Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh xe ôm cà lăm

2022-07-17 01:25

Tác giả: Bé Tẹo


blogradio.vn - Mấy ai làm việc quần quật mà vẫn thấy không đáng gì, chỉ cần có tiền nuôi vợ con là anh vui rồi. Mấy ai có đứa con tự kỉ, mà vẫn nhắc về con như một niềm hạnh phúc, chứ không phải oán than như anh. Mấy ai, lịch sự và tốt đẹp như anh?

***

Tôi bắt xe ôm về nhà sau buổi nhậu cuối tuần với bạn bè. Hôm nay là tối thứ sáu, trời Sài Gòn đã vào mùa hanh lạnh, chốc chốc gió lạnh phả một cơn vào mặt, tỉnh cả người. Kiểu thời tiết quá dễ chịu cho một gã ngà ngà say. Đã thấy anh xe ôm, tôi leo lên xe, đội nón, và anh chạy.

Dọc đường về, cao hứng tôi hỏi anh, anh chạy xe này là kiếm thêm buổi tối hay chạy cả ngày. Anh hồn nhiên trả lời, không, không phải. Mình làm làm chính thức luôn. Mình làm công ty cả ngày, rồi buổi tối chạy chạy cái này. Ngày nào cũng vậy, cố định luôn. Nhà mình ở Thủ Đức, ban ngày mình lái xe nâng ở Quận 12, tối mình chạy xe ôm. Tôi nghĩ trong đầu, vậy một ngày anh chạy xe cả từ nhà đến chỗ làm, cả chạy xe ôm là bao nhiêu cây số, và bao nhiêu tiếng đồng hồ? Anh chịu khó quá! Tám tiếng trong văn phòng một ngày đã đủ khiến tôi phát khùng, đã đủ để tôi lên bàn nhậu chém gió oán trách công việc tơi tả rồi. Còn anh, chiều tan ca, lúc mọi người bắt đầu nghỉ ngơi, là lúc anh lao ra đường với công việc thứ hai. Qua cách anh nói, ngày anh làm 8 tiếng, tối anh chạy xe ôm, tôi cảm nhận được anh rất biết ơn vì được làm cả hai việc như hiện tại.

xe-om

Một lúc sau hỏi sâu hơn về gia đình anh, tôi mới hiểu vì sao anh lại biết ơn như vậy. Anh có 3 đứa con. Đứa lớn nhất vẫn còn đi học, đứa nhỏ nhất còn m ngửa, và một đứa bị tự kỉ. Không biết ơn làm sao được, khi anh không còn cách nào khác ngoài lao ra đường kiếm tiền, 4 miệng ăn còn ở nhà.

Tôi nghe đến đấy, cảm thấy gia đình như một tảng đá quá nặng đè lên đôi vai gầy gò của anh. Thêm nữa tôi còn nhận ra anh không lanh lợi như người bình thường. Anh bị cà lăm, và rõ nhất là nói chuyện lúc nào anh cũng gật đầu liên tục sau mỗi câu dạ, đúng rồi, dạ, mặc dù anh đang chạy xe. Nhưng mà có vẻ, đó là tôi tự cảm thấy, chứ ở anh thì không hề có tảng đá nào. Anh nói về gia đình, về con cái bằng chất giọng tự hào, bằng những cái gật đầu hào hứng trong vô thức. Tiếng anh cười khi nhắc đến đứa con nhỏ nhất nhẹ bâng như cơn gió tháng 12 này. Anh hạnh phúc vì điều đó. Vì có gia đình, có những đứa con, dù chúng có ra sao, anh hạnh phúc vì còn được lao động kiếm tiền nuôi chúng.

Xe anh chạy đến đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, bất chợt tôi nhìn thấy phía trước xe anh là chiếc ô tô Mercedes, bóng bẩy, rất đẹp. Người ngồi trên xe, có lẽ là đi chơi về, còn anh chàng chở tôi, mới chỉ bắt đầu một ca làm việc. Người ngồi trên xe thật tiện lợi, nắng mưa không phiền đến. Anh chàng chở tôi, chỉ một cơn mưa dầm, anh đã thất thu cả tối. Nhưng người ngồi trên xe, có thấy hạnh phúc như anh khi nhắc về gia đình. Người ngồi trong xe có thấy biết ơn với công việc mình đang làm như anh?

pho

Người ngoài nhìn vào anh, sẽ thấy anh là kẻ yếu thế trong xã hội. Anh thu nhập thấp, làm việc chân tay vất vả, gánh nặng gia đình, lại còn hơi chậm. Cách anh gật đầu cúi thật thấp khi nói chuyện, khiến người ta cảm thấy anh đáng thương hại. Nhưng không hẳn vậy đâu. Ở anh, tôi thấy nghị lực mạnh mẽ đáng khâm phục. Mấy ai làm việc quần quật mà vẫn thấy không đáng gì, chỉ cần có tiền nuôi vợ con là anh vui rồi. Mấy ai có đứa con tự kỉ, mà vẫn nhắc về con như một niềm hạnh phúc, chứ không phải oán than như anh. Mấy ai, lịch sự và tốt đẹp như anh? Người ta hay nói, ta hay cúi đầu trước kẻ mạnh. Tôi lại nghĩ không phải hẳn vậy, đôi lúc họ cúi đầu, vì họ tôn trọng bạn, vì họ nghĩ bạn xứng đáng. Anh xe ôm chở tôi hôm nay cũng vậy, vì anh tôn trọng khách của mình, nên anh rất lịch sự, cái lịch sự gần như là cung kính.

Về tới nhà, xuống xe, tôi cảm ơn và gửi tiền tip cho anh. Lúc đưa anh tiền tôi lấy nhầm tờ 500.000, anh cầm lấy, liền trả lại tôi: “Tờ tiền này lớn lắm đó anh ơi! Lộn rồi anh, tiền lớn lắm, trời ơi”. Tôi nhận lại tờ 500.000 và gửi lại anh tờ 20.000. Anh nhận lấy cúi đầu thật thấp cảm ơn, ánh mắt rạng ngời.

Cảm ơn anh đã sống thật nghị lực, đã kiếm sống tử tế, đã giúp cuộc đời thêm đẹp. Chúc anh vạn sự bình an!

© Khiết Minh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Ngày cuối năm chúng ta vẫn tự hỏi mình đã làm được gì | Radio Tâm Sự

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top