Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Yêu từ một phía cũng là yêu

2020-05-21 01:28

Tác giả: Chu Ngữ Phong


blogradio.vn - Ngày tôi đi, là sau sinh nhật anh một ngày. Lúc đó tôi nghĩ, dù sao cũng sẽ không còn cơ hội gặp lại nhau nữa, chi bằng, nói cho anh biết tình cảm này.

***

Đã bao lâu rồi, bạn không gặp lại người mà mình từng yêu nhất? Một tháng? Hai tháng? Một năm? Hai năm? Hay thậm chí, còn lâu hơn nữa? Tôi ấy à, tính tới bây giờ, đã là hơn sáu năm rồi. Từ năm hai mươi tuổi, cho tới khi hai mươi sáu tuổi. Mối tình đầu tiên, cũng là mối tình duy nhất cho tới hiện tại của tôi. Tôi đã không gặp anh được sáu năm rồi. Không liên lạc, không gặp gỡ, cũng không có những lời hỏi thăm. Trước đó tôi và anh cũng đâu có liên lạc gì. Tôi đơn giản chỉ là đơn phương anh. 
Mối tình của tôi, bắt đầu từ cuối năm lớp mười một. Anh là đàn anh học trên tôi một lớp. Lần đầu tiên gặp mặt của chúng tôi, là lần anh được gọi lên sân khấu trường nhận giải thưởng học sinh giỏi. Thành thực mà nói, chúng tôi không giống nhau. Anh là học sinh giỏi, hơn nữa lại còn là thần tượng của nhiều học sinh trong trường. Còn tôi, học hành cũng chỉ ở mức tạm chấp nhận, tính cách ngỗ ngược không ai quản nổi. Trong trường còn đồn đại nhau, ai đến gần tôi sẽ bị nháo cho sống không được. Khác nhau là thế, nhưng tôi không cách nào khiến cho bản thân không đơn phương anh. 

Vì đơn phương anh, vào năm lớp mười hai, tôi đã cố gắng học hành, cố gắng vượt qua từng định kiến của thầy cô, của bạn bè về tôi. Vì sao ư? Đơn giản vì tôi muốn thi đỗ vào cũng một trường đại học với anh. Bạn thân tôi từng nói “Mày bỏ cái mơ ước thi vào đó đi”, bố mẹ tôi cũng từng khuyên tôi “Điểm trường đó cao lắm. Con không thi vào được đâu”. Nhưng tôi đều không nghe họ.

Yêu từ một phía cũng là yêu

Kết quả, tôi thi đỗ, vào cùng trường thậm chí là cùng khoa với anh. Không cần nói, tôi vui vẻ tới mức nào. Nghĩ tới viễn cảnh mỗi ngày đều được nhìn thấy anh, nghe ngóng những thông tin của anh từ các bạn. Đàn anh, vẫn là người được người khác thần tượng.

“Ê này, trong hội sinh viên trường mình ấy, có một anh thuộc khoa mình tham gia đó”

“Tôi tưởng, hội sinh viên ít nhất phải năm tư chứ?”

“Thì đó. Nghe nói, đẹp trai lại còn giỏi nữa”

“À, tôi cũng nghe nói. Tên hình như là…cái gì mà Khải gì đó”

“Là Vương Hàn Khải” Tôi chậm rãi bổ sung. Tên của anh, có chết tôi cũng không quên.

“Aida, cậu là con trai mà còn hiểu biết hơn tụi tôi là thế nào?” Một cô bạn khẽ đẩy vai tôi, cười cười.

Nhớ lại chút kí ức vụn vặt, khoé môi tôi khẽ cong lên thành nụ cười nhàn nhạt. Khoảng thời gian đó, quả thực rất vui. Mỗi ngày tới trường, lặng lẽ nhìn anh từ phía sau, tưởng tượng một ngày của anh sẽ như thế nào. Thành thực mà nói, với tôi như vậy là đủ rồi. 

Trong quá khứ, có một lần tôi được đứng trước mặt anh, cùng anh nói chuyện vài ba câu. Đó là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy anh ở khoảng cách gần, được nghe anh nói chuyện bằng âm thanh trầm ấm mà trong mơ tôi mới dám huyễn tưởng bản thân rằng sẽ được nghe giọng anh gần tới như vậy. Nhưng, đó cũng là lần cuối cùng tôi và anh chạm mặt. Sau đó, anh có bạn gái, một đàn chị trong trường, là thành viên trong hội sinh viên cùng với anh. Xét về khía cạnh nào, chị ấy cũng là người phù hợp nhất để ở bên cạnh anh.

Còn tôi, có gì đáng để anh chú ý tới? Không thông minh, không ngoại hình. Và hơn hết tôi là một thằng con trai. Các bạn nghĩ đi, tuy rằng xã hội này cũng không còn nhiều người kì thị nhưng, một người tài giỏi như anh, người có cả tương lai trước mắt, nếu yêu tôi, chính là một vết nhơ không cách nào có thể tẩy trắng được.

Sau đó, tôi quyết định đi du học. Ba mẹ nói, tôi cần phải được mở mang tầm mắt, học hỏi cái mới. Mà, tôi cũng nghĩ, cũng nên đến lúc học cách buông bỏ, học cách quên đi anh. Sau đó, tôi quyết định ra nước ngoài.

Yêu từ một phía cũng là yêu

Ngày tôi đi, là sau sinh nhật anh một ngày. Lúc đó tôi nghĩ, dù sao cũng sẽ không còn cơ hội gặp lại nhau nữa, chi bằng, nói cho anh biết tình cảm này. Nhưng, tôi không có dũng cảm đứng trước mặt anh bộc bạch tình cảm. Một đêm, tôi dành hẳn một đêm để viết một bức thư, nói lên tình cảm của tôi. Viết xong bức thư, chưa bao giờ tôi thấy nhẹ lòng như vậy. Có phải vì sắp nói ra tình cảm gần bốn năm này không? Tôi không biết, nhưng chắc là như vậy.

Buổi tối sinh nhật của anh, anh không tổ chức. Nhưng mà, các thành viên trong hội sinh viên ứng tiền, tạo ra một bữa tiệc nho nhỏ để chúc mừng sinh nhật anh. Lúc đó, tôi là một cộng tác viên của hội sinh viên nhà trường, may mắn cũng được mời tham gia. Một bữa tiệc nhỏ, không cầu kì nhưng đó là tâm ý của mọi người dành cho anh. Những món quà nhỏ, có giá trị về vật chất lẫn tinh thần đều được đàn anh đàn chị chuẩn bị chu đáo.

Món quà của tôi, chắc chắn là món quà không có giá trị vật chất nhất. Một hộp quà nhỏ bé, gói bằng giấy bọc quà màu xanh, bên trong, là một chiếc vòng tay do tôi chuẩn bị từ hơn hai tháng trước, làm hỏng không biết bao nhiêu lần mới miễn cưỡng chấp nhận được cùng lá thư tôi muốn gửi tới anh. Món quà của tôi, lẫn trong những món quà khác. Nó nhạt nhoà tới mức, khi mọi người nói anh mở quà đi, anh đã bỏ qua nó. Nhưng cũng coi như là may mắn cho tôi, nếu không bức thư kia sẽ bị mọi người cười chê mất.

Cả buổi tiệc, tôi không tham gia hoạt động nào, chỉ bình bình ổn ổn ngồi một chỗ, nhấm nháp ly nước hoa quả và ngắm nhìn người con trai tôi yêu đang cùng mọi người chúc mừng phía kia. Dù sao sáng mai tôi cũng đi sớm, không nên để bản thân mệt mỏi quá.

Yêu từ một phía cũng là yêu

Tiệc tàn, mọi người cùng nhau ra về. Tôi liếc mắt nhìn thấy, anh cầm món quà của tôi lên, chậm rãi mở nó ra. Nhưng tôi không còn thời gian để nhìn xem, anh sẽ có biểu cảm gì khi đọc bức thư bên trong, mẹ tôi gọi tôi để nói cũng nên tới sân bay rồi. Tôi cũng đoán được, anh sẽ ghê tởm tôi lắm. Dù sao, một người con trai như tôi, lại tỏ tình với anh, nếu không ghê tởm thì cũng là khinh thường.

Từ đó tới nay, tôi không còn gặp anh nữa. Tôi sang Anh, du học sáu năm. Dù sao, tôi không có gì để liên lạc với anh, tôi cũng đã dần học được cách quên rồi. Không số điện thoại, không địa chỉ email. Những bức ảnh chụp lén anh thời đại học, sớm đã bị tôi xoá đi. Tôi, muốn triệt để quên đi anh. Chỉ là, muốn quên hết những gì thuộc về anh, sao mà khó quá!

© Chu Ngữ Phong – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mối tình đầu của tôi

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Chu Ngữ Phong

Là con gái, cầm lên được thì hạ xuống được

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top