Biết bao lâu mới có thể buông bỏ đoạn tình cảm này
2019-07-21 00:30
Tác giả:
Ley
blogradio.vn - Cho dù sau này có xảy ra bất cứ điều gì, chúng ta không còn là chúng ta của năm tháng bồng bột ấy, chúng ta sẽ yêu một người bằng tất cả nuối tiếc của năm tháng ấy, thì em vẫn sẽ mãi chẳng thể nào quên được, hình dáng mình năm đó đã từng vì một người mà kiên trì đến như vậy! Anh có bao giờ nhìn lại đoạn thời gian ngắn ngủi đầy kí ức vui vẻ của em và anh lần nào chưa?
***
Mình đã chia tay được khoảng thời gian khá lâu!
Hôm nay em vô tình nghe một bài hát quen thuộc, nước mắt em rưng rưng với bao nhiêu cảm xúc ùa về.
Hoá ra, em đã từng yêu anh nhiều đến thế!
Anh biết không, trên đời này vé tàu bỏ lỡ có thể mua lại, nhưng bỏ lỡ khoảnh khắc chính là bỏ lỡ một đời. Em không muốn bỏ lỡ anh, nhưng bởi vì một lý do nào đó chúng ta cứ thế mà rời xa nhau.
Nhiều năm như vậy rồi, mỗi khi nhắc về anh, kể câu chuyện của chúng ta, tại sao em lại cứ không kìm được nước mắt đến như vậy? Hoá ra những kí ức đau thương đó chưa hề mất đi trong em hình như là... ngủ quên thôi, chỉ là không nhắc đến thì tự khắc em sẽ không đau lòng.
Trải qua những năm tháng tuổi trẻ, một mình em chống chọi với sự tổn thương mà tình yêu của chúng ta đem lại. Em đã nhiều lần trấn an bản thân mình rằng đàn ông là không đáng tin. Thế nên cho dù có bất cứ điều gì xảy ra thì em tuyệt đối vẫn không được tin lời nói hay bản chất đàn ông là đúng đắn... nhớ lấy, được phép yếu dục vọng không được phép yếu tình cảm lòng tin vào đàn ông. Em đã làm rất tốt!
Nhưng anh biết không, có nhiều người đàn ông tốt hơn anh rất nhiều. Vậy mà mỗi lần gặp họ em đều tự hỏi bản thân liệu đó có phải là người em cần, là người tốt nhất đối với em. Bao nhiêu câu hỏi cũng là bấy nhiêu lần em oán thấn bản thân sao chưa thể buông bỏ anh để tìm một chốn vỗ về khác.
Có thể đối với em tình cảm của chúng ta đã là thứ tình cảm khắc cốt ghi tâm, mà tình cảm khắc cốt ghi tâm là như thế nào nhỉ? Là khi không ở bên nhau nhưng vẫn nhớ về người đó, là chỉ cần người ta đã từng vì mình làm một điều thật sự cảm động sẽ ghi nhớ cả đời, trải qua bao nhiêu đoạn tình cảm, trong tim, hình bóng người đó chẳng thể nào vơi đi hoặc biến mất. Trong những giấc mơ đẹp luôn xuất hiện dáng vẻ người đó, mặc dù hiện tại cả hai không còn sợi dây liên kết nào nữa, không còn là thanh xuân năm ấy chúng ta đã từng cố gắng từng hy sinh vì nhau, ai cũng có cuộc sống riêng nhưng mà thỉnh thoảng vẫn xuất hiện kí ức về người đó. Đau lòng có, vui vẻ có, hạnh phúc có nhưng kết quả lại chẳng có nhau.
Cho dù sau này có xảy ra bất cứ điều gì, chúng ta không còn là chúng ta của năm tháng bồng bột ấy, chúng ta sẽ yêu một người bằng tất cả nuối tiếc của năm tháng ấy, thì em vẫn sẽ mãi chẳng thể nào quên được, hình dáng mình năm đó đã từng vì một người mà kiên trì đến như vậy! Anh có bao giờ nhìn lại đoạn thời gian ngắn ngủi đầy kí ức vui vẻ của em và anh lần nào chưa?
Dẫu sao đi chăng nữa, cuộc đời này vẫn sẽ tiếp tục, thế giới vẫn cứ quay, người ta vẫn cứ yêu nhau, cho nên em nghĩ, một mình em cứ ôm những bi thảm đó để làm gì? Tại sao lại không để bản thân mình được hạnh phúc? Đúng không anh?
Chàng trai đã từng là tất cả của em, mong rằng đâu đó trên thế giới này, cuộc sống của anh cả một đời đủ đầy, an yên và hanh phúc.
Cảm ơn đoạn kí ức anh đã ở bên em, làm em vui, nghe em kể lể tâm sự.
Cảm ơn anh đã cùng em trải qua những năm tháng thanh xuân vui vẻ ấy.
Cảm ơn anh đã biến em từ con bé nhà quê ngốc nghếch yếu đuối, trở nên gai gốc mạnh mẽ như bây giờ.
Anh biết không, em chưa từng hối hận vì đã dành tình cảm cho anh, dù cho bản thân đầy những vết thương đau đớn. Nhưng nếu được chọn lại, em sẽ chọn không bao giờ để bản thân phải yêu anh nhiều như vậy nữa.
© Ley – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Gặp được người năm tháng hóa an yên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ
Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ
Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.