Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bó hoa oải hương và lời hứa yêu xa

2019-06-28 08:27

Tác giả: An Trương


blogradio.vn - Chúng ta đều hiểu rõ trong cuộc đời này khoảng cách là thứ rất đáng sợ. Nó làm những người yếu ớt luôn cảm thấy hoài  nghi và e dè. Mà người ta khi yêu, còn yếu ớt đến nhường nào nữa cơ chứ. Bởi thế mới nói yêu xa như một ván bài, nếu không có lòng tin và can đảm, sẽ rất dễ trắng tay. Có rất nhiều người chia tay vì khoảng cách, nhưng cũng có rất nhiều người vì những ngày yêu trong xa xôi ấy mà ngày càng vững tin vào tình cảm của mình và đối phương hơn.

***

Trong tình yêu luôn có những điều dễ dàng trở thành nỗi sợ hãi hay đúng hơn, đó là trở ngại, và dường như ai trong chúng ta cũng nhận ra một điều, đáng  ngại nhất khi yêu là yêu xa. Cái câu "xa mặt cách lòng" dường như trở thành nỗi ám ảnh khiến ai cũng lo sợ. Tuy nhiên vì nhiều lý do khác nhau mà đôi khi sự lựa chọn nào đó đã không thể cùng lúc dung hòa nhiều thứ nên có những người, đành chấp nhận yêu xa.

Yêu xa khó lắm nếu không bền lòng…

Đó là khi, nơi chúng ta ở cách nhau vài cm trên bản đồ nhưng múi giờ lại chênh lệch nhau trung bình 12 tiếng.

Là khi mỗi người sống ở một thành phố khác nhau. Khi bên này đón nắng lên thì bên kia bóng tối đang dần xuống, khi bên này có người đón ngày mới là bên kia có người đang dần vào chìm vào giấc ngủ.

Là khi nửa quả đất bên này quằn mình trong đông lạnh thì nửa quả đất bên kia lại vươn mình trong nắng mai.

Là khi một tin nhắn được gửi đi, nhưng hiểu rằng phải chờ rất lâu mới hồi âm trở lại.

Là khi muốn nghe một giọng nói quen thuộc, phải lặng thinh kiên nhẫn với những múi giờ trái ngược nhau.

Là khi những lời hỏi han, dặn dò yêu thương đều phải gửi đi vội vã bởi ai cũng  đều phải sống với quỹ đạo riêng của mình.

Là những bức thư tay gửi đi nửa vòng trái đất với những dòng nắn nót bắt đầu bằng một câu trìu mến, “Anh xa nhớ…”

Là khi “lời tạm biệt là một từ buồn nhất trong từ điển sống” khi đã nói không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn luôn thật khó khăn để nói ra.

Là cho dù đã rất lâu ngày không gặp mặt nhưng chỉ cần liếc mắt chúng ta vẫn có thể nhận ra bóng dáng ấy giữa dòng người đặc kín ở phi trường. Nước mắt lăn dài như thứ phản xạ của một đứa trẻ gặp lại hơi ấm, như gã lữ hành đã loay hoay rất lâu giữa sa mạc và bắt gặp dòng sông.

Là như  thế, khi cả không gian và thời gian đều cách biệt, có một người ngồi trong khoảng trống đêm bên này để nhớ về người còn lại ở ngày bên kia.

Chúng ta đều hiểu rõ trong cuộc đời này khoảng cách là thứ rất đáng sợ. Nó làm những người yếu ớt luôn cảm thấy hoài  nghi và e dè. Mà người ta khi yêu, còn yếu ớt đến nhường nào nữa cơ chứ. Bởi thế mới nói yêu xa như một ván bài, nếu không có lòng tin và can đảm, sẽ rất dễ trắng tay. Có rất nhiều người chia tay vì khoảng cách, nhưng cũng có rất nhiều người vì những ngày yêu trong xa xôi ấy mà ngày càng vững tin vào tình cảm của mình và đối phương hơn. Nếu vượt qua được, tức là tình yêu đó đáng quý đến vô ngần. Ngay cả thứ phép thử mà nhân gian sợ hãi nhất, chúng ta đã vượt qua. Cho nên hãy luôn tin rằng, chẳng quan trọng là bạn yêu một người ở ngay trước mặt hay ở nửa kia của trái đất, chỉ cần còn cùng một dãy ngân hà, chỉ cần còn đủ chân tình và tin tưởng, chỉ cần cả hai không ngừng cố gắng, thấu hiểu và chia sẻ thì tin rằng năm tháng rồi cũng sẽ cảm động lòng trời.

Có ai đó đã nói rằng: "Chờ đợi không đáng sợ, điều đáng sợ là không biết phải chờ đến bao giờ". Thế nên chỉ cần có người hứa sẽ về, thì nhất định có người sẽ đợi. Tôi nhớ một người bạn từng nói hoa oải hương tượng trưng cho “sự chờ đợi”. Vậy nên nếu bạn đang yêu xa, hãy tặng người đó một bó oải hương nhé, bởi vì đó bó hoa sẽ thay lời muốn nói của bạn đến người ấy.

© An Trương – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ngày gió ngừng thổi ở bờ bến bình yên

An Trương

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên

Ngọn nến được thắp lên

Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

back to top