Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta yêu nhau xong rồi

2022-02-06 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Vẫn là tháng mười, vẫn mùi hương hoa sữa phảng phất trong gió, vẫn những con đường quen thuộc mình từng đi qua, vẫn những hàng quán quen thuộc đầu giờ chiều. Tất cả vẫn ở đó, nhưng chẳng còn chúng ta nữa. Và có lẽ, ta yêu nhau xong rồi. Buông thôi.

***

“Tháng Mười ôm cả mùa thu trọn vẹn

Man mác buồn mà chẳng biết đi đâu

Hay tôi thử gửi em một lời hẹn

Mình sẽ đến và yêu như tình đầu”.

Vẫn là tháng mười, như một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại theo quy luật tự nhiên của nó. Vẫn là cái nắng vàng hoe ấm áp giữa tiết trời trong lành của thu sang. Vẫn là thoang thoảng hương hoa sữa phảng phất trong gió. Vẫn là một chuyện tình vĩnh viễn là hồi kết.

Bánh răng của định mệnh dường như đã nghiền nát sợi dây duyên phận của chúng ta đến đoạn cuối cùng rồi. Đây hình như là lần đầu tiên em viết về anh bằng những câu từ hoa lệ như thế này, mà có lẽ, cũng là lần cuối cùng em dùng toàn bộ tình yêu và tín ngưỡng của em để viết về anh, về câu chuyện của chúng ta như một quyển nhật ký ghi lại một đoạn hồi ức xinh đẹp đã phủ lên cái màu vàng của hoài niệm. Nhưng quyển nhật ký này, duy nhất chỉ có một trang thôi.

neu-met-thi-dung-lai-mot-chut-ha-co-gi-phai-buong-tay-nhau

Cho phép em được yếu đuối một chút nhé, thứ lỗi cho em khi phải gợi về những câu chuyện đã cũ mà đáng ra trong hoàn cảnh này chúng ta không nên nhớ. Nhưng nó là những ký ức mà em chẳng bao giờ muốn quên, cũng không bao giờ dám nhớ đến. Chắc anh đã sớm đem những câu chuyện này dẹp gọn vào chiếc hộp tên là hồi ức rồi nhỉ, em thì không giỏi được như thế.

Em vẫn nhớ mùa thu ngày đó, có một buổi sáng anh đưa em đến trường, bởi vì em nói miền Nam chẳng có hoa sữa, cũng chẳng từng nghe qua mùi hương của nó thế nào, vậy là anh tạc thẳng qua con đường gần đó, chỉ để em ngửi thử loại mùi hương mà trước giờ vẫn chưa được thử qua.

Lại nhớ những buổi sáng anh sang đón em, đi từ Bình Đông sang tận Duy Tân chỉ để đón em đi học. Tan học lại cùng nhau lang thang năm bảy con phố, cả ngày dạo qua dạo lại từng quán cà phê ở bờ kè cầu Công Lý tận tối mịt mới về. Em có thói quen dậy trễ, cái con nhóc ưa ngáy ngủ vậy mà tối nào cũng thức thật muộn rồi sáng bắt người ta đánh thức, xong lại còn lười biếng phè ra ngủ tiếp vì ngủ không đủ. Ngày nào cũng đợi em rất lâu, nhưng lại chưa bao giờ than phiền tiếng nào.

Lần đầu tiên anh tự tay nấu ăn cho em, thật sự rất tuyệt, chính là kiểu anh chẳng giỏi lắm chuyện nội trợ, lại chịu khó nấu cho em một bữa. Đó là lần đầu tiên em nghiêm túc cảm nhận sự chân thành của anh. Lần đầu tiên anh đưa em đi trung tâm thương mại mua một đống quà vặt, tối đó còn mang về nhà chụp lại toàn bộ gửi cho em “Sáng mai ăn cái nào cô hai, tôi mang theo”. Tự nhiên lại thấy anh đáng yêu cực, thật ấy, chính là kiểu siêu cấp đáng yêu.

Nhớ từng hành động nhỏ nhất của anh cho em. Nhắc em ngồi xe cẩn thận. Đừng để bị lạnh. Đừng uống nước đá buổi tối. Nhớ đánh răng. Nhớ ăn sáng. Cẩn thận xe cộ. Và cả tá chuyện khác. Nhớ rõ từng buổi học, từng bữa cơm cùng nhau, từng con phố chúng ta cùng đồng hành. 

valentine-2017

Mọi thứ cứ như một cuốn phim tua chậm vậy, hiện lên rõ mồn một, hệt như chính bản thân em vẫn đang còn sống mãi trong từng khoảnh khắc ngày đó. Đã từng tự cười một mình, cảm thấy ngày đó sao mà hạnh phúc thế, sao mà vui vẻ thế, vô tư và tự do, không có ràng buộc, không có lo sợ. Cười rồi lại tự khóc.

Đây là lần đầu tiên em yêu ai đó như thể bản thân em muốn chết luôn trong thứ tình yêu này. Nó như một cổ tù đày, không có sự trói buộc nào, sự trói buộc duy nhất chính là tình yêu. Tự nhìn bản thân thay đổi trong suốt một năm qua, biết cách nghĩ cho người khác, biết cách yêu một ai đó, biết cách trân trọng một ai đó. Cuối cùng lại phải học cách buông người đó.

Đã có lúc em nghĩ, giá như ngày đó em không vội vàng như thế, có khi em có thể giữ lại bên mình một người bạn tốt, ít ra nó sẽ không phải gượng gạo và giày xéo nhau như bây giờ. Có lẽ ngày từ những phút đầu tiên của câu chuyện này, em đã sai, sai hoàn toàn. Nhưng em không hối hận, vốn dĩ đời người không có hai từ giá như. Chính bản thân anh và cả em trong mối quan hệ này đều đã yêu một cách đúng nghĩa, dường như cũng chẳng còn gì để tiếc nuối nữa.

Có lẽ thứ mạnh mẽ nhất trên đời này không phải tình yêu đâu. Mà là lòng người, lòng người đã muốn buông bỏ thì dù có trăm phương ngàn kế cũng không cách nào giữ nổi. Và con người thì chẳng bao giờ có năng lực xoay chuyển mệnh trời, cãi không được, thuận theo cũng không xong.

nguoi-den-nguoi-di

Có những người, tài thật, chia tay rồi vẫn có thể quay về vạch xuất làm một người bạn, họ buông bỏ suông sẻ và nhẹ nhàng thế nhỉ. Chẳng bù cho chúng ta, ngay cả một tiếng “bạn” cũng gọi không nổi. Người ta nói trả tự do cho người mà bạn yêu là cách bạn yêu họ lần cuối cùng, nói thì dễ lắm, nhưng đã làm được đâu. Hóa ra rồi cũng có lúc bản thân phải vật vã với những cái cớ và sự dày vò của tình yêu.

Vẫn là tháng mười, vẫn mùi hương hoa sữa phảng phất trong gió, vẫn những con đường quen thuộc mình từng đi qua, vẫn những hàng quán quen thuộc đầu giờ chiều. Tất cả vẫn ở đó, nhưng chẳng còn chúng ta nữa. Và có lẽ, ta yêu nhau xong rồi. Buông thôi.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Đừng bận tâm đến người cũ của người yêu | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

back to top