Chị tôi
2021-04-17 01:15
Tác giả:
Như Mây (Lê Ngọc Hưng)
Ngày trời mưa trên phố
Chị tôi đứng lặng nhìn
Anh hẹn mùa lá đổ
Tới đón chị về dinh.
Nhiều năm dài đằng đẵng
Triền đê chiều lặng thinh
Anh chẳng còn về nữa
Lòng chị cũng im lìm.
Tôi nhớ ngày bão nổi
Chị tôi gục dưới trời
Chuyến xe đầy bão táp
Mang anh đi xa rồi.
Tuổi xuân chị phơi phới
Bỗng dừng lại giữa đời
Trái tim tan thành nước
Như cánh lục bình trôi.
Hôm nay có người tới
Mang trên tay hoa hồng
Họ mời vui duyên mới
Chị chỉ cười mông lung.
Chị tôi vẫn chờ trông
Người về từ ký ức
Bao xuân thì thổn thức
Lúa non vẫn trổ đòng.
Thế rồi gió mùa đông
Về bên thềm mái lá
Mẹ tôi ho nhiều quá
Chuối chín đặng đến ngày.
Người ấy vẫn đến đây
Chăm mẹ và bên chị
Gió mùa cay nghiệt thế
Lay mẹ rụng đi rồi.
Chỉ vài lời nhắn nhủ
"Mẹ muốn con thành đôi"
Chị tôi nấc nghẹn lời
Sông quê chiều nứt toác.
Sau này chị vẫn nhắc
Đừng kể thêm chuyện gì
Nếu anh có đi về
Đừng kể chị đi mất.
Đừng nói cho anh biết
Chị lấy chồng phố trên
Nếu anh có về thêm
Hãy đóng chặt cửa sổ.
Cây vào độ thay lá
Biết bao mùa rụng rơi
Chị tôi lại tất bật
Quẩn quanh giữa dòng đời.
Xuân, hạ rồi đông giá
Đêm qua chị đi rồi
Chị bảo anh hẹn chị
Trên triền đê về trời.
© Như Mây (Lê Ngọc Hưng) - blogradio.vn
Xem thêm: Hạnh phúc bắt nguồn từ những điều nhỏ nhất l Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những ngày mưa ấy
Từng hạt rơi tí tách Chẳng giống như năm ấy Giờ tan học, cậu cùng tôi Vui đùa dưới cơn mưa?

Ước về tuổi thơ
Ba mẹ nghèo rám nắng hết làn da Tuổi thơ tôi là các buổi la cà Nào đồng rộng, bến phà, qua rừng rú

Một thoáng đầu thu
Cái cảm giác đấy tôi không bao giờ quên được, nó thực sự đã lưu giấu trong trí óc, thâm tâm tôi. Thiết nghĩ, chắc hẳn mùa thu là mùa đẹp nhất, mang lại cảm giác yên bình nhất khi trải qua những ngày tháng đầu mà tôi bước chân ra ngoài đời và trải nghiệm.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 4)
Em khổ sở, em đau đớn, người ngoài biết, cả thiên hạ biết, duy chỉ có người ngày ngày nói yêu em là không hề biết điều gì, em thà nhờ tới một người ngoài còn hơn là anh. Anh đối với em không đáng đến mức, em không muốn liên quan bất kì điều gì đến anh.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)
Trái tim anh chỉ thuộc về Hà Lam, một khi cô bước ra rồi anh sẽ đóng chặt trái tim cất nó vào nơi lạnh giá nhất, không ai có thể khiến trái tim anh rung động một lần nữa.

Chặng đường tôi lớn
Tôi bây giờ không được tính là yêu đời, nhưng tôi cũng biết thế nào là hạnh phúc. Thay vì mơ mộng trở thành nhà văn như 5 năm trước, tôi của hiện tại mơ ước được sống lặng lẽ với công việc nhân viên văn phòng bình thường

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành
Một tình yêu đẹp trong đời tôi với một người hoàn hảo. Có lẽ chính sự hoàn hảo của anh ấy đã chia cắt chúng tôi nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh và những điều đẹp đẽ nhất. Tôi vẫn yêu anh và chờ anh đến ngày hai người có thể nắm tay đi hết cuộc đời.

An nhiên bạn nhé
Rực rỡ khắp nơi nơi Cứ an nhiên bạn nhé Tĩnh tâm tự đáy lòng Hoa bình an sẽ nở Một mai này, biết không?

Tấm lòng người chiến binh
Tấm lòng người cựu chiến binh Sắt son chung thủy nặng tình nước non Mấy mươi năm chí không mòn Gian nan thử thách vẫn còn hôm nay.

Về hang Pác Bó
Cột mốc biên cương nơi Bác hôn đất mẹ Sau bao năm hải ngoại nước ngoài Bàn đá, sàn nằm nơi Người tĩnh tại Giản dị đơn sơ vĩ đại làm sao.