữa.

***

Guồng quay cuộc sống dẫu có vội vàng, dẫu có tấp nập đến đâu thì cũng chẳng nằm ngoài cái quy luật tự nhiên và bất biến xuân, hạ, thu, đông. Và lại một năm cũ sắp hết. Giữa cái tiết trời se lạnh vẫn có những ánh nắng nhẹ vương làm cho con người ta cảm nhận khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới rõ hơn bao giờ hết. Và đây cũng là lúc người ta dành chút thời gian ngoảnh nhìn lại những gì đi qua, nghiệm lại những gì đã và chưa làm được.

Một buổi sáng lướt một lượt Facebook, bất chợt nhìn thấy một câu nói thật hài hước “sắp đến ngày quốc tế dọn nhà”, bật cười rồi ngẫm ra “lại sắp hết một năm nữa rồi”. Lại nhớ cái thời còn đi học, cứ trông ngóng đếm ngược từng ngày chờ đến tết, được sắm quần áo mới, được lon ton theo mẹ sắm sửa kẹo mứt cho ngày tết, rồi lẽo đẽo theo ba lau chùi, dọn dẹp nhà cửa cho tươm tất. Lớn hơn tý nữa, đi học xa nhà, lại thèm cái cảm giác xách balo chờ chuyến tàu về quê ăn tết, thèm cái cảm giác đặt chân về ngôi nhà thân thuộc, con đường làng ngày nào dẫn đến trường và cả cái không khí chợ tết rộn ràng, tấp nập không lẩn vào đâu được. Bao nhiêu cảm xúc của những ngày vô tư vô lo lại ùa về, thật vui và ý nghĩa.

Còn bây giờ, đã đủ trưởng thành và chín chắn, đủ tự lập và cả sự bận rộn của cuộc sống. Những ngày cuối năm, lại giật mình nhìn lại, 365 ngày đã trôi qua, đã có gì thay đổi chưa? Vẫn công việc cũ tám giờ làm việc ở công ty, vẫn sáng đi tối về, vẫn những cuối tuần hẹn hò với đám bạn độc thân. Đến độ tuổi trưởng thành, tự bản thân ý thức một năm nữa trôi qua ta lại thêm một tuổi, nên chẳng còn háo hức trông chờ tết đến với những suy nghĩ non nớt trẻ thơ nữa. Làm gì còn cảm giác nôn nao khoác lên mình bộ quàn áo mới để đi chúc tết cùng ba mẹ, cũng chẳng còn cảm giác sướng rân người khi nhận được phong bao lì xì của người lớn. Cũng qua rồi độ tuổi háo hức mong chờ tết về để được tụ tập với đám bạn đi du xuân, những ngày tụ tập vui chơi đầu năm quên cả giờ giấc, bởi giờ đây đứa nào cũng cần dành thời gian đầu năm cho gia đình riêng của mình.

Ngồi tại quán cà phê quen thuộc, nhấp một ngụm cà phê ấm nóng, nhìn con phố đã lên đèn vào những ngày bận rộn cuối năm, tâm hồn thức dậy những suy nghĩ bâng quơ. Bất giác điện thoại rung lên, là mẹ gọi. Vẫn những câu hỏi thăm quen thuộc, đã cơm nước gì chưa?công việc dạo này thế nào? Cuộc điện thoại kéo dài hơn mọi khi vì những câu hỏi về cái tết gần kề, năm nay có về quê sớm không, được nghỉ tết bao lâu và cả những công việc đồng áng đã đến vụ mùa ở quê, năm nào cũng cận tết khiến ba mẹ chăng rỗi được tý nào. Tắt máy và loạt câu hỏi lại hiện lên trong đầu. Hình như mình cũng chưa có kế hoạch gì cho tết năm nay cả, cũng chưa sắm sửa gì cho bản thân mình.

Một năm làm việc miệt mài, cũng có những lúc khó khăn, nhưng cũng chẳng có gì to tát. Thế mà, một năm trôi qua, cũng chẳng tự thay đổi được gì nhiều. Giờ có phải là lúc tự thưởng cho mình một chuyến đi đâu đó hay không, nhưng ngẫm lại thì có lẽ chưa phải lúc, tết là thời gian cần dành trọn vẹn cho gia đình đối với những người xa quê. Hay thôi, tự thưởng cho mình một buổi tối nhâm nhi một tách cà phê rồi lang thang dạo phố sắm sửa một vài bộ quần áo mới cho bản thân, à, cho cả bố mẹ nữa chứ nhỉ. Tết sắp đến, cũng tự phải thay đổi bản thân bằng một kiểu tóc mới để đón một mùa xuân mới, thế là đủ. Cuộc sống độc thân chỉ cần tìm kiếm niềm vui đơn giản đến vậy.

Háo hức đón tết giờ đây cũng khác xa so với cách đây mười mấy năm. Giờ đây chỉ trông chờ đến dịp 29, 30 tháng chạp, bắt chuyến tàu về quê, tận hưởng cái rộn ràng của phiên chợ những ngày cuối năm, cùng mẹ sắm sửa mâm cỗ cúng ông bà. Đơn giản là cần hương vị mang tên “sum họp”. Sum họp để được cùng nhau quây quần bên những tách trà chờ đón khoảnh khắc giao thừa, sum họp để được ngồi lại gói bánh và ngồi bên bếp lửa canh nồi bánh cùng nhau. Càng lớn lại càng trân trọng gia đình. Bởi chẳng biết rằng còn mấy mùa xuân  được đón giao thừa bên cạnh ba mẹ nữa. Dẫu biết chẳng thể nào nằm ngoài quy luật tất yếu ấy được, nhưng, trong tâm lại nhói lên một nỗi buồn không tên… Thế nên, tự nhắc bản thân cần phải trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình, từng phút giây bên người thân yêu, đừng lãng phí thời gian để đến ngày nào đó, lại tiếc hoài không thôi.

Ngẫm lại cho bản thân mình qua một năm, công việc đã bắt đầu vào guồng quay ổn định. Điều bận tậm tết này về quê lại là một câu hỏi đã quá cũ kỹ “bao giờ lấy chồng”. Cuộc sống độc thân đã trở nên quá đỗi quen thuộc, từng ngày trôi qua chẳng chút bận lòng. Thế mà tết đến lại bất giác sợ sệt những câu hỏi như vậy. Đôi khi mệt mỏi giữa cuộc sống bộn bề, cũng cần lắm một bờ vai để tựa vào. Đôi lần khó khăn cũng cần lắm một người bạn đồng hành để tâm sự.

Thế nhưng, trải qua đổ vỡ khiến con người ta cảm thấy e dè, sợ sệt để bắt đầu một mối quan hệ mới. Vậy nên, dẫu có đôi lần vấp ngã tự mình có thể đứng dậy được thì cũng chẳng sao. Tự nhủ bản thân cứ sống và làm việc như bản thân mong muốn và đam mê, thế là đủ. Nhưng, điều bận lòng giờ đây là không phải ở chính bản thân mình, mà là gia đình. Biết rằng ba mẹ đang trông ngóng từng ngày con cái được yên bề, đã bao lần ba mẹ hỏi đến việc lập gia đình nhưng chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Năm nay lại phụ lòng ba mẹ. Biết sao bây giờ khi mà cái duyên cái phận chẳng thể nào gượng ép được.

Một buổi chiều tan làm, con phố vốn dĩ đông đúc lại càng tấp nập bởi không khí rộn ràng khi mùa xuân đang cận kề. Không khí tươi vui tràn ngập khắp mọi nẻo đường ấy lại nhắn nhủ ta suy nghĩ tích cực và lạc quan hơn. Bỏ lại đằng sau những lo âu và phiền muộn của năm cũ. Khoác lên tinh thần tươi tắn để chào đón một mùa xuân mới và một cái tết ấm no.

Thời gian vốn dĩ chẳng chờ đợi bất kỳ một ai, hãy cứ sống trọn vẹn để mỗi mùa xuân qua đi ta không hề hối tiếc bất kỳ điều gì cả và mỗi cái tết đúng nghĩa “tết đoàn viên”!

© Gio22102507 – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ngày cuối năm, chúng ta vẫn tự hỏi mình đã làm được gì?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top