Chỉ hôm nay nữa em khóc vì anh
2017-12-25 01:29
Tác giả:
Cảm ơn anh vì tất cả, cảm ơn cuộc sống đã cho em gặp anh, đó gọi là định mệnh, là duyên anh ạ. Tất cả mọi thứ có thể anh không bao giờ nhớ nhưng em sẽ thay anh nhớ tất cả, và cũng là người quên đi tất cả khi ngày mai em không còn anh nữa.
Anh biết không? Lần đầu tiên em gặp anh là một ngày rất tình cờ trong những lần em tham gia tình nguyện trước khi em bước vào tuổi 20. Em đã từng gặp rất nhiều người nhưng chưa bao giờ có một người nào để lại cho em nhiều ấn tượng ngay từ giây phút đầu như anh thế. Sự lạnh lùng ít nói và rất chững chạc người lớn. Chính vì những điều ấy mà em thấy quý anh vô cùng.
Người con trai đầu tiên em mong đợi được gặp và được ôm anh từ phía sau, người con trai duy nhất em muốn cùng họ đi qua tất cả những con đường mà em đi qua. Người con trai đã làm em khóc em buồn và lo lắng như chính người thân của mình trong suốt quãng thanh xuân của mình. Nhưng cũng có sao đâu anh nhỉ, mình chỉ là người lạ thôi hai người lạ gặp nhau giữa vạn người bước qua đời nhau.
Thời gian trôi qua thật nhanh anh ạ, mới đó mà sắp 3 năm rồi đấy. Đó là thời gian nhiều kỉ niệm và thú vị khi em ở bên cạnh anh. Em trẻ con hay nói, hay cười, hay buồn và đôi khi vô tâm với mọi thứ đang diễn ra xung quanh. Có thể Hà Nội sẽ có những con đường không bao giờ em đi qua nữa, có những nơi em không bao giờ đến nữa, tại nơi đó đã có những nụ cười và yêu thương, em muốn yêu thương đó luôn tồn tại và đẹp mãi theo thời gian.
Em cảm ơn anh về những gì anh đã dành cho em bởi em biết đó chính là những tình cảm chân thành và thật tâm từ một người con trai.
Cảm ơn anh đã lắng nghe đã an ủi đã cùng em đi qua tất cả những nỗi buồn, cô đơn và những lần em vấp ngã ngoài kia.
Cảm ơn anh đã cạnh bên lắng nghe mỗi lần em buồn hay khóc.
Nhưng chỉ còn hôm nay thôi em sẽ khóc vì anh. Chàng trai thương nhớ, em xin trả lại anh tất cả mọi thứ, trả lại anh yêu thương em đã từng dành cho anh, trả lại anh nụ cười của em, trả lại anh những cái ôm nhẹ nhàng, những ngày thức thâu đêm nói chuyện nhắn tin, trả lại cho anh cả những quan tâm mà anh đã dành tặng, trả anh những gì anh đã gửi cho em.
Anh ơi, yêu là gì? Em không biết và cũng không thể hiểu được vì có lẽ em quá dại khờ. Nhưng em sẽ nhớ mãi về tuổi trẻ đã từng hết lòng vì một người, đã sẵn sàng cho phép mình yếu đuối và dễ dàng thỏa hiệp với bản thân vì quá yêu họ.
Dù chẳng thể mãi mãi bên nhau, nhưng em vẫn luôn tin và ủng hộ anh. Sẽ có một người con gái tốt hơn em yêu anh.
Cảm ơn anh vì mọi thứ và cũng xin lỗi anh vì nhiều điều, hi vọng sẽ luôn nhìn thấy anh cười một nụ cười hạnh phúc như em đã từng thấy.
© Hà Bích Hảo – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn
Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.
Chờ người em thương
Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã
Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.
Tương tư
Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời
Bình minh trên phố
Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.
Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác
Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.
Hồi tưởng về tuổi thơ tôi
Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.
Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép
Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.
Ba ơi ba đâu rồi?
Ba mẹ của anh chị tin anh chị đấy, rất mực vững chãi nữa đấy nhưng thời hạn để thực hiện lời hứa của anh chị là bao lâu vậy? Là một năm? Là năm năm? Hay cả cuộc đời để tranh giành những thứ của cải vật chất phù hoa kia...
Hối tiếc
Giọt lệ rơi trên má, ướt nhòe gương mặt, Nỗi niềm hối tiếc, đắng cay chẳng vơi. Thời gian trôi qua, như giấc mộng xa vời, Để lại bao tiếc nuối, trong lòng bồi hồi.