Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Cho những yêu thương ngược lối

2020-03-17 01:30

Tác giả: thùy linh


blogradio.vn - Bạn quan niệm thế nào về một tình yêu toàn vẹn, có bao giờ bạn tự hỏi đến khi nào thì nó sẽ đến bên mình chưa. Có lẽ trong những tháng ngày của tuổi trẻ còn bận chinh chiến với đống bài vở, những chuỗi ngày đi thực tập hay những ngày deadline đuổi tới tấp cùng những bộn bề của cuộc sống của cái tuổi trưởng thành khiến con người ta quên đi. Để rồi có những lúc bất chợt có những khoảng lặng ta mới để ý tới nó.

***

Anh - chàng trai sinh năm 94, ngoại hình tạm ổn. Hàng ngày tới văn phòng, anh chọn riêng cho mình bộ sơ mi trắng theo đúng chất “dân văn phòng”. Có lẽ chưa mấy khi thấy anh mang trong mình những bộ áo quần hay những phong cách khác. Anh bảo mặc thế nhìn cho chín chắn. Chắc cũng bởi vì thế mà nhìn anh tronng có vẻ “chững” hơn so với tuổi thực của mình. Từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, anh đã cố gắng chăm chỉ, tích cực tham gia các dự án mà mỗi khi có cơ hội tham gia để trau dồi thêm nhiều kiến thức khi học trên trường lớp.

Cho những yêu thương ngược lối

Anh là một “gã có ý chí cầu tiến”. Có lẽ đối với anh thì công việc dường như đứng vị trí số một sau gia đình. Cứ thế bằng đó năm trôi qua, sau khi tốt nghiệp anh nộp CV tại một công ty với đúng ngành mình học. Quả đúng không phụ bao công lao nỗ lực, sau mấy tháng làm việc anh đã được đề bạt lên vị trí trưởng phòng tại công ty trước bao ánh mắt ngưỡng mộ của đồng nghiệp và bạn bè. Cứ thế anh vùi đầu vào công việc và dường như chẳng đoái hoài tới những thứ khác xung quanh mình, cho tới một ngày khi anh gặp cô. Cô là một sinh viên năm cuối tới công ty anh với vai trò là một thực tập sinh.

Lần đầu khi hai người gặp nhau cũng không có nhiều ấn tượng gì. Trong một lần sau khi quen biết nhau được một thời gian cô mới bày tỏ rằng: lần đầu khi đến văn phòng cô để ý tới anh nhiều hơn người khác vì một  lẽ rằng anh không có gì để để ý tới: không đẹp trai, gương mặt lạnh lùng, từ khi bước vào văn phòng chỉ đăm đăm làm việc, lại còn rất nghiêm túc. Cũng vì bởi như thế mà có lẽ anh khiến cô quan tâm anh nhiều hơn.

Cho những yêu thương ngược lối

Trong quá trình làm việc cả hai đều thấy rằng cả cô và anh đều mang trong mình hình bóng của mẫu người lý tưởng mà bản thân đang theo đuổi trong đầu bấy lâu nay. Cứ thế cả anh và cô và những đồng nghiệp trong công ty đều thấy rõ tình cảm mà hai người dành cho nhau. Dường như chuyện tình cảm đó có thể phát triển hơn thành những thứ tốt đẹp nhưng không, sau sáu tháng bên nhau cô và anh cũng nhận ra rằng khoảng cách giữa hai người phải chăng quá lớn về địa vị: trong khi anh là một trưởng phòng với thành tích doanh số bán hàng quá tốt, luôn được đồng nghiệp tán khen, xung quanh anh có biết bao cô gái xinh đẹp và tài giỏi vây quanh, còn cô chỉ là cô gái còn chưa học xong, thành tích bán hàng cũng chỉ đạt hạng trung bình.

Trong khi cả hai đều nghĩ bản thân hiểu đối phương nhiều hơn mình trong quãng thời gian đó nhưng không cả hai đều có điểm chung là cứng đầu không chịu bày tỏ quan điểm với nhau. Giá như khi đó cô nói lên hết những suy tư của mình, còn anh có thể dành thời gian ngồi lắng nghe những suy tư ấy thì mọi chuyện sẽ khác hơn .Nhưng dường như khi con người ta không có quá nhiều điểm chung thì không còn có thể bên nhau lâu dài được.

Cho những yêu thương ngược lối

Để rồi cuối cùng cô quyết định rời đi. Sự rời đi trong im lặng, nó giống như cách mà khi mà hai người gặp nhau lần đầu, lặng lẽ, vô hình và xa xăm. Có một lời nguyền nào đó rằng khi con người ta chia tay ngày đó trời sẽ đổ mưa. Và hôm đó cũng tới với cô và anh - trời cũng đổ mưa như cái hôm mà anh chở cô về lần đầu tiên chỉ khác là những hạt mưa có vẻ nặng hạt hơn và giờ hai người tuy vẫn đi chung trên một con đường nhưng là ngược hướng nhau mà thôi.

Có lẽ rằng trong chuyện tình cảm không chỉ cần hiểu nhau mà còn cần đến sự chia sẻ và lắng nghe nhau nhiều hơn thì mối quan hệ đó mới có thể tiến xa hơn nữa. Và vào một ngày đó nếu như tình yêu thực sự đến bên bạn và cho bạn những cảm xúc lạ kì, cũng từ đó mà rời xa bạn như cái cách mà nó tới bên bạn như chàng trai hay cô gái trên thì đừng có buồn nhé vì cuộc sống này sẽ chẳng tươi đẹp nếu như  thiếu đi tiếng yêu và niềm tin cho nó mỗi ngày. Hãy cứ yêu và yêu hết mình nhé tuổi trẻ.

©Thùy Linh – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Buông bỏ những thứ không thuộc về mình

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

thùy linh

gia đình là nơi bắt đầu yêu thương và tình yêu không bao giờ kết thúc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nhảy việc hoàn hảo

Nhảy việc hoàn hảo

Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.

Ánh đèn cuối phố

Ánh đèn cuối phố

Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.

Sống khi còn có thể

Sống khi còn có thể

Điện thoại lại sáng lên: 23:57:41. Đồng hồ vẫn lạnh lùng trôi, nhưng Nam không còn thấy nó đáng sợ nữa. Thay vào đó, anh thấy mình đang sống từng khoảnh khắc bằng cả trái tim.

Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ

Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ

Ngôi nhà như chậm rãi già đi cùng năm tháng. Mái ngói nhuộm rêu xanh, bức tường tróc sơn loang lổ, cửa gỗ kẽo kẹt mỗi lần mở ra. Nhưng lạ thay, mỗi lần bước vào, tôi vẫn thấy ấm áp, như thể tất cả yêu thương năm xưa vẫn còn vẹn nguyên.

Thằng Gạo

Thằng Gạo

Từ nhỏ tôi vốn kiêu ngạo, quen được nuông chiều. Ấy vậy mà chẳng hiểu sao, dù có ghét Gạo đến thế nào, trong thâm tâm tôi vẫn thấy vui khi nghĩ đến việc có thêm một đứa em trai ngoan ngoãn, dễ bảo như nó.

Lời nguyện ước ngày xưa

Lời nguyện ước ngày xưa

Không biết anh còn giữ chiếc khăn đó không, nhưng cô biết anh không thể nào quên hai chiếc nhẫn lá dừa và quên đi lời nguyện ước, vì chính anh đã tự xếp nhẫn cũng chính anh nói lên lời nguyện ước chứ không phải cô. Rồi niềm tin đó đã nằm mãi trong tim cô vĩnh hằng theo ngày tháng, mà cũng chính anh đã làm tan vỡ đi rồi, và còn để lại trong cô một niềm đau khôn nguôi.

Bình an sau giông bão (Phần 2)

Bình an sau giông bão (Phần 2)

An tự hỏi: “Nếu mình đến gần anh ấy hơn, liệu có còn đường lui không? Liệu có một ngày, máu và bóng tối kia sẽ quấn lấy mình, cuốn trôi cả những gì mình đang có?”

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

"Lời nguyện cầu cho Katerina" là tiểu thuyết tâm lý viết về chủ đề Holocaust của nhà văn Séc Arnošt Lustig. Tác phẩm được đánh giá “mang sức nặng tinh thần vượt thời gian”.

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

back to top