Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, chỉ là không cùng nhau thôi

2015-07-01 01:05

Tác giả:


blogradio.vn - Quên nhau thôi anh nhỉ? Khi tình yêu qua đi “chúng ta ai rồi cũng sẽ hạnh phúc chỉ là không cùng mà nhau thôi”.

***

Phải chăng em đã quên, quên được tất cả những gì mình gọi là kỷ niệm, không một chút nhung nhớ nữa rồi. Thế mà đã có lúc em tưởng chừng như không thể sống khi thiếu anh, không có ai có thể thay thế anh trong trái tim em.

Điều đó đúng, đúng là không ai có thế thay thế anh trong trái tim em trái tim ta vốn có nhiều ngăn cơ mà, nên em chỉ dành cho anh một chỗ nho nhỏ trong trái tim em thôi. Bởi, em không thể sống mãi với quá khứ và hoài niệm, em không thể làm gì với những điều đó, những điều đó chỉ khiến em trở nên yếu đuối hơn mà thôi.

Mà em thì không muốn mình yếu đuối như thế, có lẽ em đã quên anh chăng. Có lẽ thế, em cũng không chắc nữa, nhưng hiện tại bây giờ thì đúng như vậy. Em từng khóc, từng đau khổ, từng dằn vặt bản thân...nhưng rồi tất cả cũng là mơ thôi phải không anh? Em biết, bản thân anh cũng vậy, anh đã quên em rồi và em cũng muốn anh làm vậy với em.

Giờ thì điều đó đã thành sự thật, điều mà em đã nghĩ anh không thể làm được. Nhưng cuộc sống là như vậy, chẳng ai có thể sống mãi với hoài niệm, bởi đã sống là phải bước tới, là phải bước đi chứ có ai dậm chân tại chỗ đâu anh.

hạnh phúc, chia đôi

Em đã quên anh, quên nhẹ nhàng như lần anh đến. Em chợt nhận ra một điều, cuộc sống này, có những điều tưởng chừng như không thể, nhưng bù lại là "không có gì là không làm được", chỉ cần ta cố gắng và biết chấp nhận điều đó như thế nào thôi.

Em biết mình đã quên anh khi em cảm nhận được rằng cuộc sống còn nhiều điều thú vị mà em nên khám phá, em đã quên mất điều đó khi một mình gặm nhấm nỗi đau trong tình yêu với anh. Cuộc sống rất tươi đẹp, tươi đẹp ngay cả khi đau khổ nhất, bởi cuộc sống kỳ diệu.

Cuối cùng tình yêu em dành cho anh cũng đã phai. Vết thương tự lành mà chẳng cần băng bó.

Cuối cùng em cũng có thể đi ngang qua anh như một người chưa từng quen biết, lòng tĩnh lặng không một chút chòng chành.

Cuối cùng em chẳng còn thấy lưu luyến, thiết tha khi nhớ về anh hay mỗi khi bắt gặp “màu áo xanh” ấy ở bất kì đâu.

Giờ thì anh cũng đã tìm được người khác, cô ấy sẽ là người vợ, người mẹ của những đứa con đáng yêu, xinh xắn với anh. Và chắc chắn cô ấy sẽ làm anh hạnh phúc với gia đình nhỏ bé mà anh đã lựa chọn.

Ngày mai, ngày cưới của anh, xe hoa lăn bánh anh đón cô ấy về với tổ ấm của hai người, em ở nơi đây giác lúc này không phải là đau, không phải là nuối tiếc, càng không phải là ân hận, mà là một sự bình thản nhẹ nhàng đến lạ.

Anh à, bây giờ em đã trưởng thành theo cái cách của những người độc thân đi qua nỗi đau. Có những nỗi buồn ta quẩn quanh trong ấy, có những kỉ niệm dù thiết tha đến vậy hay có những con người ta đắm say cách mấy, cũng phải đến ngày học cách buông tay. – Em đã học được cách buông tay.

Quên nhau thôi anh nhỉ? Khi tình yêu qua đi “chúng ta ai rồi cũng sẽ hạnh phúc chỉ là không cùng mà nhau thôi”. Xung quanh em vẫn có rất nhiều người quan tâm đến em và em cần quan tâm. Nếu thi thoảng em có hơi ghen tị khi thấy các cặp đôi thì biết đâu em sẽ cho phép mình nghĩ về kỷ niệm một chút,...những lúc em yếu lòng thì cũng vui và thú vị lắm. Vì vậy em không hề cô đơn đâu nhé! Thời gian giống như dòng sông không trở lại. Và món quà quý nhất của cuộc sống đôi khi là quá khứ và kỉ niệm.

© Pé Hạt Tiêu – blogradio.vn


Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet
         



Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.


yeublogradio



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

back to top