Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

2016-10-30 01:16

Tác giả:


blogradio.vn - “Hãy ra khỏi nơi này! Em sẽ kéo chị ra khỏi nơi chị đang ẩn nấp này!” Với cá tính ấy, đã nói là sẽ làm và sẽ làm đến cùng, em mạnh mẽ hơn nhiều cô gái khác tôi từng biết. Em nghĩ nhiều cách đưa tôi ra khỏi “cái mai rùa” của mình.

***

Em trong mắt tôi là một cô gái trắng trong như những đóa hoa cải Mộc Châu vào mùa. Em là một cô gái ngoài đôi mươi có cái tâm trong sáng, một tấm lòng nhân hậu luôn muốn giúp đỡ người khác. Nụ cười em rất tươi. Đó là nụ cười thật bởi những nếp nhăn trên gương mặt em và đôi mắt long lanh chất chứa những yêu thương. Hồi ấy, tôi như kẻ “lạc giữa ngã ba đường”, chẳng biết đi về đâu và, em đã tới một cách hồn nhiên nhất vốn có.

Những ngày ấy thực sự là quãng thời gian tồi tệ trong cuộc đời tôi. Hồi ấy, tôi may mắn được tiếp xúc với nền giáo dục tiên tiến nên tôi luôn ao ước được tiếp tục học lên cao trong môi trường ấy và tôi nghĩ tôi sẽ làm được vì tôi là người may mắn. Đấy là ước mơ của tôi. Song để thực hiện nó, tôi phải “vượt đại dương” theo đúng nghĩa của cụm từ đó. Nghĩa là tôi sẽ rời châu Á và đi về phía tây để theo đuổi sự học. Nghĩa là tôi sẽ phải có nhiều tiền hoặc phải có học bổng, và để có học bổng cũng cần phải có tiền. Điều này vượt quá khả năng của gia đình tôi. Vậy thì tôi sẽ cần một công việc có lương bổng tốt đủ để cho phép tôi làm điều tôi muốn. Tôi khi đó vừa tốt nghiệp ra trường, lại vừa từ chối công việc của một viên chức xong. Tôi tay trắng hoàn toàn nhưng ước mơ. Chính vì vậy, tôi tự đặt mình vào tình cảnh khó khăn. Càng khó khăn hơn khi tôi nộp hồ sơ xin việc ở đâu cũng bị từ chối.

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

Thời gian trôi nhanh. Thấm thoát đã hơn hai năm ra trường mà tôi chẳng làm được gì, lại còn ngập chìm trong các đống việc nhà không tên tuổi. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt khác. Bao câu nói chua cay đem đến cho tôi bao nỗi kinh hoàng. Bạn bè xa lánh. Người thân nhìn tôi mà ngậm ngùi. Tôi không thiết lập được bất kỳ mối quan hệ xã hội mới nào. Tôi gần như rơi vào trạng thái bị cô lập giữa cộng đồng người từng gắn bó với mình. Tôi ngỡ ngàng đến hoang mang. Không biết làm sao để đưa mình ra khỏi tình cảnh hiện tại, tôi lo lắng đến trầm cảm và tôi rơi vào bế tắc thực sự.

Rồi một ngày em tìm tôi. Em đã khóc khi thấy tôi. Nước mắt chảy dài trên gò má. Em chỉ khóc duy nhất một lần. Nước mắt chẳng giải quyết được gì, em tự nhủ. Gạt nhanh những dòng lệ, em bảo tôi : “Hãy ra khỏi nơi này! Em sẽ kéo chị ra khỏi nơi chị đang ẩn nấp này!” Với cá tính ấy, đã nói là sẽ làm và sẽ làm đến cùng, em mạnh mẽ hơn nhiều cô gái khác tôi từng biết. Em nghĩ nhiều cách đưa tôi ra khỏi “cái mai rùa” của mình. Thoạt đầu, đó là các cuộc dạo chơi. Em đưa tôi đến nhiều nơi em nghĩ là cần thiết, gặp những ai em cho rằng tôi sẽ học hỏi được gì đó từ họ, hoặc ít nhất là thay đổi tư duy của mình. Sau đấy, em lên một danh sách dài các công ty, tổ chức đang có nhu cầu tuyển dụng để tôi tham gia ứng tuyển. Mỗi lần tìm được cái gì hay là em chạy xe thẳng đến nhà tôi, gọi tôi í ới, lời lẽ khẳng khái khuyên nhủ tôi. Trông em như đang “lên lớp” tôi vậy. Song, tôi hiểu em trông đợi gì nơi tôi. Thế là, tôi lại cùng em phân tích, cùng thực hiện rồi cùng nhận thất bại. Tôi lại tự an ủi mình, an ủi em rằng “may mắn chưa đến”. Em buồn lắm, không nói gì. Đôi mi em trập xuống. Đôi mắt em đượm sương. Bước chân nghe nặng trĩu…

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

Chợt một ngày em nhìn thẳng vào mắt tôi. “Hãy “săn” học bỗng! Đó cũng là ước mơ của em!” Nói là làm bất chấp tôi có ý ca ý kiến. Phải nói em rất giỏi trong tìm kiếm thông tin. Nhiều tập tài liệu hay cứ được in ra đều đặn gửi tới tôi. Tôi học. Tôi ôn thi. Hãy nhớ rằng để nộp hồ sơ xin học bổng nước ngoài, bạn phải thi vài chứng chỉ quốc tế ví như ngoại ngữ, v..v… Em hỗ trợ đắc lực cho tôi, kể cả lệ phí thi cử. Chúng tôi cũng đi “săn” và rồi chúng tôi cũng thất bại. Lần này, em buồn dữ lắm, chẳng muốn đến tìm tôi. Làm sao em có thể không buồn được chứ sau bao mong muốn tốt đẹp cho tôi! Thế đấy, tôi không đi học, cũng không đi làm và có một người buồn quá đến nỗi lánh mặt tôi. Em biết không, trong khoảng thời gian ấy, tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi quyết định sang đây, trong khu phố này, nhận công việc đơn giản này nhưng được tiếp xúc với nhiều người, những người được thừa hưởng nền giáo dục mà tôi hằng mơ ước, được họ kể cho nghe, dạy những bài học quý giá mà không sách nào ghi chép.

Sau hơn hai năm làm việc tại đây, tôi có thêm vài cái mới. Tôi dần được là chính mình.. Nghĩa là tôi sẽ cần phấn đấu thêm và tôi biết em luôn dõi theo và sẵn sàng hỗ trợ tôi. Tôi đã dám ước mơ, dám theo đuổi nó và thực hiện nó một lần. Tôi sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Tất cả là nhờ có em! Hãy thử nghĩ xem, liệu có trường đại học nào ở trời Tây trao cho tôi một học bổng là một tâm hồn cao quý, sáng ngời hơn cả sách như em không? Tôi thấy mình thật may mắn. Cảm ơn em!

© Tào Thúy Mai – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

back to top