Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn vì đã cho tôi những phút giây ấm áp

2022-01-17 01:25

Tác giả: Gia Vy


blogradio.vn - Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.

***

Những cơn mưa đầu mùa đã bắt đầu len lỏi xuyên qua những tán lá cùng với những giọt sương se se lạnh của ngọn gió đông đầu mùa. Những bước chân chậm rãi của tôi và anh bạn thân ven hồ Điều Hòa trong buổi chiều cuối tuần giá lạnh. 

Chợt, một chiếc lá từ đâu rơi xuống dưới chân tôi một cách chậm chạp, tôi bỗng dừng lại nhặt nó lên, nâng niu nhẹ nhàng và quay sang anh bạn đi bên cạnh tôi rồi hỏi “Cuộc đời của những chiếc lá này ngắn ngủi đến vậy ư?’’ Anh bạn cười cốc đầu tôi vừa đi vừa nói “Đó không hẳn là sự kết thúc mà đó là sự bắt đầu cho một cuộc tái sinh mới, một linh hồn mới mà thôi”. Tôi chợt khẽ cười, không nói gì và cứ thế bước đi về phía anh bạn ấy.

Thời tiết bắt đầu lạnh dần, màn đêm buông xuống không khí càng lạnh hơn. Ngồi trong quán cà phê nhỏ cùng với tách cà phê ấm đang bốc hơi. Chúng tôi cùng ngồi tâm sự và hòa vào không khí về đêm của những ngày cuối năm lạnh lẽo này. Những cơn mưa chợt đến rồi đi lúc nào cũng để lại cái giá lạnh về đêm. 

Ngồi suy nghĩ vu vơ, bỗng một hồi lâu chợt một câu hỏi thoáng qua trong đầu tôi “Vậy là sắp hết một năm nữa rồi, mình đã làm được những gì chưa nhỉ?’’ Tuy biết là sẽ không có câu trả lời nào ngay lập tức cả nhưng tôi vẫn cố hỏi.

nguoi-den-nguoi-di

Tháng 12 đã là tháng cuối cùng của năm, là sự chấm hết cho một hành trình của bản thân trong năm nay để vượn lên cho những năm sau, năm sau nữa. Bản thân tôi cũng thế, giọt mồ hôi rơi trên những dự định lớn lao, giấc ngủ vội đánh đổi cho một tương lai tươi sáng. 

Ngày cuối cùng của năm nhìn đâu cũng thấy sự buồn bã hòa với dòng người tấp nập. Phải chăng sự tấp nập ấy là do mọi người đang tất bật hối hả chuẩn bị cho những ngày cuối năm hay cái tấp nập ấy là để chạy thật nhanh tránh những cơn mưa cuối mùa? Đang bước đi thong thả nhẹ nhàng bỗng từ trên trời từng hạt mưa đang rơi từ từ xuống và rồi mưa mỗi lúc một lớn hơn, tôi chạy thật nhanh nép vào một tiệm bánh nhỏ ven đường, mùi thơm của những chiếc bánh cứ quanh quẩn bên mũi tôi. 

Những giọt mưa mang theo hơi sương gió lạnh thấm xuyên qua những lớp áo len của tôi lạnh thấu người. Nhìn khung cảnh mà cảm xúc của tôi vui buồn đan xen nhau. Vui vì cái cảm giác chạy trốn khỏi những cơn mưa làm tôi bỗng chốc trở về thuở bé, vừa ngắm mưa cùng với bản nhạc quen thuộc mà tôi yêu thích của chiếc radio phát ra từ trong tiệm bánh ấy. Vui vì sắp hết một năm với biết bao niềm vui nỗi buồn. Nhưng, có lẽ với tôi nỗi buồn lại chiếm nhiều hơn bởi lẽ không chỉ tôi mà tất cả chúng ta đều phải gánh chịu những nỗi mất mát của đại dịch Covid, sự mất mát quá lớn của người thân gia đình, bạn bè và kể cả những người mà chúng ta yêu thương nhất. 

Nỗi lo lắng bồn chồn buồn bã trong tôi một lớn dần. Với một cô bé 17 tuổi như tôi vẫn chưa làm được gì cho bản thân, cho bố mẹ và kể cả mọi người xung quanh. Tôi còn nhớ rõ vào tháng 1 – tháng của sự bắt đầu, tháng đầu tiên của năm mới, những dòng nhật kí với những mục tiêu mà tôi đã phải cặm cụi nắn nót viết chúng để cố gắng, để thực hiện cùng với những người bạn thân của mình, nhưng giờ đây có lẽ quá xa vời với tôi.

ban-dang-song-de-lam-gi-7

Mọi suy nghĩ, niềm tin của một cô bé luôn nhạy cảm hay mơ mộng như tôi đều trở nên vô nghĩa, trong phút chốc đã biến thành ký ức. Nhưng có lẽ không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều đã trì hoãn mọi thứ như công việc, những cuộc vui chơi, những lời hứa hẹn và tất cả mọi thứ.

Tháng 12 trôi qua sao nhanh quá, mới đây một năm nữa lại trôi qua. Tôi an ủi bản thân bằng suy nghĩ mơ hồ “Thôi thì năm nay làm nháp, năm sau mình sẽ cố gắng hơn thế nữa’’. Và rồi khép lại một năm vụn nhạt ấy. Nhưng tôi vẫn muốn gửi lời cảm ơn tháng 12. 

Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.

© Gia Vy - blogradio.vn

Xem thêm: Mình đang sống hay chỉ đang tồn tại? | Radio Tâm sự

Gia Vy

Luôn mang đến cho mọi người những tản văn hay nhất, cảm xúc nhất, phù hợp với tuổi trẻ nhiệt háo hức của chúng ta...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top