Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn vì đã cho tôi những phút giây ấm áp

2022-01-17 01:25

Tác giả: Gia Vy


blogradio.vn - Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.

***

Những cơn mưa đầu mùa đã bắt đầu len lỏi xuyên qua những tán lá cùng với những giọt sương se se lạnh của ngọn gió đông đầu mùa. Những bước chân chậm rãi của tôi và anh bạn thân ven hồ Điều Hòa trong buổi chiều cuối tuần giá lạnh. 

Chợt, một chiếc lá từ đâu rơi xuống dưới chân tôi một cách chậm chạp, tôi bỗng dừng lại nhặt nó lên, nâng niu nhẹ nhàng và quay sang anh bạn đi bên cạnh tôi rồi hỏi “Cuộc đời của những chiếc lá này ngắn ngủi đến vậy ư?’’ Anh bạn cười cốc đầu tôi vừa đi vừa nói “Đó không hẳn là sự kết thúc mà đó là sự bắt đầu cho một cuộc tái sinh mới, một linh hồn mới mà thôi”. Tôi chợt khẽ cười, không nói gì và cứ thế bước đi về phía anh bạn ấy.

Thời tiết bắt đầu lạnh dần, màn đêm buông xuống không khí càng lạnh hơn. Ngồi trong quán cà phê nhỏ cùng với tách cà phê ấm đang bốc hơi. Chúng tôi cùng ngồi tâm sự và hòa vào không khí về đêm của những ngày cuối năm lạnh lẽo này. Những cơn mưa chợt đến rồi đi lúc nào cũng để lại cái giá lạnh về đêm. 

Ngồi suy nghĩ vu vơ, bỗng một hồi lâu chợt một câu hỏi thoáng qua trong đầu tôi “Vậy là sắp hết một năm nữa rồi, mình đã làm được những gì chưa nhỉ?’’ Tuy biết là sẽ không có câu trả lời nào ngay lập tức cả nhưng tôi vẫn cố hỏi.

nguoi-den-nguoi-di

Tháng 12 đã là tháng cuối cùng của năm, là sự chấm hết cho một hành trình của bản thân trong năm nay để vượn lên cho những năm sau, năm sau nữa. Bản thân tôi cũng thế, giọt mồ hôi rơi trên những dự định lớn lao, giấc ngủ vội đánh đổi cho một tương lai tươi sáng. 

Ngày cuối cùng của năm nhìn đâu cũng thấy sự buồn bã hòa với dòng người tấp nập. Phải chăng sự tấp nập ấy là do mọi người đang tất bật hối hả chuẩn bị cho những ngày cuối năm hay cái tấp nập ấy là để chạy thật nhanh tránh những cơn mưa cuối mùa? Đang bước đi thong thả nhẹ nhàng bỗng từ trên trời từng hạt mưa đang rơi từ từ xuống và rồi mưa mỗi lúc một lớn hơn, tôi chạy thật nhanh nép vào một tiệm bánh nhỏ ven đường, mùi thơm của những chiếc bánh cứ quanh quẩn bên mũi tôi. 

Những giọt mưa mang theo hơi sương gió lạnh thấm xuyên qua những lớp áo len của tôi lạnh thấu người. Nhìn khung cảnh mà cảm xúc của tôi vui buồn đan xen nhau. Vui vì cái cảm giác chạy trốn khỏi những cơn mưa làm tôi bỗng chốc trở về thuở bé, vừa ngắm mưa cùng với bản nhạc quen thuộc mà tôi yêu thích của chiếc radio phát ra từ trong tiệm bánh ấy. Vui vì sắp hết một năm với biết bao niềm vui nỗi buồn. Nhưng, có lẽ với tôi nỗi buồn lại chiếm nhiều hơn bởi lẽ không chỉ tôi mà tất cả chúng ta đều phải gánh chịu những nỗi mất mát của đại dịch Covid, sự mất mát quá lớn của người thân gia đình, bạn bè và kể cả những người mà chúng ta yêu thương nhất. 

Nỗi lo lắng bồn chồn buồn bã trong tôi một lớn dần. Với một cô bé 17 tuổi như tôi vẫn chưa làm được gì cho bản thân, cho bố mẹ và kể cả mọi người xung quanh. Tôi còn nhớ rõ vào tháng 1 – tháng của sự bắt đầu, tháng đầu tiên của năm mới, những dòng nhật kí với những mục tiêu mà tôi đã phải cặm cụi nắn nót viết chúng để cố gắng, để thực hiện cùng với những người bạn thân của mình, nhưng giờ đây có lẽ quá xa vời với tôi.

ban-dang-song-de-lam-gi-7

Mọi suy nghĩ, niềm tin của một cô bé luôn nhạy cảm hay mơ mộng như tôi đều trở nên vô nghĩa, trong phút chốc đã biến thành ký ức. Nhưng có lẽ không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều đã trì hoãn mọi thứ như công việc, những cuộc vui chơi, những lời hứa hẹn và tất cả mọi thứ.

Tháng 12 trôi qua sao nhanh quá, mới đây một năm nữa lại trôi qua. Tôi an ủi bản thân bằng suy nghĩ mơ hồ “Thôi thì năm nay làm nháp, năm sau mình sẽ cố gắng hơn thế nữa’’. Và rồi khép lại một năm vụn nhạt ấy. Nhưng tôi vẫn muốn gửi lời cảm ơn tháng 12. 

Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.

© Gia Vy - blogradio.vn

Xem thêm: Mình đang sống hay chỉ đang tồn tại? | Radio Tâm sự

Gia Vy

Luôn mang đến cho mọi người những tản văn hay nhất, cảm xúc nhất, phù hợp với tuổi trẻ nhiệt háo hức của chúng ta...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top