Bình yên chẳng còn ở bên tôi nữa
2018-10-18 01:25
Tác giả:
Hà Nội đã chớm những ngày trở rét. Trời xanh, nắng vàng trốn đi đâu hết cả. Để lại một thành phố âm thầm, lặng lẽ và u ám hơn. Gió se se lạnh, dịu dàng ôm ấp những trái tim xao xuyến. Xao xuyến cái giây phút giao mùa bất ngờ, hay hẫng hụt vì nuối tiếc khi phải chia tay những ngày rạo rực, rộn ràng, hối hả, nhiệt huyết đã qua. Tôi cũng chẳng biết nữa, chỉ biết rằng trong tâm trí chợt vang lên hai tiếng thanh xuân.
Những tháng ngày ấy của tôi là khoảng thời gian hồn nhiên trong sáng nhất. Là hình ảnh cô gái tôi với tà áo dài trắng tung tăng đến lớp. Là chính cậu - thanh xuân.
Là những năm tháng, thanh xuân luôn đợi tôi cùng dong duổi trên những con đường làng đầy nắng và gió, con đường dù có đi lại bao nhiêu lần tôi vẫn thấy thơ mộng, đẹp đến trong ngần. Là những buổi tan trường, vội ăn cái bánh mì rồi ùa vào lớp học thêm. Là những buổi tối thanh xuân cùng tôi tan lớp, vừa đi vừa ngắm sao trời, hít hà hương hoa sữa nồng nàn và mơ chuyện tương lai. thanh xuân cùng tôi đi qua những năm tháng hồn nhiên, trong sáng của tuổi học trò, những ngày mưa thối đất thối cát, những mùa nắng đổ lửa, tôi có thanh xuân. Nhớ đến thanh xuân, vầng kí ức trong sáng ngây thơ cũ lại ùa về, những tiết kiểm tra quay bài bị cô bắt gặp, những giờ học thêm ăn vụng trong lớp rồi lăn ra ngủ ngon lành, những đêm cuối cấp chong đèn ôn tập, là tiết học cuối cùng đầy nước mắt.
Thanh xuân năm ấy, vì tôi mà đánh cược cả tương lai. Dù trước đó, hàng ngàn lần tôi đã khéo léo hỏi lại thanh xuân, rằng cậu có hối hận không khi chọn ngôi trường ấy - ngôi trường tôi đang theo học. Cậu luôn nở một nụ cười bao dung với tôi rằng:
- Tớ chưa từng hối hận.
Ngày ấy, với sự ngờ nghệch của cô học sinh chưa tròn 18, tôi chỉ thấy dâng lên trong mình là niềm vui hạnh phúc. Vì thanh xuân cùng tôi bước chân vào cánh cổng đại học. Còn gì hạnh phúc hơn, khi những năm tháng đầu tiên với một cuộc sống xa nhà tự lập, tôi có thanh xuân bên cạnh. Vẫn luôn che chở, luôn động viên, luôn bao dung, luôn chân thành, thanh xuân vui vẻ cùng tôi bước những bước đầu tiên tươi đẹp.
Và tôi cứ nghĩ rằng sẽ chẳng còn gì tuyệt vời hơn thế nữa. Nhưng ai biết được chữ ngờ ở trong đời. Và bất ngờ hơn, chính tôi là kẻ phản bội. Vì những cám dỗ cuộc sống mới lạ, tôi quên mình đang có thanh xuân. Mãi sau này, mỗi khi tôi trách mình, tôi lại trách lây câu ấy. Sao những năm tháng ấy, cậu ấy không nghiêm khắc với tôi hơn. Không cho tôi biết rằng, thanh xuân sẽ không bên tôi mãi. Tại sao cậu ấy luôn bao dung, luôn sẵn sàng đón nhận tôi khiến tôi coi đó như một lẽ thường, khiến tôi không nhận ra điều ấy quý giá ra sao. Tôi cứ mải mê bay mãi, bay mãi theo những điều viển vông, xa vời, theo những điều mà tôi coi là lý tưởng. Và rồi, tôi rời bỏ thanh xuân.
Tôi cứ bay, tôi tự hào lắm. So với bạn bè cùng trang lứa, tôi cứ nghĩ mình thật giỏi giang, khi bay cao bay xa ở cái độ mà bạn bè vẫn đắm mình trong những hoạt động tôi cho là vô bổ. Nhưng đời mà, bay càng cao thì càng lắm trắc trở. Và tôi cũng vậy, giông bão ủa vây. Tôi lập tức hoảng loạn, chấp chới rồi cuống cuồng tìm nơi vỗ về. Tôi tìm lại thanh xuân. Nhưng không, thanh xuân không còn bên tôi nữa.
Ngày ấy, tôi trách cậu ấy ghê lắm. Cậu ấy từng hứa sẽ đi cùng tôi mãi, sao lúc tôi cần lại không ở lại. Nhưng chính phút giây ấy, tôi tự hổ thẹn với mình, khi tôi nhận ra tôi mới là người thất hứa.
Sau những ngày đau khổ, tôi gượng mình tìm lại thanh xuân. Không phải để làm lại mà chỉ mong nói một lời xin lỗi. Nhưng vẫn là cậu ấy, vẫn là người luôn nở nụ cười bao dung với tôi: “Tớ chưa từng giận cậu, tớ xin lỗi vì không giữ được cậu ở bên. Tớ cũng xin lỗi vì không thể trở lại bên cậu, đến lúc tớ phải đi con đường của mình rồi. Tớ không ở bên bao bọc cậu được nữa. Mạnh mẽ lên cậu nhé. Trong tớ, cậu luôn là người con gái mạnh mẽ tuyệt vời.”
Giá cậu ấy cứ mắng, cứ trách, có khi lòng tôi còn thanh thản. Cậu ấy vẫn luôn vậy, luôn dành cho tôi một khoảng bình yên, dù ngoài kia có bão giông như nào đi nữa.
Ngày mai, thanh xuân lên đường đến một phương trời mới, một nơi mà tôi nghĩ cậu ấy sẽ được sống với những điều tuyệt vời cậu ấy vốn có. Cảm xúc của tôi thế nào ư? Tôi thật lòng chúc cậu ấy hạnh phúc với lựa chọn mới của mình. Tôi sẽ bớt day dứt hơn khi thấy cậu ấy lại cười vui, lại hạnh phúc.
Tôi không tin vào số phận, vào kiếp sau. Vì dù nếu có kiếp sau, dù chúng ta có gặp lại, chúng ta cũng không còn là mình của kiếp này nữa. Tôi biết những điều đã đi qua sẽ không bao giờ trở lại nữa. Vậy nên, hôm nay tôi dũng cảm đối mặt với những cảm xúc bấy lâu tôi trốn tránh. Tôi mở lại tất cả những kí ức, sắp lại và gửi vào đó một lá thư cuối cùng.
Thanh xuân à, cảm ơn và xin lỗi cậu thật nhiều!
Gửi đến Paris một lời chúc phúc, cậu đi nhiều may mắn nhé, vạn dặm bình an.
P/s: Chúng ta hôm nay đã là những con người mới, dù có nuối tiếc, tớ cũng biết mình phải để lại những miền kí ức này, để đi tiếp, để trọn vẹn yêu thương với tương lai. Cậu cũng vậy nhé. Tạm biệt!
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.